Old school Swatch Watches
Thượng Cung

Thượng Cung

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211154

Bình chọn: 9.00/10/1115 lượt.

t chẳng sai người

đến thông truyền tin tức, nhưng tin tức vẫn từ bốn phương tám hướng truyền tới

chỗ ta. Nghe nói Nguyệt Dung Hoa đã bị bắt, trong nấm đầu khỉ nàng mang đến cho

Sư Viện Viện có một chút độc tính, có thể khiến người ta triệt sản; nghe nói

nấm đầu khỉ này chẳng hề sinh trưởng ở thiên nhiên hoang dại, mà do nhà nàng tự

trồng; nấm đầu khỉ vốn sinh trưởng trên cành cây đại thụ đã mục nát, điều kiện

sinh trưởng cực kỳ hà khắc, không biết nhà nàng dùng cái phương pháp gì, lại khiến

nấm đầu khỉ có thể sinh trưởng trên gỗ mục bình thường; nghe nói kết quả điều

tra, bên trong gỗ mục nhà nàng lấy nước hoa hồng tưới vào, vì vậy mà sinh ra

độc tính…

Tố Khiết vừa nghe đến tin tức này, liền vội vàng định

vứt bỏ bao nấm đầu khỉ Nguyệt Dung Hoa đưa tới. Ta nghe cái tin tức này, lại

cười nói: “Món nào ăn có thể chết người, ta lại phải thử một chút, kêu cục tư

thiện đêm nay chưng mang tới đây.”

Tố Khiết nôn nóng khuyên: “Nương nương, vậy sao

được? Nếu như thân thể ngài ăn vào bị hư hỏng gì đó, về sau cũng không có…”

Ta cười, ngắt lời nàng, “Lời đồn trong cung sao có thể

tin, không cần lo nhiều!”

Hành vi của Hạ Hầu Thần, đã khiến ta thấy được rõ

ràng, trừ phi hoàng hậu có thai, hắn tuyệt đối sẽ không để phi tần khác sinh ra

con nối dõi trước, sao ta không sớm an bài, để tránh ngày sau chịu thêm một lần

khổ? Không có người bảo vệ mình, chỉ có chính bản thân mình mới có thể bảo vệ

mình.

Nếu như nấm đầu khỉ dùng phương pháp này sản xuất ra,

ta tin rằng mối nguy hại không lớn, tối đa chỉ có hiệu quả tránh thai, hơn nữa

thời gian có hạn định, tuyệt đối không thể khiến Sư Viện Viện sanh non. Nguyệt

Dung Hoa chẳng qua là kẻ chết thay ta và hoàng hậu mà thôi.

Hạ Hầu Thần muốn cho Sư gia một cái công đạo, chắc hẳn

đây chính là cách giải quyết của hắn. So sánh với Sư gia là danh môn mới nổi,

Nguyệt Dung Hoa nữ nhi của thất phẩm Huyện lệnh nho nhỏ này quả thực có thể hy

sinh.

Ban đêm, Khổng Văn Trân nấp trong màn đêm len lén tới

tìm ta, khó hiểu hỏi chuyện cái ghế. Ta khẽ cười lạnh trong lòng, nếu như bố

cục của ta có thể để ngươi nhận ra, như vậy chức thượng cung này ta làm cũng

như không, trên mặt bày ra thái độ hờ hững giả vờ không hiểu lời nàng nói. Nàng

đành phải phẫn nộ bỏ đi, vẻ mặt cũng thả lỏng hơn chút.

Ta hiểu được, nếu ta bị tra ra cái gì, thì Khổng Văn

Trân cũng không thoát thân được, moi móc một hồi sẽ lòi ra một mảng lớn, nàng

tự nhiên sẽ đến thám thính tình hình. Nàng cũng như hoàng hậu, vì bảo vệ bản

thân, đành phải bảo vệ ta, ta tin tưởng dù nội thị giám có tới cục Thượng Cung

tra xét, phải trả lời thế nào, chắc hẳn nàng biết rất rõ.

Trước

khi thành công, ta đã định liệu tất cả đường lui, phong kín tất cả khả năng có

thể đẩy ta hãm sâu vào vũng bùn, làm sao ngu ngốc như Nguyệt Dung Hoa, dễ dàng

bị người ta tra ra nhược điểm?



Từ sau khi Hạ Hầu Thần nói trong vòng hai ba ngày sẽ

đến Lan Nhược hiên, càng tới gần ngày thứ ba, ta càng hoảng hốt, thật sự không

biết nên làm thế nào để vượt qua cửa ải khó khăn này, liền nhớ tới một lần Ninh

Tích Văn vào cung kia, hắn cũng tới Lan Nhược hiên, may sao bị Sư Viện Viện làm

ầm ĩ, kéo hắn qua Tê Hà các. Ta thậm chí còn nghĩ, kỳ thật tuy Sư Viện Viện rất

oán hận ta, cũng không hẳn hoàn toàn vô dụng.

Ninh Tích Văn không phải là người trong cung, không

thể ở lâu, ta liền sai người đặt mua một gian phòng rộng rãi, phái người từ

trong cung ra chiếu cố nàng. Nàng sớm đã xuất cung, trước khi rời đi, nàng lại

khuyên bảo ta lần nữa, muốn ta tận lực cố gắng xoa dịu quan hệ với hoàng

thượng. Nhưng sự tình đã phát triển đến tình trạng thế này, bảo ta làm sao hòa

hoãn với hắn đây?

Qua ngày thứ ba, tin tức hoàng thượng lấy thẻ đầu

bài của ta *cũng không truyền tới, ta liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, chắc hẳn

Hạ Hầu Thần cũng chỉ thuận miệng nói thôi. Chuyện Sư Viện Viện đã có kết quả,

hắn ngày đi vạn dặm, phi tần đông đảo, chắc sẽ không để ý đến ta.

(*Treo

đầu bài: Mỗi tối tổng quản nội thị sẽ mang một cái khay đựng những tấm thẻ ghi

tên các phi tần có thể thị tẩm tới cho hoàng thượng. Hoàng thượng chọn cái nào

thì đêm đó phi tần đó được sủng hạnh
.)

Vừa vặn Tố Khiết nói Tư thiện phòng đã chưng nấm đầu

khỉ mang tới đây, ngửi hương thơm từ trong nồi đất màu tím kia truyền tới, ta

nhịn không được ngoắc ngoắc ngón trỏ, bảo Tố Khiết múc cho ta.

Tố Khiết dùng muôi gỗ dài múc canh ra, lo lắng

nói: “Nương

nương, Tư thiện phòng nghe mùi biết là chưng loại nấm này, đã dặn nên ăn ít một

chút, để tránh xảy ra chuyện gì, dính dáng đến bọn họ. Nương nương, nô tì thấy,

vẫn là…”

Ta ngắt lời nàng, nhìn nước canh vàng óng ánh trong

bát, nói: “Với

nhiều năm kinh nghiệm của bản phi ở cục Thượng Cung, lại lấy ngân châm thử qua,

làm sao lại có độc được?”

Nói xong nhấp một ngụm nhỏ vào miệng, chỉ cảm thấy

hương vị trong trẻo ngọt ngào từ đầu lưỡi chậm rãi thấm vào cổ họng, không nhịn

được cầm lấy chén canh uống một hơi cạn sạch. Lúc muốn thêm nữa, Tố Khiết chần

chờ không chịu đưa cái thìa cho ta. Ta sốt ruột, liền n