Duck hunt
Thuyền Tới Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Thuyền Tới Đầu Cầu Tự Nhiên Thẳng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324834

Bình chọn: 9.5.00/10/483 lượt.

au!”Ngay lập tức Âu Dương đã tuôn ra một tràng để răn dạy Diệp Khinh Chu : “Có phải cậu bị ẩm IC không hả ? Khoan nói đến việc cậu nộp mấy ngàn tệ để làm thẻ VIP, thứ người như vậy cậu đứng giữa đường cái rống lên một tiếng, cam đoan sẽ hốt được cả một bó to!”

“Chính là……”Diệp Khinh Chu hai mắt đẫm lệ,”không hút thuốc sao, mình ghét người hút thuốc lá …..”

“Dám cá trong mười người có đến ba bốn không người hút thuốc lá a!”Âu Dương suy nghĩ một chút nói.

“Có không uống rượu không ?”Diệp Khinh Chu tiếp tục hỏi.

“Trong ba người thì có một không uống rượu rồi !”Bây giờ là lúc cần thảo luận tới cái tỷ lệ này hay sao chứ ?

“Không đánh người khác, không có khuynh hướng bạo lực sao ?”

“……”Mặt Âu Dương đen xì : “Vấn đề không phải như vậy ! Cậu không biết là tìm người như vậy là tự hạ thấp mình hay sao!”

“Mình không biết…”Diệp Khinh Chu nói : “Tình trạng hôn nhân trong xã hội bây giờ khá nghiêm trọng, nhất là sự xuất hiện của bên thứ ba …..”Nói đến đây trong mắt nàng thoáng xuất hiện vẻ cam chịu, sau đó tiếp tục nói : “Tóm lại tìm người như vậy là có thể dựa vào!” Chẳng lẽ nàng muốn tìm một người đàn ông đẹp trai tài giỏi, để rồi mỗi ngày phải lo sợ hắn thay lòng đổi dạ sao? Hoặc chẳng lẽ muốn tìm loại lòng dạ hiểm độc ăn sạch nàng từ đầu tới chân sao? “Cậu không thấy người đó trông rất yêu nước, tuổi tính ra rất an toàn, tính cách rất hiền lành nha”Nàng tự biết mình là loại hoa gì, nên xứng với loại bình gì, đương nhiên nàng không thể nổi cơn hâm chạy đi khiêu chiến Kiều Lạc !

“Mình thấy cậu đúng là bùn nhão không trát nổi tường !”Âu Dương trả lời, tay chỉ lung tung,”Thử nhìn quanh mà xem, bất kỳ ai vào ra chỗ này cũng đều khá hơn cái tên đó!”

Diệp Khinh Chu tròn mắt nhìn theo hướng tay chỉ của nàng,”Tổng giám đốc?!”

“Oái?”Âu Dương sững sờ, quay đầu nhìn lại, quả thật là Ôn Nhược Hà, đang đi từ trong nhà hàng ra, cảm giác có hai người đang nhìn mình, bèn quay đầu nhìn lại : “Ủa là các cô à ?”

Ôn Nhược Hà cũng tới đây ăn cơm, đang chuẩn bị về, sẵn gặp hai nàng, đương nhiên phát huy tính cách hiền lành dịu dàng của anh, tình nguyện làm lái xe miễn phí.

Vừa lên xe, Diệp Khinh Chu đã bắt đầu ca tụng công đức của giám đốc, tiếng còn vang hơn cả tiếng sấm của thiên lôi. .

Ban đầu Âu Dương còn ngồi chứng kiến với vẻ bất đắc dĩ, lát sau trong mắt nàng chợt lóe ra một tia sáng tinh quái, càng lúc càng mạnh, cuối cùng bỗng kêu lên,”Tổng giám đốc, tôi có thể hỏi anh mấy vấn đề hay không ạ?”

“Hả?”Ôn Nhược Hà sững sờ trong giây lát, rồi cười đáp : “Được mà”

“Anh bao nhiêu tuổi ạ ? A không, nhất định là dưới bốn mươi lăm rồi …… Chiều cao không cần hỏi, bằng cấp và thu nhập lại càng không cần phải nói……”Ôn Nhược Hà còn đang đợi câu hỏi của nàng, đã thấy Âu Dương tự lầm bầm trả lời lấy ,”Bề ngoài rất tốt, không bị tàn tật … A! Đúng rồi, tổng giám đốc anh có hút thuốc hay uống rượu không ?”

“Không hút thuốc , nhưng thỉnh thoảng có uống chút rượu.”Ôn Nhược Hà thành thật trả lời.

Vẻ hưng phấn trong mắt Âu Dương càng rõ ràng, không chút nghĩ ngợi cứ bám theo yêu cầu tìm bạn trăm năm của Diệp Khinh Chu mà hỏi tới “Vậy anh không có tiền án chứ?”

“…… Tạm thời chưa có.”Ôn Nhược Hà bị câu hỏi của nàng làm giật mình, chân bất ngờ giẫm lên thắng, hai người ngồi phía sau ngã xô vào nhau, anh vội vàng xin lỗi,”A, tôi vô ý quá.”

Âu Dương cũng không để ý, kéo Diệp Khinh Chu, nghiêng đầu thì thầm,”Cậu xem, tổng giám đốc không phải là nhân tuyển thích hợp sao ? Người đàn ông vàng nắm vững kinh tế trong tay, so với chàng ái quốc của cậu khá hơn nha”

“Nhưng anh ấy lại là tổng giám đốc……”Diệp Khinh Chu đang muốn nói cành cỏ đuôi chó như mình làm sao dám cắm bình sứ cẩm thạch như Tổng giám đốc, Âu Dương đã mở miệng trước “Tới nhà tôi rồi !”

Ôn Nhược Hà ngừng xe ven đường, Âu Dương nhảy xuống, quay lại mấp máy môi không ra tiếng với Diệp Khinh Chu : “Người đàn ông vàng đó!”Nói rồi nhanh chân bỏ chạy.

Diệp Khinh Chu nuốt nước miếng, khổ sở quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt bối rối của chính mình trong kính chiếu hậu, liền tự cười mỉa một cái, chuẩn bị vuốt mông ngựa, đã bị người khác giành trước .”Sao các cô lại tới chỗ này ăn vậy ?……”Mấy câu này của anh khá thâm ý, rõ ràng đã có cân nhắc, buổi cuối tuần tốt như vậy, hai người bạn thân lại tới chỗ tiệm ăn Sofia tương đương với khách sạn ăn cơm, có nghĩ thế nào cũng thấy có vấn đề.

“Không phải.”Diệp Khinh Chu trong lòng canh cánh không biết xử sao cho phải với người đại tốt này, nàng từ trước đến nay không biết nói dối,”Tôi đi xem mắt.”

“Cái gì?”Ôn Nhược Hà sững sốt lại giẫm mạnh chân thắng, Diệp Khinh Chu chúi mũi về phía trước “Ô……”

“Cô không sao chứ?”Ôn Nhược Hà vội vàng xin lỗi, hôm nay anh có vẻ không bình tĩnh cho lắm.

“Tổng giám đốc……”Diệp Khinh Chu nhìn anh với đôi mắt đẫm lệ đầy tội nghiệp,”Tôi đi xem mắt có gì kỳ quái sao?”

Ôn Nhược Hà tự biết phản ứng vừa rồi của mình quá trớn, áy náy nói,”Chỉ là tôi hơi giật mình một chút thôi……”. Anh nói thế cũng phải, không phải nói chơi chứ bề ngoài cộng với công việc của nàng, cũng có không ít người theo đuổi. Xem mắt? Chẳng lẽ là a