Teya Salat
Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy

Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325514

Bình chọn: 8.00/10/551 lượt.

tình của tôi lại tốt lên rất nhiều. Dù Tiểu Ba nói cái gì, tôi cũng không nhịn được muốn cười, Tiểu Ba thấy tôi cười nên cũng cười theo. Hai người dùng chân đạp nước, xem ai tạo ra bọt nước lớn hơn, đều nỗ lực muốn làm ướt người kia trước, đạp đến khi mất hết sức lực, cười nằm trên tảng đá, nhìn trời cao ngẩn người.

Tảng đá bị ánh mặt trời phơi nắng một ngày, vẫn còn nóng, quần áo của chúng tôi lại ẩm ướt, ấm áp giữa cái lạnh, chỉ cảm thấy vô cùng thích ý. Hai tay Tiểu Ba đan vào nhau rồi đặt dưới đầu, huýt sáo, tôi lắng nghe mãi, mới nghe ra anh ấy đang thổi bài ”Khang Định tình ca” [1'>, giữa tiếng nước chảy ào ào, giữa làn gió nhẹ ấm áp, tất cả thật hài hòa, khóe miệng tôi bất giác cong cong tạo thành một nụ cười. Tiểu Ba cũng cười, tiếng huýt sáo mang theo ý cười, theo tiếng huýt sáo của anh ấy, tôi ngâm nga: “Một con ngựa phi nước đại, nhanh nhẹn lướt sang bên kia ngọn núi, mặt trăng bán nguyệt soi sáng tường thành Khang Định…”

Sau này, Ô Tặc nói cho tôi biết, bố của Tiểu Ba là thợ điện, khi Tiểu Ba học lớp ba, có một lần sửa điện xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị điện ở đường dây cao thế giật chết. Mẹ của Tiểu Ba chỉ làm nội trợ, không có công việc, từ đó phải làm công nuôi sống Tiểu Ba, đã từng bán kem, bán bánh rán, đến công trường sàng cát, làm găng tay chính là công việc mẹ anh ấy làm lâu nhất. Ô Tặc còn nói, mẹ Tiểu Ba thần kinh không bình thường, hoặc là vài ngày không nói lời nào, ngay cả con mình cũng không nói một câu, hoặc là đã nói thì không ngừng được, lôi kéo người lạ vừa khóc vừa kể về bố Tiểu Ba, lúc Ô Tặc nói chuyện, lòng còn sợ hãi, hiển nhiên anh ấy cũng từng bị giữ chặt rồi.

Tôi nhớ lại cảnh tượng ngày đó, đúng là như vậy, mẹ Tiểu Ba không nói câu nào, trước khi ra khỏi nhà, Tiểu Ba chào mẹ mình, ngay cả đầu mẹ anh ấy cũng không nâng lên.

Sau khi lộn những cái găng tay ấy, trong một thời gian rất dài, tôi cứ mua cái gì, theo bản năng đều đem giá của thứ đó đổi thành một đôi găng tay, ví dụ như mua một bát mì lạnh năm mao, tôi nghĩ sẽ mua được hai một bát mì thịt bò là hai nguyên, sẽ mua được mười một đôi găng tay, mà sau mỗi lần đổi, tôi lại càng biết tính toán khi tiêu tiền hơn, luôn suy nghĩ cẩn thận xem mình có thật sự nên mua cái đó không, thói quen tiêu tiền của tôi càng ngày càng đơn giản, bắt đầu có thể lý giải vài phần đối với sự coi trọng tiền tài của Tiểu Ba.

Kì nghỉ hè của tôi vô cùng thanh nhàn, còn kì nghỉ hè của Tiểu Ba lại vô cùng bận rộn, anh ấy học cách kinh doanh quán karaoke từ anh Lí. Người bên cạnh anh Lí rất nhiều, bất kể tuổi tác hay lai lịch, thậm chí thời gian đều thích hợp hơn Tiểu Ba rất nhiều, dù sao Tiểu Ba còn đang đến trường, nhưng anh Lí vẫn đối xử rất đặc biệt với Tiểu Ba, khi nói chuyện với người khác anh ấy thường không kiên nhẫn, có khi còn chửi ầm lên mắng người đó đúng là tên đầu heo, nhưng đối với vấn đề của Tiểu Ba anh ấy luôn kiên nhẫn trả lời, Tiểu Ba cũng rất thông minh, dù ở bất cứ trường hợp nào, chỉ cần anh Lí nói qua, Tiểu Ba sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ.

Ô Tặc đã tốt nghiệp trường kỹ thuật, không đến báo danh ở các đơn vị quốc doanh, mà đi theo anh Lí bắt đầu chính thức tham gia vào việc buôn bán, anh Lí để Tiểu Ba và Ô Tặc trông coi một quán karaoke. Tuy Ô Tặc lớn tuổi hơn Tiểu Ba, bình thường cũng luôn bày ra bộ dáng đại ca, nhưng khi có chuyện gì, đều là Tiểu Ba quyết định. Theo bọn họ, chỗ hoạt động chủ yếu của tôi, bất tri bất giác cũng chuyển đến quán karaoke. Điều kiện tiên tiến không ít, ít nhất khi mọi người còn không biết Từ Khắc [2'> là ai, thì tôi đã được xem rất nhiều phim điện ảnh ông ấy quay, cộng thêm vô số bộ phim gangster của Đài Loan. Phong thái của Tiểu Mã Ca Châu Nhuận Phát [3'> đã làm khuynh đảo vô số nhóm tiểu lưu manh như Ô Tặc, bọn họ thường mặc cả cây đen, đeo kính râm, miệng ngậm một cái tăm, giả bộ lạnh lùng thâm trầm, sợ rằng khi đi trên đường cái, người ta sẽ tưởng họ bị thần kinh mất.

Thật ra anh Lí ăn mặc rất bình thường không thể bình thường hơn nữa, sợ người ta sẽ nhìn ra anh ấy là đại cả của một lũ thần kinh. Anh Lí nhìn đám đàn em của mình, thường thường bất đắc dĩ cười, tụng ra một câu: “Đừng tưởng rằng mới xem hai bộ phim điện ảnh xã hội đen của Hongkong, mà đã nghĩ mình có thể chui vào giới xã hội đen.”

Cô gái xinh đẹp chính thức làm bạn gái của Ô Tặc, chị ấy lớn hơn Ô Tặc ba tuổi, Ô Tặc rất đắc ý. Coi như lúc đó, nếu nam sinh nào có thể tìm được bạn gái nhiều tuổi hơn mình, thì sẽ đặc biệt có mặt mũi trước mặt người khác. Lúc ấy không rõ vì sao, nhưng bây giờ lại có thể hiểu được sơ lược, đại khái là ở thời thanh xuân, nam sinh vội vàng muốn chứng minh mình đã trưởng thành, ôm một cô bạn gái lớn tuổi hơn mình, làm cho họ cảm thấy mình giỏi hơn đám bạn cùng tuổi kia.

Có một lần, tôi nói thầm với Tiểu Ba về cô gái xinh đẹp đó, Ô Tặc nghe được danh hiệu ấy, không chỉ không tức giận, mà ngược lại còn rất đắc ý, cảm thấy bạn gái mình quả thực rất xinh đẹp, thế nên bỏ luôn tên thật của chị ấy, thật sự gọi chị ấy là “Xinh Đẹp”. (Tiểu Dương: Phiên âm Hán Việt là Yêu Nhiêu, có nghĩa là xinh đẹp, đây là danh hi