Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Thuận Tay Dắt Ra Một Bảo Bảo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325130

Bình chọn: 9.00/10/513 lượt.

Hoàng thượng lặng đi một chút,

nàng ta tại sao có thể nói với mình như vậy, chẳng lẽ nàng không biết

như vậy là bất kính sao? Bất quá như vậy vừa lúc, cho nàng vào lãnh

cung, cũng có thể ngăn chặn Thừa tướng rồi

Hắn lạnh mặt, tức giận nói:

“Vu Thủy Tiên, Trẫm hảo tâm cho ngươi về nhà thăm người thân, không nghĩ

tới ngươi không những không tạ ơn, lại còn dám đối với Trẫm bất kính? Từ hôm nay trở đi, tước bỏ danh hiệu Quý phi, đưa vào lãnh cung!”

Hoàng thượng lạnh lùng nhìn nàng, lần này nhìn ngươi có dám hay không đối với Trẫm bất kính!

Lại không cho nàng trở về, rốt cục đem nàng đến lãnh cung rồi. Nghĩ vậy, Hoàng thượng tâm tình tốt lên.

“Tiên phi, còn không mau lĩnh chỉ tạ ơn?”

Là bị sợ sao? Hoàng thượng nhìn Tiểu Tiểu lặng ơ nơi nào đó, hảo tâm nhắc nhở.

Tiểu Tiểu nhìn hắn, như vậy đã được hạ lãnh cung rồi? Thật đúng là đủ lợi

hại, tiến cung ngày đầu tiên tiến vào lãnh cung, bất quá như vậy rất

tốt, thế chẳng phải là không cần đối mặt với tên Hoàng thượng đáng ghét

này rồi sao? Một giọt nước chảy trên măt, ngứa ngứa, nàng lấy tay xoa

một chút, trên tay cảm thấy dính dính, rất không thoải mái.

Chứng kiến một bên có một chậu nước, bên trong còn hơn phân nửa nước, sạch

sẽ, rất mê người. Nàng đi ra phía trước, ngồi xổm xuống, múc nước lên,

đem mặt lau sạch sẽ…

“Ngươi…” Hoàng thượng nhìn không rời mắt cái người mà mình không muốn gặp, phẫn nộ nói:

“Ngươi đang làm cái gì vậy?”

Chậm rãi rửa mặt sạch sẽ, Tiểu Tiểu dùng tay áo lau mặt, thở dài nói:

“Chẳng lẽ ngươi không nhìn sao? Ta vừa mới rửa mặt!”

“Ta biết ngươi rửa mặt, chẳng lẽ ngươi không biết không thể để quần áo

không chỉnh tề xuất hiện trước mặt Trẫm sao?” Hoàng thượng bốc hỏa hỏi

ngược lại.

“Hoàng thượng, ta tại sao quần áo không chỉnh tề, còn

không phải do ngươi làm hại? Trên mặt vẫn còn bẩn, ta không rửa mặt

,chỉnh quần áo chỉnh tề rồi sao?” Tiểu Tiểu không khách khí nhìn hắn một cái, dù sao cũng đến lãnh cung rồi, ai sợ ai hả, cùng lắm thì, cô nãi

nãi ngươi bay ra khỏi là xong!

“Ngươi…” Hoàng thượng tức giận chỉ vào nàng, nữ nhân ai dám cùng hắn nói chuyện nhiều như vậy. Nhưng có

thể như thế nào phạt nàng đây, cũng đã biếm vào lãnh cung rồi?

“Vu Thủy Tiên, còn không tiếp chỉ!” Ánh mắt bất tuân như vậy, làm cho Hoàng thượng cực kì tức giận, một câu cũng không nói nên lời. Đến khi Hỉ công công cầm thánh chỉ trong tay, hắn lại có chủ ý. Tiếp chỉ, chung quy

ngươi cũng phải quỳ rồi đi.

Hỉ công công bận rộn phối hợp đem

thánh chỉ đưa tới trước mặt Tiểu Tiểu, nàng mở ra vừa nhìn, ngay cả ngự

ấn cũng được lắm. Xem ra chuyện hôm nay hắn đã sớm an bài tốt. Rốt cục

cũng biết Thủy Tiên tại sao chạy thoát, phỏng chừng nàng cũng đoán được

điểm ấy nên mới bỏ đi. Được, tốt lắm, có dũng khí xếp đặt ta, ta chơi

với ngươi!

【 cạp cạp, công việc mẹ nuôi tiếp tục. Sau Tiểu Tiểu

như thế nào chỉnh Hoàng thượng, ha hả, đoán có thưởng à. Đương nhiên,

bát cơm cũng muốn đập bể, hào hứng mang theo Tiểu Tiểu, dẫn một chút,

Hắc Tử, Như Như, Hổ Tử chờ ta 】

Hỷ công công vội

vàng đem thánh chỉ đưa đến trước mặt Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu mở ra xem một

lượt, ngay đến ngự ấn cũng đã ấn rồi. Xem ra sự việc hôm nay hắn đã sớm

an bài thỏa đáng rồi. Cuối cùng cũng biết tại sao Thủy Tiên kia lại phải chạy trốn, phỏng chứng nàng ấy đã đoán được điểm này nên mới bỏ đi.

Được, được lắm, dám tính kế ta, ta sẽ chọc cho ngươi tức chết!

Nàng thành thật nhìn một lượt, vết chữ rất khô, ngay cả mùi mực cũng rất

nhạt, dựa theo kinh nghiệm, tờ thánh chỉ này căn bản không phải hôm nay

mới viết. Tay Tiểu Tiểu sờ lên chỗ ngự ấn, ngón tay thon dài cùng với tờ thánh chỉ màu vàng kim càng thêm nổi bật , trông rất đẹp mắt!

Nhìn bàn tay nhỏ trắng nõn kia, mặt Hoàng thượng có chút biến đổi, trong

lòng oán giận nói: nguyên lai, sao trước nay trẫm lại chưa từng cảm thấy bàn nay của nữ tử lại đẹp đến thế nhỉ? Có phải bị hỏng não rồi không,

nếu không thì sao lại cảm thấy bàn tay của nàng gợi cảm như thế? [một

tên sắc lang'>.

Tiểu Tiểu đang trầm tư vốn không biết lúc này

Hoàng thượng đang nghĩ cái gì, nàng ngây thơ hỏi: “Cái ngự ấn này, là

thật sao? Không phải là giả đấy chứ?”

“Nói nhảm, đích thân trẫm

ấn, sao lại là giả được?” Hoàng thương tức giận nói, cư nhiên dám hoài

nghi tính thật giả về tờ thánh chỉ và ngự ấn của trẫm, lá gan của nàng

thật đúng là lớn không ít. Đừng tưởng đến lãnh cung rồi thì trẫm không

thể làm gì được ngươi nữa, chả cần trẫm đích thân xử lí, chỉ cần nêu ra

chút ít, sẽ có người nguyện ý đến thu thập ngươi.

“Ồ, ngươi còn đích thân ấn lên à!” Tiểu Tiểu bừng tỉnh đại ngộ nhìn Hoàng thượng, vẻ mặt cười nhạo nói:

“Trí tuệ của Hoàng tượng quả nhiên là người thường theo không kịp, ta chỉ

vừa đối với ngươi bất kính, thật không ngờ Hoàng thượng đã dự liệu trước từ lâu. Hơn nữa đã sớm đoán trước biểu hiện của ta, viết hạ thánh

chỉ…….Bội phục, bội phục!”

“Ngươi…..”

Mãi đến lúc này,

Hoàng thượng rốt cục đã hiểu tia cười nhạo trong mắt nàng là từ đâu mà

ra. Nói như vậy, chả khác nào nói với mọi người, chính mình đã sớm tìm

lý do để trừng