Teya Salat
Thuyền Đến Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Thuyền Đến Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325362

Bình chọn: 7.00/10/536 lượt.

ến sắc, giọng dẫu có hơi run, nhưng khẩu khí không đổi ” Ta đã làm sai cái gì chứ ? Chẳng lẽ cha cô hít thuốc phiện lại là trách nhiệm của ta sao? Còn cô, là một đứa con gái đáng lẽ đã sớm phân rõ quan hệ, rốt cuộc tiểu đầu tư được đại hồi báo, còn chưa vui lòng hay sao?”

Diệp Khinh Chu nói không ra lời, cha mẹ của nàng ly hôn, nàng bị giao cho mẫu thân, lấy được ba trăm vạn, hầu như cắt đứt quan hệ với cha mình . Năm ấy nàng mang tiền giao cho ông kinh doanh, không nghĩ rằng số tiền kia được đưa vào để tăng thêm vòng quay của vốn, rốt cuộc lại đổ sông đổ biển. Diệp Khinh Chu không quan tâm chuyện số tiền thất thoát, chỉ là nàng không nghĩ tới, phụ thân cầm nhiều tiền như vậy đi đánh cuộc một ván lớn, nhưng lại lấy lợi nhuận đi hút thuốc phiện.

Những năm trước, ông tiêu xài quá nhiều tiền, la cà quán bar đủ loại , ai đã đưa cho ông thuốc lá trộn lẫn thuốc phiện kia, ông sớm đã không nhớ rõ. Ông không phải là người tiết kiệm, Triệu Phi Nhã cũng không phải là một người vợ biết cách thu vén gia đình, cuộc sống xa xỉ như vậy lại thêm chi phí cho thuốc phiện, theo đề nghị của Triệu Phi Nhã, Diệp Xương Mậu quyết định đi đầu tư, lại không nghĩ công dã tràng, cái công ty vay tiền kia tuyên bố phá sản, tiền khoản vô lực truy hồi.

Vì chuyện này, Diệp Khinh Chu bắt đầu tin tưởng số mạng con người thật công bình, xưa kia ông sống quá huy hoàng, nhất định phải té xuống từ trên đỉnh cao nhất, ông kiếm tiền nhanh, thì nhất định thất thoát cũng nhanh. Cả đời người, đã định sẵn là chỉ có từng này, tiêu bao nhiêu, tựu nhất định phải hoàn lại.

Sau khi ông bị đưa vào cai nghiện, công ty hoàn toàn về tay Triệu Phi Nhã, khi đó Diệp Khinh Chu đang bận rộn học hành, nàng vẫn chỉ là một đứa trẻ mười bảy mười tám tuổi, còn tin tưởng Triệu Phi Nhã là kế mẫu của nàng, là thê tử của phụ thân.

Đến sau khi cha qua đời, nàng bắt đầu tiếp nhận công ty, mới phát hiện một nửa cổ phần của công ty Xương Mậu đã do Triệu Phi Nhã đứng tên, lúc này nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.

Âu Dương mắng,” Con hát vô tình vô nghĩa.”

Lại về sau, vì không thể nào bảo vệ công ty, nàng bán đi toàn bộ cổ phần mang tên nàng, có được một tài khoản lớn gửi trong ngân hàng khiến Âu Dương thèm thuồng cùng với căn biệt thự này.

So với ba trăm vạn nàng mang đến lúc đầu, có vẻ như đúng là nàng tiểu đầu tư đại hồi báo.

Hồi báo như vậy, nàng thà rằng không cần hồi báo.

Trước lời châm chích của Triệu Phi Nhã, nàng cắn môi, không biết nói gì, đột nhiên Triệu Phi Nhã hình như nhìn thấy gì đó, mắt lóe lên, Diệp Khinh Chu quay đầu lại, cũng tức thời mở to hai mắt : chính là Kiều Lạc.

Anh ta rất tự nhiên đi tới, nhìn Diệp Khinh Chu cười nhạt một tiếng,” Tiểu Chu, sao giờ này vẫn còn đây ?.”

Anh nói quá tự nhiên, làm cho Diệp Khinh Chu nhất thời không kịp trấn tĩnh tinh thần, không biết anh tìm tới nơi này bằng cách nào, cũng không biết tại sao anh lại đến. Anh ta đi tới, rất tự nhiên kéo Diệp Khinh Chu qua bên mình , chỉ Triệu Phi Nhã,” Ai vậy?" Kiều Lạc hỏi tới vấn đề này khiến Diệp Khinh Chu á khẩu không trả lời được. Giới thiệu thân thể Triệu Phi Nhã là một việc rất đáng xấu hổ. Tuy bà ta phá tan gia đình nàng, nhưng thật sự cũng chưa có bất kỳ danh phận nào đối với cha nàng. Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Phi Nhã vô cùng bất bình căm giận khi Diệp Khinh Chu được hưởng được số gia tài kia.

Bà ở bên cạnh người đàn ông này, dâng hết tuổi thanh xuân, cứ tưởng mình đã có thể nắm bắt ông hoàn toàn. Nhưng ông thủy chung không chịu kết hôn với bà. Lúc đầu, bà còn ảo tưởng, người đàn ông này vì một phút hồ đồ vứt bỏ vợ con, bà ta còn ngu ngốc cho rằng ông ta có yêu đương mình tới mức mê muội.

Về sau, bà ta mới phát hiện, mỗi hành động của ông đều đã được tính toán kỹ càng. Ông ở chung với bà bất quá là để thỏa mãn sự hư vinh của mình mà thôi. Bọn họ cùng lắm chỉ là quan hệ ăn bánh trả tiền mà thôi.

Ông không cho Triệu Phi Nhã bất cứ cơ hội nào dính dáng tới việc chia gia sản của mình, bà ta ở bên cạnh ông ngày nào, có thể tiêu xài ngày ấy, nhưng nếu ra đi thì chỉ còn hai bàn tay trắng.

Triệu Phi Nhã thật không ngờ mình sẽ có kết quả như vậy. Ngay từ lúc mới bắt đầu, bà đã nhắm mục tiêu, từng bước một đi đến hôm nay, sao lại có thể bỏ qua cái kế hoạch tốt đẹp như thế chứ. Đã không cách nào dùng thân phận một người vợ để lấy được mọi thứ mình muốn, thì phải dùng phương pháp khác.

Thuốc phiện, tên thông dụng là Methyl Benzene, lần thứ nhất hít vào có thể nghiện, sau khi hút xong tiêu hao thể lực của người ta, đồng thời làm suy giảm khả năng miễn dịch, tim và bộ não tổn hại nghiêm trọng, thậm chí dẫn đến cái chết, còn có thể tạo thành chướng ngại về mặt tinh thần, mà bề ngoài trông có vẻ hiếu chiến, mơ hồ ảo tưởng.

Kẻ nghiện một ngày dùng tối thiểu là nửa bi thuốc phiện, như vậy mỗi tháng phí tổn thấp nhất cũng xấp xỉ 2 vạn tệ, mà trên thực tế, một khi đã trở thành nô lệ thuốc phiện, chi tiêu không chỉ trong những thứ này, đầu tiên chính là nơi bán cái thứ này, ví dụ như Diệp Xương Mậu là người có uy tín danh dự như vậy, đương nhiên không thể mua như như đi chợ rau hay