Duck hunt
Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh

Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322594

Bình chọn: 9.00/10/259 lượt.

nhưng mọi cử động

tự nhiên đều toát ra sự tự tin và tôn quý. Không như những người nhà giàu mới nổi,

thích mang theo vệ sĩ, thích đi Porsche, khoe tiền tài của mình ra khắp nơi, chỉ

hận không thể viết mấy chữ “Tôi là kẻ có tiền” trên mặt mình.

Tiểu Úc đang chờ đợi người kia xoay người để cô nhìn xem

dáng vẻ của anh ta. Người phục vụ lại hỏi bọn cô muốn dùng gì, mọi người đều muốn

các loại rượu không giống nhau, hỏi cô, ánh mắt của cô vẫn còn dừng trên bóng

dáng kia, thuận miệng nói: “Cho tớ một kem thuyền chuối tiêu!”

“Quan Tiểu Úc, cậu không lầm chứ?!” Một người bạn của cô

phóng đại kêu lên, khiến không ít người nhìn lại, trong đó cũng bao gồm người

kia, anh ta quay sang nhìn Tiểu Úc, hơn nữa…. nhìn rất lâu, nhìn đến mặt cô

nóng lên.

Đáng tiếc bởi vì ánh sáng bảy màu quá loé mắt, cô không có

cách nào thấy rõ diện mạo đối phương, chỉ mơ hồ cảm giác được ánh mắt anh ta lộ

ra một loại ý cười nghiền ngẫm.

Không được bao lâu, hai người bạn gái dẫn Tiểu Úc đến chơi,

đã thân với hai người đàn ông xa lạ, dễ nhìn. Họ thân mật như thể sẽ lập tức đi

vào lễ đường kết hôn, mấy bạn trai khác cũng đi tìm người đẹp, chỉ còn lại mình

cô ngồi trên sô pha màu đỏ, ăn kem chuối tiêu và xem múa thoát y .

Thật đúng là khảo nghiệm lạnh với nóng!!!

“Em gái nhỏ!”. Một thanh âm kêu gọi chứa hàm lượng đường thật

cao vang lên bên tai cô, sau đó trong không khí ngập tràn một hương nước hoa

Cologne. Tiểu Úc tò mò giương mắt, một người mặt mũi cũng xem như đàng hoàng dễ

nhìn ngồi ở bên cạnh cô. Nếu chỉ nhìn diện mạo một cách đơn giảnTiểu Úc còn có

thể chấp nhận, nhưng hắn nhuộm tóc màu cam, trên áo sơ mi màu đen có có một cái

khăn quàng cổ màu hồng, hơn nữa thân dưới còn mặc quần bó sát người, ăn mặc như

vậy thật có điểm đáng sợ, Tiểu Úc nhịn không được lau mồ hôi trên trán, nghiêng

người vào sườn ghế bên trong, cúi đầu tiếp tục ăn kem chuối.

Người dễ nhìn, đen tối dựa sát vào cô, vô cùng thân thiết ôm

vai của cô, ánh mắt lại đánh giá cái váy mới mua trên người nàng: “Một mình thật

nhàm chán, anh tiếp em được không?”

Tiểu Úc đang ăn kem thiếu chút nữa bị chuối tiêu nghẹn chết,

nửa ngày mới thở hổn hển lại, vỗ vỗ ngực nói: “Không cần! Cám ơn chị !!!”

Cô cố ý đem chữ “chị” cắn thật mạnh, người dễ nhìn lập tức

xanh mặt như ý muốn của cô.

Lúc này, người đàn ông đối diện kia quay đầu lần thứ hai, lần

này có ánh sáng màu tím lung lay một chút, cô vẫn không thấy rõ mặt mũi, chỉ mơ

hồ thấy hình dáng trên mặt anh ta, đường nét rất đẹp, nhất là bên môi… Lộ ra một

chút ý cười dạt dào hứng thú.

Trong nháy mắt, cô thật sự cảm giác được lòng mình rung động,

thậm chí cảm giác được thân thể đang nóng lên, tiếng nhạc sôi động đinh tai nhức

óc cũng không thể che dấu tiếng tim đập của cô.

Tại khoảnh khắc đẹp nhất đó, một người đẹp dáng người cao gầy,

mặc quần áo không nhiều vải hơn vũ nữ thoát y trên đài bao nhiêu, bưng ly rượu

về phía anh ta, chân thành ngồi ở bên cạnh, đem cánh tay trắng noãn, mượt mà của

mình khoát lên vai người nam kia, cúi người ghé vào lỗ tai anh ta nói nhỏ……

Khi anh ta đứng lên ôm người đẹp rời đi, mối tình đầu ngây

thơ của Tiểu Úc trong nháy mắt vỡ tan như bụi….

Từ đó về sau, cô thật sự nhận thức được: Bạch mã hoàng tử

không chỉ phải có dáng vẻ anh tuấn bề ngoài, còn phải có năng lực, có nội hàm,

tình cảm phải chân thành, tha thiết, một lòng một dạ.

Tuy rằng hai mươi mấy năm qua, loại đàn ộng này chưa xuất hiện,

nhưng cô vẫn một mực tin tưởng tình yêu là duyên phận đã sớm được sắp đặt tốt.

Rồi sẽ có một ngày, người đúngvới mục tiêu của cô sẽ xuất hiện trong thế giới của

cô, cho cô trải nghiệm sự lãng mạn say mê chết người ở trong tiểu thuyết ngôn

tình….

————————-

Hồi ức của Tiểu Úc bị tiếng chuông điện thoại làm gián đoạn.

“Mẹ ạ.” Cô đang cầm điện thoại, thiếu chút nữa cảm động đến

rơi nước mắt. “Mẹ rốt cục cũng nhớ tới mình còn có một đứa con gái.”

“Gần đây mẹ bận quá……”

“Dạ!” Mỗi lần đều là câu này.

“Tiểu Úc, con trai của bác Âu Dương về nước. Ngày hôm qua

chúng ta cùng nhau ăn cơm chiều, nó chẳng những có năng lực, bề ngoài cũng đẹp

trai hơn người……

“Lại nữa rồi!”. Cô cầm quyển tiểu thuyết lật qua trang tiếp

theo, tình tiết trong tiểu thuyết phát triển đến thời khắc quan trọng, không thể

bỏ qua……

Bác Âu Dương trong miệng mẹ Quan gọi là Âu Dương Cẩm Hoa, hiện

nay là cổ đông lớn của một công ty điện khí. Âu Dương Cẩm Hoa và Quan Thiên

Nguyên – ba của Tiểu Úc là bạn học ở đại học, quan hệ của hai người rất tốt, lại

vừa vặn một người sinh con trai, một người sinh con gái, khi nói chuyện thường

đem hai đứa trẻ ra ghép đôi, tâm sự “Ông trời tác hợp cho” như vậy không ảnh hưởng

cuộc vui toàn cục. Bất quá, từ lúc Tiểu Úc một mực không đồng ý loại tư tưởng

phong kiến môn đăng hộ đối này, vợ chồng Quan Thiên Nguyên cũng không đề cập đến

nữa. Tiểu Úc còn tưởng rằng bọn họ nghĩ thông, không ngờ là vì con người ta ra

nước ngoài. Mới vừa trở về nước, bọn họ lại nhắc lại chuyện xưa.

“Con còn nhỏ mà, mẹ chưa gì đã vội vã đem con gả ra ngoài

sao?”. Cô thật vất vả chịu