XtGem Forum catalog
Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325160

Bình chọn: 8.00/10/516 lượt.

ng thượng lại đang chờ nô tài, nô tài đi về trước!”

Nói xong không đợi Tiểu Tiểu đáp ứng, Hỉ công công cũng không quay đầu lại rời đi.

“Hỉ công công…” Nhìn bóng dáng hoảng hốt chạy trốn, Tiểu Tiểu hảo tâm hô, đáng tiếc chính là Hỉ công công sợ hãi chạy trốn thoát vội vàng về phía trước, ngay cả quay đầu lại cũng không dám. Gặp phải Tiểu Tiểu, hắn

hình như thật sự rất xui xẻo.

Tiểu Tiểu thở dài nói: Hỉ công công à, ta cũng chỉ bất quá là muốn cùng ngươi nói một tiếng, vừa mới xoay

người , không cẩn thận chứng kiến cái mông bị dập của ai đó…

Không biết có bị sưng lớn không nhỉ? Tiểu Tiểu liếc nhìn một chút, không lớn

không lớn, chẳng qua chỉ có thể nhìn thấy màu sắc của nội khố (*) mà

thôi, cái mông vẫn còn bao trụ được.

Haizz, hậu cung thật đúng là đủ loạn! Công công cũng mặc thành như vậy, phung phí, phung phí nha!

(*) Nội khố: có thể hiểu nó như là quần lót ^^!

【 xem hết này chương, nếu như ngươi cười rồi, nhân tiện đầu phiếu; nếu

như ngươi cười to rồi, nhân tiện đầu phiếu gia tăng nhắn lại! Nếu như

chưa người nào cười, phải đi đâm đầu vào tường mất. Hạ chương dự cáo,

phi tử lên sàn, Hoàng thượng phun cơm 】

Haizz, hậu cung thật đúng là đủ loạn, công công cũng mặc thành cái dạng này, lãng phí, thật lãng phí a!

Nhìn bóng lưng hoảng hốt kia, Tiểu Tiểu lại thở dài thêm tiếng nữa: Hỷ công

công đáng thương, trên đường trở về ông phải nhìn kĩ một chút, ngàn vạn

lần đừng để ta lại đoán trúng nữa nha.

Lại quay đầu lại nhìn cái

viện Hỷ công công vừa mới phân cho mình, hình như là nơi rách nát nhất

trong lãnh cung này, cửa viện thì cong cong vẹo vẹo, căn bản là không

thể đóng lại được, tấm ván gỗ phất phới, tuyên cáo thọ tận của chính

tẩm.

Cỏ dại trong viện mọc um tùm, bên trong có hai gian phòng,

cửa sổ cũng rách nát hết cả, cửa cũng chỉ còn lại một cánh——may là bây

giờ cũng sắp đến mùa hè rồi, như vậy cũng chỉ hơi lạnh một chút, nếu như là mùa đông, chỗ này người có thể ở sao?

Đẩy một cánh cửa rách

nát kia ra, Tiểu Tiểu nhặt một ngọn nến dưới đất lên, tìm một hòn đá lửa để đốt lên. Chân vừa chạm đất, trước mặt cư nhiên là một mảnh đất xám

mù mịt, bịt mũi cau mày nhìn lớp bụi dày đặc trên mặt đất, thật không

biết nơi nay đã bao nhiêu năm mới có người ở qua.

Ánh mắt quét

nhìn một lượt hai gian phòng, ngoại trừ cái bàn và hai chiếc ghế miễn

cưỡng có thể dùng ra, mấy thứ khác căn bản đều là phế vật, ngay cả dùng

cũng không dùng được. Mạng nhện chằng chịt trên giường thì tạm thời

không cần nói, trên mặt chiếc chăn then thui, căn bản là người ta không

thể đắp được. Bên cạnh có bàn trang điểm, hai cái tủ quần áo, đều bể nát cả rồi, nhưng tuyệt đối có thể khiến người ta nhận ra đấy là bàn trang

điểm, kia là tủ quần áo. Giấy dán cửa sổ đều đã rách hết cả, ngay đến

rèm cửa cũng không có…..

Mẹ kiếp, đây là nơi quái gì thế hả, cô nãi nãi ngay cả một phút đồng hồ cũng không muốn đợi ở đây đâu!

Hoàng thượng thối kia, quỷ hẹp hòi, quỷ keo kiệt! Vốn tưởng là mọi thứ ở lãnh cung, cùng lắm cũng chỉ hư hại tí xíu, cũ chút ít, không cần thị tẩm mà thôi…….ai mà biết cư nhiên lại khủng bố thế này? Khó trách Hỷ công công kia chạy nhanh hơn ai hết , nếu sớm biết bên trong thế này, nói thế nào cũng phải lưu hăn ta lại——quét dọn sạch sẽ rồi mới cút!

Tội

nghiệp cho ta là đệ tử duy nhất của Thần trộm——Thấu tiên, cư nhiên lại

phải ở nơi bấn loạn này mà thở dài. Thấu tiên thấu tiên, Thần thấu tiên

tử……

Có thể trộm đồ, trộm tranh, trộm chủng của người ta, vậy đi

trộm thêm hai cô cung nữ đến đây giúp chắc cũng không có gì là quá đáng

chứ? Nhưng trộm ai đây? Cung nữ trong cung hình như chưa có ai đắc tội

với mình nha? Thân là Thấu tiên, Tiểu Tiểu rất có nguyên tắc, tuyệt đối

sẽ không vô duyên vô cớ chiếu cố người ta đâu nha, trừ phi……

Ai đến đắc tội ta đi! Ai đại phát từ bi đến đắc tội ta đi!

Trong lòng thầm rủa mấy tiếng, sao chưa có ai đến đắc tội Tiểu Tiểu nhỉ?

Tuy rằng cổ nhân có nói, tự mình động thủ, cơm no áo ấm, nhưng Tiểu Tiểu từ trước đến nay, điều mà Tiểu Tiểu ưng ý nhất chính là chính mình động

khẩu, người khác động thủ, cũng cơm no áo ấm đấy thôi! Tiểu Tiểu đáng

thương, chỉ có thể nghĩ, nhưng tuyệt đối không thể đích thân xử lý cái

đống bấn loạn trong phòng này. Nếu có Lân vương ở đây thì tốt quá, có

thể nhờ hắn tìm vài người đến giúp sửa sang lại chỗ này một phen!

Di, đúng rồi, bên ngoài lãnh cung không phải có vài cây đại thụ sao? Chỗ

này không có cách nào ngủ được, thôi thì ngủ trên cây một đêm vậy! Nhưng ngủ như thế một đêm không mệt chết hay sao?

Lấy ra ngân phiếu một vạn lượng cất ở thắt lưng, nàng hưng phấn hôn chúng một cái.

Nhìn lãnh cung hẻo lánh, cười hắc hắc:Tiểu Tiểu đi qua đi lại, phỏng chừng

khách quý Hoàng thượng phân phó ngày mai mới đến, cô nãi nãi phải trở về Liên viên ngủ một giấc đã!

Lại nói Hỷ công công, vội vàng chạy

thoát khỏi tầm mắt Tiểu Tiểu cứ như phía sau có ai truy sát hắn vậy.

Đáng thương cho cái lưng nhỏ vẫn còn hơi đau, bất quá so với việc bị

“Đại thần” kia kêu lại, chút đau đớn này thì có xá chi?

Haizz,

người khác đều ngưỡng mộ mình