
đường ra, sự tìnhgiống như càng mở càng phứctạp. “Chuyện này có quan hệ thếnào với Seth?”
Mẹ con hai người liếc nhau, “Ba con làm việc ở Seth nha!” Đỗ Vân Hạo lên tiếng giải thích, TiTi đi theo vuốt cằm.
Viên Linh kinh ngạc kêu, “Wow! Ba con làm ở Seth?”
“Xem như thế đi!” Ti Ti lêntiếng.
Viên Linh ánh mắt bắn phá nhìn về phía hai mẹ con. “Đúngchính là đúng, không phải sẽ là không phải, cái gì gọi là xem như?”
Đỗ Vân Hạo không quan tâm nhún nhún vai. “Thì là thế đó.”
Viên Linh ngờ vực nhìn Ti Ti và Đỗ Vân Hạo một lượt qua lại.”Nhìn hai mẹ con vận khí tốt, vịtrí của anh ta ở Seth thật không thấp a?”
“Ừm! Đó là đương nhiên!” Vẽ tự hào xuất hiện trên người Đỗ Vân Hạo.
“Được rồi, để ta đoán. Xem ra các người đã túm được người có chức vị cao… Phòng làm việccủa anh ta ít nhất ở tầng 30?”Văn phòng càng cao đại diện chức vị càng cao.
Đỗ Vân Hạo lấy ngón tay chỉ chỉ lên trên.
“Tầng 40?” Viên Linh khẩu khírất là kinh ngạc. Ngón tay thằngbé lại tiếp tục hướng lên cao. “Không thể nào? Tầng 50?”Giọng điệu cô tràn đầy nghi hoặc, ngón tay thằng bé lại cóchiều hướng chỉ lên cao nữa…Viên Linh lập tức đem ngón tay chỉ không biết trời cao đất rộng kia đè xuống.
“Đừng nói cho ta biết đó là tầngcao nhất. Đánh chết ta cũng không tin!” Viên Linh cười nhạt,muốn đùa giỡn cô chắc?
“Đúng vậy, tầng cao nhất!” Ti Ti không rõ sao mình lại tức giận? “Ở tầng cao nhất không tốt sao?”
“Đúng vậy, mẹ nuôi, ba nếu là tổng giám đốc của Seth, văn phòng tất nhiên ở tầng trên cùng!”
“Tổng giám đốc Seth?!” Cằm Viên Linh vì mở quá cỡ rốtcuộc khép không được.”Nhưng…”
Ti Ti xem đồng hồ. “Đã tới giờanh ấy đến đón ta đi ra ngoài.Mi và anh ấy có thể nói chuyệnvới nhau, Joel nói anh ấy muốnđích thân cám ơn mi đã chămsóc hai mẹ con ta tốt.” Nghe thế, Viên Linh trợn to mắt từ trên salon té nhào xuống đất.
“Ba!” Đỗ Vân Hạo vui vẻ kéoJoel vào nhà.
“Jay, mẹ đâu?” Joel thói quen vuốt đầu thằng nhỏ.
“Trong phòng khách. Ba à, mộtlát nữa ba có thể hé ra nụ cười quyến rũ nhất của ba nha, đừng có trưng ra cái mặt khốc bất hũ của ba nha.”
“Sao vậy? Mẹ con mất hứng sao?” Kỳ quái, tối hôm qua đưacô về còn thấy cô rất vui vẻ, đãxảy ra chuyện gì sao?
“Không phải, mẹ nuôi con nghe nói ba muốn gặp người liền khẩn trương lo lắng, trongmiệng không ngừng nói cái gì đại nhân vật, đại nhân vật, gầnnhư sắp ngất đi rồi.”
“Ah! Thì ra là vậy. Ba cam đoanba nhất định sẽ không làm cô ấy sợ, như vậy được chứ?” – “Dạ,cũng chỉ có thể như vậy.” Hai cha con thì thầm
Thực tế ngược lại, phản ứng đầutiên của Viên Linh khi nhìn thấy Joel – “Wow! Đại suất ca!” – Dán mắt vào Joel nước miếngchảy ròng ròng.
Joel không rành quốc ngữ của họ, khó hiểu nhìn Ti Ti cười đếnsáng lạn, lại quay sang Đỗ Vân Hạo.
“Mẹ nuôi thường gọi con là tiểusuất ca, mới vừa rồi gọi ba là đại suất ca.” Đỗ Vân Hạo cườitươi phiên dịch cho Joel.
Để đáp lễ lại, Joel thi triển nụ cười khêu gợi mê người nhất của mình, “Cám ơn cô đã khen, cô đúng là quý cô vừa đáng yêuvừa quyến rũ.”
“Wow! Ngay cả giọng nói cũng thật gợi cảm! Ti Ti, mi chết rồi!Khó trách mi ngày đầu tiên gặplại liền tình nguyện cùng anh ta cả ngày uốn lượn trên giường<>, khiến cho không có thời gian nói chuyện.” Vì quá phấn khích, Viên Linh nói năng sàm sỡ quên tuốt trong nhà còncó trẻ nhỏ.
“Linh Linh!” Ti Ti cảm giác mình đỏ từ đỉnh đầu đến lòngbàn chân.
Joel lại nhìn sang Đỗ Vân Hạo,Đỗ Vân Hạo cười ranh mãnh.”Ba, mẹ nuôi nói… Nói chất giọng của ba thật gợi cảm, nói mẹ…”
“Hạo Hạo!” Ti Ti cuống quýt la lên bảo nó ngưng lại. Nói thêmgì đi nữa, có thể nghe lọt tai sao? Mà đầu sỏ gây nên thì vẫnđang say mê lực hút mạnh mẽ của Joel mà không nhận thứcđược những gì mình phát biểu.
“Nhưng… Mẹ ơi, ba nghe chưacó hết!” Đỗ Vân Hạo khángnghị. Cơ hội xem ba xấu hổ đỏ mặt rất hiếm nha, nhất định thúvị.
“Không, đừng nói!” Ti Ti phụngphịu.
“Được rồi, được rồi, không nói thì không nói. Ba ơi, mẹ chính là không cho con nói đó nha.”
Joel tò mò nhìn hai mẹ conđang đấu khẩu, sau đó nhúnnhún vai. Dù sao, đợi sống chung với Ti Ti khi đó có thể hỏi bọn họ lúc đó nói vấn đề gì.”Được rồi, em chuẩn bị xong chưa? Búp bê.”
“Anh ngồi chơi ở đây chờ em,em đi thay đồ một lát.” Ti Ti nói xong nhanh chóng đi vào phòng.
Mắt thấy Ti Ti đã vào phòng, Viên Linh có chút khẩn trươngnuốt nước miếng. “Rocks…Rocks tiên sinh, mời ngồi.”
“Cứ gọi tôi là Joel.” Joel cườicùng Đỗ Vân Hạo đi đến trườngkỹ ngồi xuống, thì ra cô ấy nói được tiếng Anh.
Viên Linh cũng theo ngồixuống, “Oh, được rồi, như vậy,Joel…” Cô có chút ngượngngùng, nhưng là không hỏi chorõ lại rất khó chịu.
“Có chuyện gì không? Cứ việc nói không sao.” Joel mỉm cười, điềm đạm lên tiếng.
“Anh… Có thật là tổng giám đốccủa Seth?” Viên Linh ngập ngừng hỏi.
“Đúng vậy” Joel gật đầu.
“Wow! Cực giỏi!” Viên Linhnhích ra một chút để ngồi gần Joel hơn, đầu đương nhiên cũng đi theo người. “Tiểu suất ca nói hai người sẽ nhanh kết hôn, có thật không?”
Hai mắt Joel ánh lên thần tháihạnh phúc không thể che dấu.”Hôm nay tôi đến chính là đưa búp bê đi chọn nhẫn.”
“Thật sao? Mua ở đâu? Cóphải…”
“Cartier.” Joel lên tiếng