Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thời Thơ Ấu

Thời Thơ Ấu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321560

Bình chọn: 7.00/10/156 lượt.

nh Thi • Quốc Phong 》 trong

quyển《 quan sư 》. Hắn dạy Lý Nhiên, Trầm Mặc Trúc đọc diễn cảm mấy lần,

chờ bọn hắn nhớ kỹ đại khái chương tiết xong, lại bắt đầu tỉ mỉ giảng

giải.

Lý Độ vốn là phong độ nho nhã, khí độ bất phàm. Cầm trong tay cuốn

sách Kinh Thi, nhàn nhã dạo chơi, giống như từ trong vẩy mực *( cách vẽ

của tranh thủy mặc)Sơn Thủy chậm rãi đi tới. Mang theo bọn họ đi về phía bờ sông xanh kia, đọc “Quan Sư”, ngồi thuyền nhỏ trong nước xuôi dòng

xuống, hai bên rau hạnh *(một loại cây sống ở dưới nước thuộc họ Thủy nữ) so le giăng khắp nơi.

Câu chữ nhả như châu ngọc, lôi cuốn người xem vào cảnh đẹp. Tâm trí

của Lý Nhiên và Trầm Mặc Trúc tập chung, nghe rất là chăm chú, bất giác đã bị một thân khí độ thong dong thanh thản của Lý Độ thuyết phục.

Một bài học đã kết thúc, Lý Độ hỏi: “Còn có cái gì không hiểu hay sao?”

Trầm Mặc Trúc không hiểu nói: “Tại sao quân tử theo đuổi thục nữ, phải muốn dùng đàn cầm và chuông trống đây?” .

Lý Độ mỉm cười đáp: “Bãi bồi sông Châu, rau hạnh so le, đây là cảnh

đẹp; quân tử ôm đàn cầm, đánh chuông trống, đây là thanh âm hay. Có cảnh đẹp và âm thanh hay, tai mắt vui vẻ, tâm tình thoải mái, làm cho thục

nữ cảm động.”

Trầm Mặc Trúc và Lý Nhiên bỗng nhiên thông suốt.

Lý Độ còn không khỏi đắc ý nói về: “Năm đó ta đứng ngoài cửa nhà ông

ngoại Nhiên nhi đánh đàn một tháng, mới đả động được lòng của mỹ nhân,

mới cùng mẫu thân của Nhiên nhi thành thân.”

Xế chiều hôm đó Trầm Mặc Trúc sau khi về nhà, liền hỏi Thục Hoa: “Mẫu thân, nhà chúng ta có đàn cầm và chuông trống hay không?”

Thục Hoa kỳ quái nói: “Con muốn những thứ này để làm gì, muốn học?”

Trầm Mặc Trúc cau mày một lát, hỏi Thục Hoa: “Mẫu thân, người nói con có phải là quân tử không?”

Thục Hoa nín cười: “Con biết cái gì là quân tử sao?” .

Trầm Mặc Trúc nhíu mày, tất nhiên là không hiểu rõ ràng: Lý bá phụ

nói, quân tử chính xác là lời khen ngợi của nam tử. Quân tử như mỹ ngọc (đẹp như ngọc), phẩm đức cần phải hoàn mỹ, mời có thể xuất chúng hơn người. Nhân,

nghĩa, trí, dũng đầy đủ. Cũng phải hiểu được mới thành người tinh thông

am hiểu, thông hiểu cuộc đời vận mệnh con người, không buồn khổ vì hoàn

cảnh. Nghèo thì bồi dưỡng đạo đức bản thân lấy nghi thức, lễ tiết lưu

truyền, đạt đến khi phụng dưỡng chuẩn mực, thành công kết thành thông

gia. Lý bá phụ còn muốn sau này chúng ta từ từ lĩnh hội hàm ý của hai

chữ này.

Thục Hoa nói: “Chờ Mặc Trúc trưởng thành, có thể làm một quân tử.” Bây giờ vẫn còn nhỏ.

Trầm Mặc Trúc lại hỏi: ” Thanh Mai là yểu điệu thục nữ sao?” .

Thục Hoa nén cười, “Khi nào bé ấy trưởng thành, chính là yểu điệu thục nữ.” Bây giờ vẫn là nha đầu còn nhỏ.

Trầm Mặc Trúc nói: “Thanh Mai vốn không để ý tới con, con muốn học

tập cầm, sau này khảy đàn cho nàng nghe, có lẽ nàng sẽ thích.”

Giật mình nhớ lại hình ảnh mỹ lệ: hai con con chim gáy đối diện hót,

đứng song song ở trên đảo nhỏ. Cô nương xinh đẹp thiện lương, là hình

mẫu lý tưởng của ta.

Dùng cái gì theo đuổi nàng đây? Muốn đàn cầm thân mật, chuông trống vui mừng .

Thục Hoa cười nói: “Vậy con hãy cố gắng học cùng với Lý bá phụ, Thanh Mai nhất định sẽ thích. Năm đó Lý bá phụ theo đuổi Lý bá mẫu của con

như vậy đấy .” .

Trầm Dịch lại không phục mà nói: “Nhi tử, theo đuổi cô nương cũng

không chỉ dùng một loại phương pháp này. Năm đó phụ thân của con là cách bên ngoài trăm mét hai mũi tên bắn trúng hai mắt một đôi tước điểu trên tranh vẽ của ông ngoại con đó , mới có thể cưới mẫu thân của con . Cho

nên, tốt nhất con nên luyện võ mới đúng.”

Trầm Mặc Trúc lập tức nghiêm nghị bắt đầu kính nể, nghiêm nghị nói:

“Con sẽ nhớ.” Lý Nhiên, cũng không phải có mỗi mình phụ thân ngươi lợi

hại, phụ thân ta cũng rất lợi hại đấy.

Từ đó, Lý Độ dạy thêm một khóa nhạc lý. Lý Độ tinh thông âm luật, hắn đem các loại nhạc khí cất giấu lấy ra trình diễn một phen, sau đó hỏi

Lý Nhiên và Trầm Mặc Trúc muốn học cái gì.

Lý Nhiên và Trầm Mặc Trúc nghe được như si như say, mỗi loại đều rất thích, rồi lại quyết định không được rốt cuộc học cái gì. Cuối cùng vẫn là Lý Độ quyết định trước dạy cầm, ” Cổ cầm là đứng đầu bát âm, tấm

lòng ngay thẳng gạt bỏ dâm loạn phóng túng, là người quân tử tự dưng sẽ

không đi rèn luyện cái phẩm cách đó. Trước hết học đàn đi.”

Từ nhỏ Lý Nhiên, Trầm Mặc Trúc cùng nhau tập văn luyện võ, hai người

thường âm thầm phân cao thấp. Bình thường sở học đại khái giống nhau,

tài nghệ cũng tương đương, so ưu khuyết điểm mà thôi. Mà hạng nhất đánh

đàn này, Lý Nhiên luôn không bằng Trầm Mặc Trúc. Hơn nhiều năm sau, Lý

Nhiên thường cảm thán, tài đánh đàn của Trầm Mặc Trúc kia, phối hợp với

cái sắc mặt lạnh như băng thối hoắc kia, thật là lãng phí a lãng phí! .

Lúc Lý Nhiên và Trầm Mặc Trúc bị Lý Độ, Trầm Dịch dạy cùng lúc, Uyển

Nhu đã dạy Thanh Mai bước đi, nói chuyện. Dần dần đi đường có vẻ ổn

rồi, nói chuyện vẫn là cái loại y y nha nha ngôn ngữ con nít.

Một ngày sáng sớm, Thanh Mai vẫn theo thói quen dùng cái ngôn ngữ trẻ con mà không có ai hiểu kêu la mấy tiếng, ra khỏi miệng cũng là hơi

nhưng lại hì