Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần

Thúc Thúc Yêu Nghiệt Đừng Đến Gần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324555

Bình chọn: 10.00/10/455 lượt.

oài,cho nên Tô

Lực Hằng cố ý đặt khách sạn phục vụ người hoa,tất cả phục vụ viên cũng

đều là người Hoa.

Liễu Uyển Nhi tò mò ngó chừng phần lớn cây dừa ngoài cửa xe,còn có rừng dừa nhà gỗ nhỏ,tất cả không giống trong nước.

“Tiên sinh tiểu thư,đã đến khách sạn.” Xe từ từ dừng lại,tài xế xuống xe mở cửa giúp bọn họ.

Đở Liễu Uyển Nhi xuống xe,sau Tô Lực Hằng móc ra một trăm Đô-la đưa cho tài xế.

Tiền trà nước hậu hĩnh làm tài xế vui vẻ không thôi,cảm thấy hẳn nên đáp lại một lời ca ngợi,nhìn một chút Liễu Uyển Nhi rồi quay sang Tô Lực Hằng

nói: “Tiên sinh,con gái ngài vô cùng xinh đẹp.”

Lời này vừa nói ra,Tô Lực Hằng mặt tái mét tại chỗ.

“Cô ấy là bạn gái của tôi!” Trợn mắt nhìn tài xế một cái,sau kéo Liễu Uyển Nhi đi vào trong khách sạn.

Mẹ kiếp,mù mắt chó rồi sao,hắn có già vậy không?Bọn họ nhìn kém không tới mười tuổi! Điểm nào giống cha con chứ!

Nhìn Tô Lực Hằng nổi giận đùng đùng rời đi,chú tài xế thật muốn cắt đi đầu

lưỡi của mình,khoảng thời gian sau ông còn muốn phục vụ cho vị khách quý này,mà bây giờ tài lộ trước mắt lại bị ông cắt đứt.

Tô Lực Hằng vẫn

chưa hết giận đột nhiên phát hiện Liễu Uyển Nhi đi bên cạnh đang liếc

hắn cười trộm,nhóc con đáng ghét,đã không đồng tình với hắn thì thôi,

lại còn dám cười nhạo hắn.

Nghiêng đầu sang chỗ khác không nhìn cô, nhắm mắt làm ngơ!

“Wow,người đàn ông này thật đẹp trai ~”

“Đúng vậy,rất hấp dẫn ~”

Lúc này nghe được đám phụ nữ chung quanh nhỏ giọng nghị luận truyền vào lỗ

tai Tô Lực Hằng,hắn hất càm lên,dương dương đắc ý nhìn về phía Liễu Uyển Nhi, xem ra rất nhiều cô gái biết thưởng thức hắn.

“Chỉ tiếc đã có con lớn như vậy.”

Đám phụ nữ đó thở dài một tiếng,hoàn toàn đả kích đắc ý Tô Lực Hằng vừa mới có,nhìn lại Liễu Uyển Nhi lúc này đã lớn mật cười ha ha thật to.

Trợn mắt quét qua đám phụ nữ kia,Tô Lực Hằng đưa tay ôm chầm Liễu Uyển Nhi,mạnh mẽ hôn lên môi cô.

Chỉ nghe bên tai truyền đến tiếng hít không khí,nhìn lại cô bé đang bị hắn hôn môi ,khẩn trương trừng to mắt.

“Tiên sinh, ừ ~ ngài ~ chìa khóa phòng của ngài.” Người phục vụ ở đại sảnh

không biết có nên cắt đứt nụ hôn của bọn họ hay không.

Tô Lực Hằng lúc này mới buông ra Liễu Uyển Nhi,nhận lấy chìa khóa,ôm cô bé mặt đã sớm đỏ hồng,dương dương đắc ý đi về phòng ngủ.

“Đem chuyện Lâm Cẩm Quyền năm đó ép chị dâu đến đường cùng sửa lại chút

ít rồi tung ra ngoài,bản thân tôi muốn xem ông ta làm sao được quan tòa

đồng tình.” Tô Lực Hằng nói với luật sư qua điện thoại.

“Hằng,anh đang ở đây làm gì?”

“Trước làm vậy đi,có chuyện gì nữa mới liên lạc tôi.” Giọng nói Liễu Uyển Nhi khiến hắn cúp điện thoại.

Đối mặt với cô,vẻ u ám trên mặt đã hoàn toàn lẫn trốn: “Em tắm xong rồi à.”

Ngồi trước bàn trang điểm chải lại tóc,Liễu Uyển Nhi có chút than thở: “Khí trời nơi này tại sao nóng như vậy.”

Xuống phi cơ đến bây giờ cô đều tắm rửa,nhớ tới ở trong nước cô còn mặc áo lông.

“Nhóc con ngốc,nơi này nhiệt đới,hàng năm khí hậu cũng tương đối nóng bức .”

Cầm ấy khăn lông trên tay cô,giúp cô lau nước trên tóc.

Nhìn cô bé trong gương,động tác trên tay Tô Lực Hằng bỗng nhiên ngừng lại.

“Tại sao?” Liễu Uyển Nhi hỏi.

Nhìn kỹ hắn và cô trong gương,trên mặt cô đúng là còn non nớt nhưng hắn

không có già,một chút nếp nhăn cũng không có,nhiều lắm khí chất tương

đối thành thục: “Anh nhìn rất giống bố em sao?”

Thì ra là hắn còn đang để ý những người đó.

“Không.” Liễu Uyển Nhi nói không khiến lòng Tô Lực Hằng như nở hoa,ai ngờ cô lại chuyển sang câu khác, “Anh là chú em.”

Nhìn ánh mắt giảo hoạt của cô trong kính,thì ra cô đã biết cách trêu trọc hắn.

“Nhóc con,em chờ đó cho anh,anh sẽ cho em biết mị lực của anh.”

Đến lúc đó để cô biết làm người phụ nữ của Tô Lực Hằng là chuyện vinh hạnh thế nào!

Buổi tối.

Trong câu lạc bộ cao cấp nhất,ánh đèn lần lượt thay đổi,trai thanh gái lịch ôm nhau khiêu vũ.

Khi Tô Lực Hằng ôm lấy Liễu Uyển Nhi xuất hiện,nam anh tuấn hiên ngang,nữ

dịu dàng uyển chuyển,lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.

“Lực Hằng!”

Lúc này bỗng nhiên một luồng gió mạnh quét Liễu Uyển Nhi khỏi Tô Lực Hằng

chỉ thấy một bóng người kích động nhào lên ôm mạnh lấy Tô Lực Hằng.

“Thật sự là cậu,thật tốt quá, chúng ta lại gặp mặt.”

Tô Lực Hằng thật vất vả mới kéo người dán trên người mình xuống,lúc này

Liễu Uyển Nhi mới phát hiện đây là một người đàn ông vô cùng đẹp không

thua phụ nữ.

Người đàn ông đó còn chưa đứng vững liền dùng sức hét to: “Đại muội, Nhị muội, Tam muội, Tứ muội, Lực Hằng tới ——”

Tiếng nói vừa dứt liền thấy một trận gió lốc phóng tới trước mắt.

“Anh Lực Hằng ~”

Màu trắng, màu đen, màu vàng, màu rám nắng ,bốn cô gái bốn màu da khác nhau nhất thời bao quanh Tô Lực Hằng.

Tô Lực Hằng đẩy ra bốn cô gái kia,rồi kéo Liễu Uyển Nhi lại bên cạnh,lúc này mọi người mới chú ý tới sự tồn tại của cô.

“Tôi tới để giới thiệu với các người,đây là bạn gái tôi, Tô Tiểu Tiểu.”

“Không phải đâu ~”

“Đừng mà hu hu ~”

. . . . . .

Trong lúc nhất thời tiếng kêu gào nổi lên bốn phía.

“Lực Hằng,anh bao giờ yêu thích con nít rồi? !” Người đàn ông đánh giá Liễu Uyển Nhi nói.

Một cú