Duck hunt
Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321923

Bình chọn: 10.00/10/192 lượt.

gái sớm đã ly hôn, nhiều năm qua bị ức hiếp, làm cha lại hoàn toàn không biết chuyện, cũng không bảo vệ được con. Làm thế nào Leo có thể nhìn anh một cách thuận mắt? Nếu là anh, đời này đừng nghĩ đến việc tha thứ cho người đã làm con gái anh phải chịu khổ! Huống chi, anh không chỉ ức hiếp Tâm Tâm, còn phụ lòng cô mười năm! Nếu đổi lại là anh, loại đàn ông này anh đã sớm mướn sát thủ giết chết, còn muốn khiêng thi thể về mà giày xéo cho hả giận!

Tần Thương Hải phá lệ chủ động tìm tới Leo, "Mời đánh." Leo đang trong thời gian cai thuốc, miệng ngậm thuốc giả rơi xuống mặt đất, nhìn anh ngây ngốc.

"Con thật xin lỗi Tâm Tâm, con đáng bị đánh." Vẻ mặt anh thấy chết không sợ, kiên cường nắm chặt tay. Leo nhíu mày. Thằng nhóc này nghĩ là anh không dám sao? Anh chờ giây phút này thật lâu lắm rồi! Phịch một tiếng, mạnh mà có lực, một đám từ bên phải xuất ra, hoàn toàn không nương tay.

Chiều hôm đó, Tần Thương Hải mang hai mắt gấu mèo xuất hiện ở trên bàn cơm. Sau đó anh và Leo thật ra vẫn có chút lười quan tâm đối phương, chính là ít nhất sẽ không cãi nhau , vẫn đợi cho Thẩm Tâm hạ sinh tiểu bảo bối ra, hai người ba ba ngốc mới chịu bắt tay giảng hòa.

Khi Thẩm Tâm ở trong phòng sinh, hai người đàn ông trong nhà bị công chúa nhỏ làm cho mê mẩn, lộ ra nụ cười si ngốc. "Con xem con xem! Thằng nhóc thối sát vách thế mà dám vươn đầu lưỡi với Nghê Nghê!" Có ghê tởm hay không? Biến thái!

"Chết tiệt! Tên kia còn đê tiện hơn! Dám dẫn Nghê Nghê đi dạo nơi vắng vẻ! Mẹ nó không có giáo dục!" Hai người đàn ông, một ngày nào đó, ở bên ngoài phòng sinh kết thành đồng minh - đánh đuổi hết những tên nhóc dám đến gần Nghê Nghê.

*******************************

"Từ đó về sau, hoàng tử và nàng tiên cá sống vui vẻ hạnh phúc. Bọn họ sinh được một con gái đáng yêu, mỗi ngày đều ở dưới biển sống cuộc sống vui vẻ.

Cô gái trong ngực nhướng lông mày, miễn cưỡng đổi tư thế ngủ, "Anh lại đọc sai, cuối cùng nàng tiên cá hóa thành bọt biển."

Từ khi Tần Thương Hải một mình giành lấy nhiệm vụ đọc sách cho cô nghe, cô thường nghe được, mặc kệ là truyện kiểu gì, cổ tích hay văn xuôi,tiểu thuyết các loại, tất cả các truyện đều có kết cục là - từ nay về sau, bọn họ sống hạnh phúc vui vẻ qua ngày, bọn họ còn sinh một cô con gái đáng yêu, mỗi ngày sống thật sự vui vẻ - chưa từng nghe qua chuyện xưa cũng thế, chuyện hiện đại cũng thế, cũng chỉ có một kết cục qúa quen thuộc.

Tần Thương Hải ho khan hai tiếng, "Em có điều không biết, nghe nói Phận Tổ hiển linh nha, nói cho đời sau của Andersen, nói là người ở Thiên đường càng nghĩ càng cảm thấy kết cục này không ổn, yêu cầu con cháu đời sau đem chuyện xưa sửa lại, thời gian trước trên Internet có thảo luận, chắc là em không biết đó thôi!"

"Tốt nhất là vậy." Thẩm Tâm vừa bực mình vừa buồn cười đấm anh. Cô biết mỗi lần tần Thương Hải đọc sách cho cô nghe, kết cục không hoàn mỹ, vì sợ cô khổ sợ, anh liền tự mình sửa kết cục.

"Này a...." Tần Thương Hải nghĩ nghĩ mới nói: "Nhà khoa học đang hết sức thương tâm, đột nhiên, anh tỉnh lại. thì ra là anh nằm mơ. Anh phát hiện ra vợ yêu đang gối lên khuỷu tay anh ngủ thật yên bình, ngủ đến chảy nước miếng! Anh đột nhiên cảm thấy vợ anh nagy cả lúc chảy nước miếng bộ dáng đều đẹp đến mức làm người ta chảy nước mắt, từ nay về sau, nhà khoa học cùng với vợ sống hạnh phúc vui vẻ qua ngày, bọn họ còn sinh một cô con gái đáng yêu, mỗi ngày thực sự sống rất vui vẻ...." Thẩm Tâm rốt cuộc nhịn không được đưa tay đánh anh.

"Tốt lắm, vợ yêu, chúng ta nên ngủ, em yên tâm, bộ dáng em chảy nước miếng tuyệt đối đẹp hơn vợ nhà khoa học kia gấp vạn lần." Tần Thương Hải đưa tay tắt đèn, trong bóng đêm thỉnh thoảng truyền đến tiếng Tần mỗ nhân lãnh đến không được cười lạnh nói, cùng Thẩm Tâm tính thiện lương khí vừa buồn cười, cười khẽ thanh. . . . . .

Đương nhiên, từ nay về sau, bọn họ quá hạnh phúc vui vẻ qua ngày, bọn họ còn sinh một con gái đang yêu, mỗi ngày đều cuộc sống thật sự vui vẻ. . . . . . Anh yêu cô gái nhỏ, rốt cuộc không hề cô đơn.

*************************** Toàn văn hoàn ******************************