Thủ Độ Thiên Sứ

Thủ Độ Thiên Sứ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324562

Bình chọn: 10.00/10/456 lượt.

ngày càng lớn mạnh. Bởi thế cậu ta là người đứng đầu bảng danh sách những nhà tỉ phú trên thế giới, cậu ta chính là vua của giới thương mại trên toàn cầu, các tạp chí kinh tế và tài chính trên thế giới đưa tin, ca tụng, phong cho cậu ta danh xưng "Đế vương thương mại" Long Thiếu Hạo. Thế nhưng, cậu ta còn có một thân phận đặc biệt cao quý khác mà mọi người còn chưa biết, chính là môn chủ của Long môn, một tổ chức có thế lực thần bí trên thế giới mà toàn bộ mọi người đều chú ý đến. Bí mật này chỉ có rất ít người biết, ngay cả bên trong Tập đoàn Đằng Long này cũng chỉ có một số ít người biết đến điều cơ mật này.

Giàu có sung túc, quyền thế bốn phương, tài năng lỗi lạc, gương mặt tuấn mỹ có thể so sánh với thần mặt trời Apollo. Ông trời quả thật đã dồn hết sự ưu ái tập trung trên người cậu ta, Long Thiếu Hạo, những gì ưu việt nhất, khiến cho cậu ta trở thành một con người có tính cách kiêu căng ngạo mạn, lạnh lùng tàn nhẫn, không coi ai ra gì. Trên thế giới này không ai có thể quản được cậu ta, thậm chí ngay cả Ngài Chủ tịch đối với cậu ta cũng bó tay không biết làm thế nào, thế nhưng, ngoại trừ một cô gái, chỉ duy nhất cô gái này có thể làm cho Long Thiếu Hạo đang tức giận điên cuồng, chỉ trong một giây lập tức trở nên ôn hòa, dịu dàng như một chú mèo con ngoan hiền nũng nịu nằm trong vòng tay cô gái; chỉ duy nhất cô gái ấy mới có thể làm cho Long Thiếu Hạo bỏ qua tất cả mọi việc, chỉ có cô có thể làm cho Long Thiếu Hạo thay đổi quyết định; một câu của cô có thể quyết định một người sống hay chết, một công ty tồn tại hay biến mất; Long Thiếu Hạo quả thực bị cô thu hút hết tâm trí, rất yêu thương cô, rất nuông chiều cô, lo lắng bảo vệ cô như viên ngọc quý, xem cô như báu vật nâng niu trong lòng bàn tay, như e sợ chỉ cần buông tay sẽ có vật làm tổn thương đến bảo bối. Nếu như nói Long Thiếu Hạo là chúa tể thế giới, thế thì, cô gái này càng đáng sợ hơn, bởi vì cô chắc chắn là chúa tể của Long Thiếu Hạo vị chúa tể thế giới.

"Tưởng vậy là tốt lắm sao?" Long Thiếu Hạo ngữ điệu nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí lại lạnh như băng thật làm cho người ta không rét mà run.

Hơn mười vị chủ quản đầu đều cúi gằm nhìn xuống đất, không ai dám ngước lên nhìn gương mặt bình tĩnh của vị Tổng tài kia, e sợ bị điểm mặt chỉ đích danh mình.

Nét mặt Long Thiếu Hạo không chút thay đổi, nhìn dàn cấp dưới đang khẩn trương đến muốn té xỉu, " Hàng năm tôi trả nhiều tiền như vậy để mời một đám vô dụng các người đến đây làm cây cảnh hay sao? Ai có thể cho ta một lời giải thích hợp lý, tại sao dự án hợp tác lần này lại xuất hiện vấn đề, Phương quản lý?"

Bị chỉ đích danh, Phương quản lý sợ tới mức thiếu chút nữa quỳ xuống. Trời ạ! Tổng tài chẳng lẽ đã phát hiện gì rồi sao, ông ấy rõ ràng là thần thánh trên trời rồi… nếu không, tại sao Tổng tài không chỉ người khác mà cố tình chỉ đích danh hắn? Hắn thật sự hối hận, rất hối hận vì nhất thời vì lợi ích cá nhân, tham lam nhận tiền của công ty đối thủ cạnh tranh. Trời ơi, sao hắn lại có thể mê muội quên mất Tổng tài không phải là người thường, hắn như thế nào có thể ngu ngốc nghĩ có thể may mắn thoát được kiếp nạn này, Tổng tài nhất định sẽ giết hắn …

"Tổng tài, tôi sai rồi, ta đã sai rồi, cầu xin ngài tha cho tôi, từ nay về sau tôi nhất định không dám tái phạm nữa." Phương quản lý quỳ xuống đất liều mạng dập đầu thật mạnh, cầu xin tha thứ. Các chủ quản còn lại lén nhẹ trút một hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng không chịu được lắc đầu thở dài, Phương quản lý thật sự là tự tìm con đường chết, ai không biết Tổng tài ghét cay ghét đắng chính là lừa gạt, cậu ta đối với những kẻ phản đồ cũng không hề thủ hạ lưu tình, Phương quản lý sau này cũng đừng nghĩ còn con đường sống trên thương trường, nếu Tổng tài cứ như vậy bỏ qua cho hắn coi như cũng còn may mắn, chỉ sợ cậu ta không bỏ qua lại dùng thủ đoạn còn độc ác hơn…

Long Thiếu Hạo trừng mắt không nói lời nào, trong đáy mắt lóe lên sát ý.

"Tổng tài, xin tha mạng, cầu xin ngài tha mạng, tôi cũng không dám … nữa." Phương quản lý quỳ lết đến trước chân cậu ta, nhưng bị Long Thiếu Hạo một cước không thương tiếc đá văng đi, Phương quản lý vẫn chưa từ bỏ ý định, lại quỳ lết đến nắm lấy ống quần cậu ta khóc lóc van xin, "Tổng tài, van cầu ngài, tha mạng a!"

Nhìn thấy Phương quản lý lúc bình thường tài trí hơn người, lúc này bò lết lại giống như một con chó, mọi người lắc đầu thở dài ngao ngán.

Trong lúc thời điểm đang căng thẳng, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Là người nào không sợ chết dám chọn lúc này đến? Mọi người không khỏi bắt đầu thông cảm cái tên ngu ngốc đang đập cửa kia.

"Cút đi ra!" Long Thiếu Hạo tức giận quát lớn.

tiếng gõ cửa vẫn ôn hoà, tựa hồ như bầu không khí ngột ngạt căng thẳng bên trong không ảnh hưởng đến một chút nào.

Vẫn còn gõ? Mọi người trong lòng đều e sợ lời nói dâng đến cổ họng, nhưng không dám nói ra lời, tất cả đều hoảng hốt nhìn vị Tổng tài trẻ tuổi đang ngồi kia …

"Biến!" Một tập hồ sơ bay vèo ra tới đập mạnh vào cánh cửa rơi mạnh xuống đất.

Cánh cửa bật mở …

"Nghê Thư ký?" Mọi người kêu lên sợ hãi.

Long Thiếu Hạo vừa thấ


Old school Easter eggs.