pacman, rainbows, and roller s
Thử Ly Hôn

Thử Ly Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323174

Bình chọn: 8.00/10/317 lượt.

ười ngoài tranh cãi ra thì chưa nói được câu đến năm câu tử tế với nhau.

Lúc này Vương Nhã Khả có rất nhiều điều muốn hỏi, có rất nhiều nghi hoặc, có rất nhiều tủi thân, cũng có rất nhiều tức giận, những lời muốn nói cứ như đang xô lấn, thi nhau ùa ra khỏi cổ họng. Để gắng kiềm chế những lời nói giận quá mất khôn, cô chỉ có thể lựa chọn cách tạm thời yên lặng.

Ân Tấn Minh bỏ túi xuống, bước đến sofa, đưa tay giành lấy chiếc máy sấy từ tay vợ rồi mỉm cười nói: "Để anh giúp em!"

Hành động đó của anh rất tự nhiên, giống như mọi lần trước, tay phải cầm máy sấy tóc, tay trái khẽ luồn vào mái tóc đen dày của vợ, động tác vô cùng tỉ mỉ dịu dàng.

Trái tim Vương Nhã Khả liền trở nên mềm nhũn, hành động trong vô thức ấy của anh đã tái hiện lại biết bao ngọt ngào của quá khứ. Ngày trước, Ân Tấn Minh vẫn thường sấy tóc cho cô.

Lúc ấy, Ân Tấn Minh chưa bận rộn như bây giờ, hai người sau khi ăn cơm xong còn tay trong tay đi tản bộ, sau đó khi trở về, thường là anh tắm trước, cô tắm sau, tóc vẫn còn sũng nước, anh sợ cô bị cảm lạnh nên vừa quở trách vừa thể hiện tình cảm yêu thương bằng cách sấy tóc cho cô.

Sấy tóc cho cô xong, anh ngồi xem bóng đá hoặc đọc báo, còn cô thì giúp anh lựa chọn trang phục cho ngày hôm sau. Sau đó, dưới ánh đèn lung linh mờ ảo trong phòng ngủ, hai người cùng hưởng thụ cảm giác bay bỗng lãng mạn đến đê mê của đêm xuân ngọt ngào. Khi ấy ngày tháng cứ trôi qua êm đềm như thế.

Nhưng một năm trở lại đây, kể từ sau khi anh được thăng chức từ Phó giám đốc lên thành Giám đốc phòng Marketing, ngay đến việc đi tản bộ của hai người cũng ít đi chứ đừng nói đến mấy chuyện lạc thú kia. Hầu hết thời gian Ân Tấn Minh đều ngồi yên một chỗ, ánh mắt không dời khỏi màn hình tivi. Khi đó, Vương Nhã Khả cảm thấy ngay cả trái bóng kia còn hạnh phúc hơn cô rất nhiều lần.

Ân Tấn Minh dịu dàng như vậy khiến Vương Nhã Khả thoáng sững người, thứ cảm giác đã mai một lâu nay dường như lại quay trở về, khoảnh khắc này cô cảm thấy có chút tủi thân, bất giác nói: "Đã lâu lắm rồi anh không làm như vậy."

Ân Tấn Minh nghe ra sự thương cảm trong lời của vợ mình, anh rất hiểu Nhã Khả, cô là người lãng mạn song cũng rất nhạy cảm, đôi khi hơi trẻ con nhưng không phải là người không có đạo lý. Mấy ngày qua cãi nhau lên cãi nhau xuống, đến anh còn thấy buồn phiền thì sao cô có thể dễ chịu được.

Ân Tấn Minh hôn lên mái tóc còn ẩm ướt của Nhã Khả, cố ý nói với giọng điệu oan ức: "Tội nghiệp chồng của em, cứ đi làm là lại phải tăng ca liên tục, sắp trở thành xác ướp đến nơi rồi. Em xem, nếu không phải vì quá bận rộn thì làm sao ngay cả ngày kỷ niệm ba năm kết hôn quan trọng như thế mà anh cũng quên mất. Anh cũng lực bất tòng tâm mà!"

Nghe anh dùng mấy lời này để xin lỗi việc không nhớ ngày kỷ niệm kết hôn, Vương Nhã Khả cười "hì hì" một tiếng, trừng mắt lườm anh rồi giật đi chiếc máy sấy từ tay anh, nói: "Thôi, anh đi tắm đi, tự em làm được rồi."

Đúng là Ân Tấn Minh rất mệt, tiệc rượu thì cũng chỉ có uống rượu, tán gẫu rồi khiêu vũ cùng nhau thôi, nhưng điều quan trọng, đây là tiệc xã giao, bất luận là trên phương diện sinh lý hay tâm lý đều khiến cho người ta thấy uể oải hơn. Anh choàng tay qua vai định ôm vợ mình thì Vương Nhã Khả lại cười cười đẩy anh ra: "Người toàn mùi mồ hôi thôi."

Ân Tấn Minh cười "ha ha", đứng lên nói: "Được rồi, anh đi tắm vậy.", nói xong liền cởi bộ đồ Tây trang lên giá rồi mặc đồ lót bước vào phòng tắm.

Ánh mắt Vương Nhã Khả luôn theo sát bóng lưng của Ân Tấn Minh bước vào phòng tắm, sau đó mới thu về, bắt đầu chăm chỉ sấy tóc.

Cô quyết định không hỏi gì, giữa vợ chồng với nhau điều quan trọng nhất là sự tin tưởng, cô không thể vì một cuộc điện thoại mà tự nhấn mình trong một biển nghi hoặc lung tung được. Duy trì một cuộc hôn nhân chẳng dễ dàng gì, để hai người có thể bước chung trên một con đường thì lòng tin là thứ không thể thiếu được.

Cô nguyện tin tưởng Ân Tấn Minh, anh nhất định không phải là loại người như Dương Thành Hải, đã tin tưởng anh thì không nên nghi ngờ suy đoán lung tung, không những không được tích sự gì mà còn ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai vợ chồng.

Nghĩ đến đây, tâm trạng Vương Nhã Khả cũng ổn định hơn nhiều, dường như âm thanh của tivi cũng trở nên thật đẹp đẽ, kỳ ảo làm sao!

Sau khi tóc đã khô, Vương Nhã Khả tắt máy sấy, đi vào phòng ngủ thay đồ. Cô mở tủ quần áo, lựa qua chọn lại, cuối cùng chọn một bộ có viền ren bên ngoài.

Đó là bộ đồ ngủ lần trước cô mua khi đi dạo phố cùng Lư Hiểu Dương. Vốn dĩ cô không muốn mặc bộ này, nhưng Lư Hiểu Dương nói bộ này có thể khoe được bờ vai nõn nà và đôi chân tuyệt đẹp, mặc vào trong vô cùng hấp dẫn, rất thích hợp với cô. Sau khi mặc thử cô cũng có cảm giác như thế liền mua ngay.

Hôm nay tâm trạng Ân Tấn Minh rất vui vẻ, tuy sáng nay trong điện thoại, anh và Vương Nhã Khả có nảy sinh vài chuyện không vui nhưng tất cả đều đã trôi qua. Kế hoạch đã được thông qua, đối với việc mở rộng thị trường vùng Hoa Bắc anh cũng đã chỉ đạo cấp cưới ổn thỏa, bữa tiệc xã giao buổi tối còn tạo dựng được thêm mối quan hệ với hai đối tác rất có ti