Polaroid
Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Thời Gian Tươi Đẹp Của Anh Và Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325570

Bình chọn: 9.5.00/10/557 lượt.

hành: “Con biết.”

Từ Dung lại hỏi: “Bước tiếp theo, anh định thế nào? Đã có kế hoạch chưa?”

Lệ Trí Thành gật đầu.

Từ Dung tỏ ra hứng thú: “Anh định làm gì?”

Lệ Trí Thành hiển nhiên không muốn đi sâu vào đề tài này, anh chỉ trả lời ngắn gọn: “Bố sẽ thấy ngay thôi.”

Từ Dung cười híp mắt. Trước đó Lệ Trí Thành bày ra chiêu “giương đông kích tây”, khiến người biết rõ nội tình đều chấn động. Hôm nay nghe giọng

điệu chắc chắn và quyết đoán của con trai, Từ Dung bụng bảo dạ: lẽ nào

nó lại gây nên “cuộc chiến” một mất một còn trong ngành?

Nhưng

người con trai này rất kín miệng, anh không muốn nói, người khác không

có cách nào cậy mồm. Từ Dung thở dài: “Ngay cả bố, anh cũng không tiết

lộ. Vậy bố hỏi anh, sau này anh lấy vợ, anh có nói với vợ không?”

Bất cứ bậc làm cha làm mẹ nào đều quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của con cái, Từ Dung cũng không ngoại lệ. Bây giờ sự nghiệp của con trai đã tạm ổn nên ông nhắc đến đề tài này một cách tự nhiên.

Ông còn

tưởng Lệ Trí Thành sẽ không trả lời, ai ngờ trầm mặc một lát, không biết nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng anh ẩn hiện ý cười.

Từ Dung rất bất ngờ, hỏi ngay: “Sao vậy? Anh có bạn gái rồi à?”

Lệ Trí Thành ngước nhìn bầu trời: “Con đã bày toàn bộ kế hoạch trước mặt cô ấy.”

“Sau đó thì sao?”

Lệ Trí Thành đáp khẽ: “Cô ấy không dám xem.”

Từ Dung hơi ngẩn người, bật cười thành tiếng rồi vỗ vai con trai: “Có

nghĩa anh vẫn chưa theo đuổi thành công, anh định thế nào?”

Lệ

Trí Thành cúi đầu nhìn đồng hồ, đồng thời cất giọng thản nhiên: “Ngày

mai là tất niên, cô ấy một mình ra nước ngoài đón Tết. Đối với con, có

lẽ đây là cơ hội tốt.”

Từ Dung không hiểu ý, kết quả lại nghe con trai nói tiếp: “Tối mai con không thể cùng bố đón giao thừa. Con đã đặt vé đi Mỹ, chuyến bay hai tiếng đồng hồ sau.”

***

Mỗi người trải qua tối Ba mươi trong hoàn cảnh khác nhau.

Ninh Duy Khải cùng vợ về ngôi nhà lớn của Chúc gia ăn cơm tất niên. Vào thời khắc đón giao thừa, anh ta ôm vợ đứng bên cửa sổ ngắm pháo hoa, lại một lần nữa đưa ra lời hứa yêu nhau trọn đời.

Trần Tranh vẫn ở

quán bar sôi động, bên cạnh là cô gái xinh đẹp gợi cảm. Anh ta nheo mắt

theo dõi cảnh ăn chơi sa đọa trước mặt. Hôm nay anh ta chỉ muốn buông

thả bản thân, chỉ muốn tận tình hưởng lạc.

Tiết Minh Đào vẫn ở công ty làm thêm. Cố Diên Chi xuất quỷ nhập thần, đi nước ngoài du

lịch. Cao Lãng trực ở phòng bảo vệ, vô cùng phấn khởi khi nghĩ đến khoản tiền thưởng trong thẻ ngân hàng...

Tuy nhiên, mỗi người đều nghĩ tới một vấn đề, mình phải làm gì... trong năm mới.

Mình phải tiếp tục bảo đảm vị trí đầu ngành của Tân Bảo Thụy, tiêu diệt mọi

khả năng tấn công và thách thức. Mình phải trả thù thằng bộ đội và con

bé đó, thù này không thể không báo. Mình không hiểu chuyện đại sự, nhưng mình sẽ đi theo tiểu đoàn trưởng, làm tốt công việc được giao, tiết

kiệm tiền gửi về cho bố mẹ...

Dục vọng vĩnh viễn là cái hố không bao giờ lấp đầy trong mỗi con người.

Còn vào thời khắc này, sau mười mấy tiếng đồng hồ trên máy bay, Lâm Thiển

kéo hành lý, đứng trước cửa một căn hộ ở khu vực phía Đông Manhattan. Cô cũng nhủ thầm: sang năm, mình sẽ càng mạnh hơn, có thể củng cố vị trí

lãnh đạo cao cấp ở trong công ty.

Có điều bây giờ, cô phải đi thăm ông anh “máu lạnh” trước.

Chuông kêu một hồi nhưng không ai trả lời.

Lâm Thiển nhún vai. Hôm nay không phải ngày cuối tuần nên Lâm Mạc Thần đi

làm cũng là chuyện bình thường. Do muốn gây bất ngờ và không định làm

phiền anh trai, cô chẳng thông báo trước rằng mình sang bên này.

Lâm Thiển rút chìa khóa, mở cửa vào nhà.

Một tiếng sau. Lâm Thiển nằm trong bồn tắm, bên tay là ly rượu vang. Nước

rượu đỏ tươi trong ly pha lê óng ánh, phản chiếu sao trời bên ngoài cửa

sổ, tạo thành cảnh tượng thảnh thơi dễ chịu.

Điện thoại di

động của cô không ngừng rung, toàn bạn bè và đồng nghiệp gửi tin nhắn

chúc mừng năm mới. Ngay cả kẻ thù không đội trời chung Trần Tranh cũng

nhắn tin, chúc cô năm mới ước gì được nấy, thăng quan tiến chức, bên

dưới đề Trần Tranh- Tư Mỹ Kỳ. Có lẽ anh ta gửi một nội dung cho cả đám

người, Lâm Thiển cười tủm tỉm, không để ý đến anh ta.

Bởi vì

đang ở nước ngoài nên cô không hồi đáp phần lớn tin nhắn, chỉ gửi lời

chúc phúc đến mấy vị lãnh đạo. Nhưng đến lượt Lệ Trí Thành, cô lại hơi

do dự.

Không hiểu tại sao, nghĩ đến vẻ mặt của anh hôm qua,

khi hỏi cô có cùng đi xem hát hay không, trong lòng cô lại trở nên hỗn

loạn.

Lâm Thiển ngẫm nghĩ, bắt đầu soạn thảo tin nhắn: Lệ

tổng, chúc anh năm mới toại nguyện, Ái Đạt đạt thành tích tốt. Trà hội

đêm giao thừa chắc chắn rất hay, chúc anh vui vẻ.

Chưa đầy một phút sau, Lệ Trí Thành nhắn lại: Tôi không đi.

Lâm Thiển ngẩn người nhìn tin nhắn. Nhớ đến gương mặt trầm mặc của anh lúc

đó, cô tự dưng cảm nhận được sự hụt hẫng của anh, điều này khiến cô hơi

áy náy.

Đúng lúc này, tầng dưới vang lên tiếng nói chuyện, Lâm Thiển bỏ điện thoại sang một bên, ra khỏi bồn tắm.

***

Lâm Mạc Thần hôm nay bận tối mắt tối mũi. Anh không có ý định đón Tết âm

lịch. Đón Tết kiểu gì chứ, một mình ăn uống, hay là đ