
hì phải, hơn nữa đã cháy đến long bào rồi…….con người quả nhiên
không thể làm chuyện xấu, ngươi xem Hoàng thượng đi, chỉ biết cười giễu
người ta, long bào của mình bị cháy cũng không biết, chẳng lẽ để đến lúc lửa cháy đến mông hán mới phát giác hả? Có cần nhắc nhở hắn không nhỉ?
Hay là đổ thêm dầu vào lửa?
“Hoàng thượng, thật không ngờ ngài
còn có sở thích này nha? Nhưng mà không sao, trong phòng của ta vẫn còn
có rất nhiều ‘hài rách’ như vậy, lát nữa ngài cứ đem về hết đi, lần lượt ôm chơi là được…..”
“Hửm?” Hoàng thượng nhất thời khó hiểu, sau
khi hắn thấy trong tay mình đang ôm khư khư chiếc ‘hài rách’, hắn vội
vàng ném nó đi, thân thể Tiểu Tiểu chợt lóe, ‘hài rách’ lại quay trở lại trong phòng. Thấy trên mặt Hoàng thượng có vẻ mất tự nhiên, Tiểu Tiểu
tiếp tục nói:
“Không ngờ Hoàng thượng ngoài việc có sở thích khác với người thường ra, còn thích sự kích thích đến vậy, lửa thiêu mông,
thật sự thoải mái đến vậy à?”
Yên tĩnh! Một giây, hai giây, ba giây……
Lúc Tiểu Tiểu đếm đến ba, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng kêu lớn của Hỷ công công: “Người đâu, cứu hỏa!”
Haizz, ngu chết đi được! lúc nãy Hỷ công công cầm theo đèn lồng mà đến, cái
chăn kia bay đến trùm lên bọn họ, Sóc vương là giúp Hoàng thượng đi
ra,Hỷ công công cũng chui ra, nhưng cái đèn lồng hắn cầm theo kia vẫn
chưa chui ra nha…..
Mà Hoàng thượng đáng thương, phía sau của
long bào hơi dài, đụng đến cái chăn có chút khí đốt, tất nhiên sẽ từ từ
cháy lên trên rồi. Chỉ đáng tiếc mấy người này vốn nhạy bén, lực chú ý
đều đặt trên người Tiểu Tiểu cả rồi, lại không phát hiện cái mông của
Hoàng thượng nong nóng…..
Rất nhiều người xông vào, chỉ thấy Hoàng thượng đứng ở bên tường, lưng hướng về phía tường, không ngừng động đậy……
“Hoàng thượng, tốt bụng nhắc nhở ngài một chút, như thế này không dập lửa được, ở dưới đất lăn lộn hình như dập lửa nhanh hơn….”
Phẫn nộ quét mắt về phía Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cúi đầu xuống, dứt khoát nhắm
mắt làm ngơ. Một toán người vừa xông vào cúi đầu đứng đó, Hoàng thượng
bất đắc dĩ lăn lộn trên đất, xám xịt bò dậy…… Phẫn nộ quét mắt về
phía Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu cúi đầu xuống, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ. Một toán người vừa xông vào cúi đầu đứng đó, Hoàng thượng bất đắc dĩ lăn
lộn trên đất, xám xịt bò dậy……
“Cút ra ngoài!” một tiếng gầm giận dữ, những người đang cúi đầu sợ đến nỗi quỳ xuống đất, run run rẩy rẩy bò ra ngoài…..
“Hỷ công công, chuyện hôm nay, ngươi biết phải làm gì rồi chứ?” Hoàng
thượng nghiến răng nghiến lợi hỏi, ánh mắt hung hăng trừng Tiểu Tiểu,
Tiểu Tiểu nhún nhún vai, thản nhiên nhìn hắn: không liên quan tới ta, ta cái gì cũng chưa làm.
“Hoàng thượng, nô tài chưa nhìn thấy gì
hết, cái gì nô tài cũng chưa thấy…..” Những người đang bò ngừng lại, quỳ dưới đất thi nhau dập đầu. Tiểu Tiểu khó hiểu nhìn họ, cái này thì có
gì phải sợ, nhìn thấy thì sao chứ?
“Cút!” Không thèm để ý đến
những tiếng cầu xin, Hỷ công công vội vàng đuổi bọn họ ra ngoài, bản
thân ông cũng sợ đến phát run, lúc đó người gọi bọn họ vào đây là ông
nha.
Nhìn thấy một đám người tuyệt vọng bò ra ngoài, Tiểu Tiểu
nhíu mày khó hiểu: “Hoàng thượng đích thân làm mẫu một lần phải lăn như
thế nào, bọn họ sợ cái gì chứ, thật khó hiểu!”
“Thụy phi, đừng
tưởng rằng trẫm không dám giết ngươi!” Hoàng thượng bước lên trước một
bước, tay túm lấy cổ áo Tiểu Tiểu, nhấc nàng lên giống như nhấc một con
gà, Tiểu Tiểu cũng chuẩn xác nhìn thấy ánh mắt tràn đầy nộ khí của hắn.
(Shinku: chậc chậc, anh nì bạo lực thật =”=)
“Ngươi là tên Hoàng
thượng thối, đồ dã man, bỏ ta xuống…….” hai tay không múa máy lung tung, ngược lại bóp chặt lấy tay Hoàng thượng, mãi đến khi tay hắn chảy máu,
Hoàng thượng mới bỏ Tiểu Tiểu xuống, vẻ mặt cao thâm khó lường cười nói:
“Hỷ công công, tổn hại đến long thể của Hoàng thượng, đáng tội gì?”
Tiểu Tiểu nhàm chán nhìn hắn, khà khà, chẳng qua chỉ là véo ngươi vài cái,
thì trở thành tổn hại long thể của ngươi rồi? Lúc nãy ngươi còn khiến ta suýt nữa thở không được, vậy ngươi đáng tội gì đây?
“Ack, Hoàng
thượng, đáng tội chết!” Hỷ công ông run rẩy liếc nhìn Tiểu Tiểu một cái, tiểu tổ công à, đây là do Hoàng thượng hỏi, không phải ta muốn nói,
đừng tính sổ hết lên đầu ta nha.
“Ha ha, Hỷ công công anh minh
nha, nếu Hoàng thượng đã đáng tội chết, vậy ta không thể phụng bồi, ta
còn phải dọn dẹp phòng đi ngủ nữa…… A, khổ ghê! Có một số người nào đó
ăn no rửng mỡ không có gì làm, đêm hôm khuya khoắt không chịu đi ngủ,
chỉ biết đi làm phiền người khác……”
Vừa nói, vừa xoay người đi về phía trong phòng, Hỷ công công sau khi nghe xong sợ đến nỗi suýt nữa thì quỳ rạp xuống đất:
“Hoàng thượng, nô tài không phải có ý này, nô tài là nói tổn hại Hoàng thượng
đáng tội chết, không phải nói Hoàng thượng đáng tội chết……không phải, là Hoàng thượng đáng tội chết, không phải tổn hại Hoàng thượng đáng tội
chết…….không đúng…….”
“Đủ rồi! Thụy phi, những lời ngươi nói vừa nãy là có ý gì?”
Hoàng thượng nóng máu nhìn cái cổ trắng nõn của Tiểu Tiểu, suy nghĩ xem có
cần đem cái cổ mảnh khảnh kia vặn gãy hay