XtGem Forum catalog
Thu Mua Vợ Trước

Thu Mua Vợ Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322004

Bình chọn: 7.00/10/200 lượt.

ba anh." Chỉ cần anh không cướp con trai của cô mang đi, cô chấp nhận thỏa hiệp.

Lê Thượng Thần gật đầu. "Đến lúc đó em trai anh cũng có mặt, anh chưa từng gặp qua cậu ấy, nghe nói cậu ấy đang đảm nhiệm chức vụ kỹ sư cho một

công ty trò chơi điện tử. Hi vọng chúng ta có thể biểu hiện thân mật một chút với cậu ấy, giống như người một nhà vậy, ý định của anh là nói cho ba anh biết, chúng ta vì. . . . . . Vì. . . . . ." Anh nhìn con trai

mình một cái, không biết xưng hô với đứa bé như thế nào.

"Từ Tiểu Mị." Cô cố ý không nói tên tuổi của anh cho con trai biết, bây giờ cô có loại cảm giác đạt được thắng lợi.

Anh trừng mắt với cô. "Vì. . . . . . Tiểu Mị nên thường xuyên qua lại với

nhau để tiện việc chăm sóc và giáo dục cho con, hơn nữa để cho Tiểu Mị

có một gia đình hoàn chỉnh vì thế chúng ta quyết định hợp lại."

Lông mày cô chau lại nửa ngày. "Người nào với anh hợp lại? Em đã có bạn trai!"

"Đương nhiên là giả. Ba anh sẽ đưa ra loại điều kiện này, bởi vì lúc ba anh

còn trẻ tuổi đã phụ lòng quá nhiều người phụ nữ, Ông hi vọng con trai

của ông không dẫm lên vết xe đổ, thật lòng cùng phụ nữ qua lại, Ông tuổi cũng đã cao, lại nói chúng ta ở cùng ông liền ba ngày, anh muốn tận lực cố gắng để cho ông cảm thấy vui vẻ."

"Làm cho ông ấy cực kỳ vui mừng, thay đổi ý định đưa cho anh một tỷ thành hai tỷ sao?" Cô giễu cợt.

Lê Thượng Thần nhếch môi, lộ ra nụ cười như có như không. "Có lẽ vậy...!

." Anh rút danh thiếp ra, ở sau lưng viết xuống mấy dòng chữ, đưa cho

cô. "Đây là thời gian địa điểm, thứ sáu vào buổi sáng, anh sẽ đến đón

em."

"Em cần chuẩn bị cái gì? Muốn em ăn mặc đặc biệt sao?"

"Không cần, em như vậy cũng rất đẹp." Anh đứng dậy. "Cứ như vậy, anh đi trước."

"Đợi một chút...! Ba ngày sau, anh sẽ không cùng em giành quyền giám hộ Tiểu Mị, nữa đúng không?" Cô cần một bảo đảm.

Anh quay lại nhìn cô. Mùa hè nóng nực mặt trời chiếu vào khiến trong phòng

ngoài phòng một mảnh sáng trưng, con ngươi mắt của anh đen sâu thẳm như giăng một từng sương mù khiến cho cô cảm thấy rất nặng nề, ý nghĩa lời nói sâu xa. "Cái này, anh không thể bảo đảm."

Sau sự cản trở lỗ lực của cô bạn Phương Phương, Từ Lỵ Hoan mới từ bỏ ý định mang theo con trai mình chạy trốn trong đêm.

"Cậu có thể trốn đến chỗ nào? Chồng trước của cậu nếu muốn kiện cậu ra tòa

án để giành quyền giám hộ, cậu chính là vẫn phải xuất hiện đối mặt với

anh ấy, ẫm ĩ đến tận toà án đối với Tiểu Mị mà nói không phải là một

điều tốt, phương pháp tốt nhất bây giờ là làm theo lời anh ấy nói, rồi

cậu thuyết phục anh ấy từ bỏ ý định dần dần."

"Cậu không nghe

thấy mình hỏi anh ta câu hỏi cuối cùng kia sao? Anh ta nói anh ta không

bảo đảm, ngộ nhỡ anh ta thật sự muốn cướp Tiểu Mị đi. . . . . ." Từ Lỵ

Hoan cảm thấy trong lòng rối rắm phiền muộn, nhìn con trai mình đang

ngồi ở góc phòng chơi xếp hình.

"Anh ta cũng không nói nhất định phải giành được quyền nuôi dưỡng Tiểu Mị, theo như mình thấy là anh ta

đang hù dọa cậu để cậu chịu hợp tác với anh ta. Nếu anh ta thật sự muốn

giành quyền nuôi con với cậu, hôm nay anh ta nên mang theo luật sư đến

đây, dùng hành động vẫn tích cực hơn là việc chỉ nói bằng lời."

"Tốt nhất là như vậy. . . . . ." Từ Lỵ Hoan nặng nề thở dài. "Cậu biết mình

tức giận nhất chính là cái gì không? Anh ta chỉ nói đến tiền tiền tiền,

tất cả đều là vì tiền, mình biết rõ tài chính của anh ta đang gặp khó

khăn, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta cùng con trai mình gặp mặt nhau,

anh ta không thể nói điều gì khác được hay sao?"

"Nếu như anh ấy không đề cập đến tiền, anh ấy nói anh ấy muốn bù đắp cho cậu và Tiểu

Mị, muốn tham gia vào cuộc sống của hai mẹ con cậu, còn muốn cùng với

cậu xây dựng lại gia đình, cậu mong đợi là thế này phải không?"

Từ Lỵ Hoan cứng họng. "Cũng không phải là. . . . . ."

"Không phải vậy là được rồi? Anh ta còn đồng ý phân chia cho cậu một nửa số di sản kia nữa, là 50 triệu đấy! Anh ta chỉ muốn nói đến chuyện tiền bạc

với cậu, như vậy không phải tương đối đơn giản sao?" Phương Phương cảm

giác thấy phản ứng của bạn tốt không đúng lắm, thử dò xét hỏi: "Cậu vẫn

thích anh ấy có phải hay không?"

"Không." Nhưng là, cô có một chút không cầm lòng lại được.

Có thể nào oán trách được cô? Cả ngày đối diện với một khuôn mặt nhỏ nhắn

đáng yêu giống anh như đúc, muốn cô quên anh như thế nào đây? Đứa con

xuất hiện là việc nằm ngoài ý muốn của cô, một phần cũng chính là do số

phận đã đem anh cùng với cô hai người trẻ tuổi se duyên lên vợ lên chồng với nhau, giữa bọn họ từng có một tình yêu say đắm nồng nàn, chính vì

vậy đã lưu lại trong tâm trí cô rất nhiều những kỷ niệm tinh thuần tốt

đẹp. Nhìn con trai mình, cô liền nhớ đến tình yêu giữa anh và cô khi đó, nhớ tới những thứ nhiệt tình cùng quyến luyến kia, toàn bộ đều khiến cô phiền muộn, lưỡng lự hồi lâu.

Con trai là món quà duy nhất anh

để lại cho cô sau khi ly hôn. Vì thiên thần nhỏ bé đáng yêu này, cho nên đối với anh,cô vẫn có một phần tình cảm.

Nhưng thời điểm đối

mặt với anh, cô sẽ đem những cảm xúc này giấu đi, đối với một người chỉ

nghĩ đến