XtGem Forum catalog
Tiểu Công Chúa Đáng Yêu

Tiểu Công Chúa Đáng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325154

Bình chọn: 9.5.00/10/515 lượt.

t.

-chịu thua đầu hàng_Nhật giơ hai tay lên_đừng đánh nữa_Nhật chạy lại chỗ ba đứa kia nằm luôn

-hai đứa bây…….không phải là người mà_bốn đưa rên la

-nói lại coi……_nó hằn giọng

-không……không…..em lỡ lời

-đừng dậy……dọn dẹp bãi chiến trường coi……….rùi chuẩn bị chịa phạt

-cái gì………phạt_bọn nhóc bật dậy

-không chịu hả……đánh nữa không

-KHÔNG

-vậy tốt dọn lẹ_nó ra lệnh

Cái phòng bừa bộn mền gối chăn bây tứ tung chẳng mấy chóc trở về đúng vị trí của nó

-nhân danh nhóm trưởng ta ra lệnh…….bốn đứa mi phải làm hết bài tập Hậu cho mới được về…..đây cũng như là hình phạt._nó dõng dạt

-hả…….50 bài này chắc đến tối quá

-làm không_nó đe dọa

-làm_cả bọn mặc buồn thiu bắt đầu công việc.

Đây chính xác là đề Hậu ra rồi. độc ác quá đã man quá……..bài nào cũng

phải vắt óc ra suy nghĩ. Những cuộc thảo luận nho nhỏ……nổ ra nhanh chóng và liên tục.

8h30' pm

-phù cuối cũng xong, cả bọn ngã vật ra sàn nằm

-hai mi ăn rùi về- nó

-uh, đói quá, nãy bác Hoa gọi xuống ăn mà có đứa nào chịu đi dâu (hăng say quá)- cả bọn nhỏm người dậy bước xuống bếp

-ah, may quá, cẫn còn đồ ăn- cả bọn mừng huýnh chạy lại bàn ăn ngon lành......

Ăn xong nó lại tiếp tục công việc dọn rữa bác đĩa

-mi để ta phụ cho- Trân Hạnh đưa số chén trên bàn *** bồn rửa

-được không đấy- nó nghi ngờ

-sao không ở nhà ta vẫn làm mà

-hả, hai đại tiểu thư mà cũng làm việc này ah- nó ngạc nhiên

-đại tiểu thư gì- hai nhóc trề môi nhìn nó

Nó phì cười. nó thật thích những cô bạn này lắm không hề ỷ lại vào thế lực gia đình, rất bình dị, rất đáng yêu

-bốn người về nhé- nó vẫy tay tiễn lũ bạn ra về

Bốn chiếc xe đạp

khuất dần trong màn đêm.Trời lại se lạnh .....vết thương bỗng trở chứng

nhức nhối....nó bết giác đan hai tay vào nhau rung lên

-cô vào nhà lẹ đi khỉ, ngoài trời lạnh đễ nhiệm lạnh lắm- hắn kéo nó vào nhà

-cô chưa uống thuốc đấy khỉ- hắn nhắt nó

-tí tui uống, anh đi ngủ đi- nó đẩy hắn lên cầu thang, loay hoay chạy xuống bếp rót ly nước

-sao anh còn ở đây làm gì thế- nó bất ngờ khi quay mặt lại thấy hắn đằng sau

-tui nhìn cô uống cho chắc, cô bỏ thuốc là bệnh nặng hơn đây

-hì.....- nó phì cười- tui đâu còn là trẻ con- nó dổ bịch thuốc ra tay- nhìn này- nó đưa 4 viên một lược vào mồm cùng với một ngụm nước.

Nó nhănmặt khi tới đợt thứ ba.......nó chừng chừ nhìn hắn rùi nhìn bốn viên cuối cùng

-đắng quá ah- mặt ỉu xìu

-ráng uống đi

-thui, phần này mai uống he, chứ đắng lắm tui hổng uống được nữa đâu- nó lắc đầu

-tui bít trước mà, uốnghết mới được ngủ nghe chưa

-nhưng...............

-không nhưng nhị gì hết- hắn kiên quyết

-đắng lắm mà, mai tui uống hết mà

-không, hay là.............- hắn chạy về phía tủ lạnh- lấy cái nì mà uống thuốc cho bớt đắng- hắn đưa nó một lon cam ép

-woa, thông minh ghê- phần thuốc còn lại nhanh chóng được sử lý

-cảm ơn anh nha, anh uống gì không tui làm cho- nó đề nghị

-sao tốt vậy- hắn chọc

-vậy uống không- mặt nó xụ xuống- có lóng tốt mà không nhận thì thôi, khỏe- nó bỏ đi

-ai nói thế- hắn lôi tay nó lại.

-vậy chanh giây nhé, nãy tui thấy có trong tủ lạnh- nó phóng ngay đến bên tủ lạnh lôi ra bịt chanh giây

-dể tôi giúp cô- hắn tiến lại bàn

Hai đứng nó cùng nhau hoàn thành tác phẩm của mình, trong tiếng cười

nói vui vẻ mà đã vắng bóng mấy ngày trong ngôi nhà này...........ở đâu

đó nơi nào đó có một người đang dõi theo bọn nó, lòng ganh ghét đang lớn dần từng ngày trong chình ngôi nhà này. Liệu những gì đang chờ nó phía

trước.............ai mà biết được nhỉ.^^

---------------------------------------Ngày mới lại tiếp tục bắt đầu.

Hôm nay nó sẽ lại đến trường. Nó cũng nghĩ gần một tuần rồi.......sao mà nhớ trường lớp thế- nó mỉm cười khoát bộ đồng phục lên người. Nhanh

chân đạp ra khỏi nhà, mặc cho tiếng gọi í ới của hắn sau lưng.

-chậm thì ráng chịu- nó lè lưỡi trêu

Nó háo hứng lắm. Sắp được gặp lại bạn bè trường lớp, nó nhớ

lắm......nhớ cả Hậu nhùn đáng ghét ......nhớ luôn mí món ăn ở cantin

nữa. Chạy một mạch trên con đường quen thuộc,từng làn gió sớm hòa vào

dòng người nhộn nhịp cùng những ánh sáng le loi của buổi

ban mai........nó hít một hơi thật đầy....

Con đường cũ- bãi chiến trường tuần trước- vẫn lặng lẽ ít người qua

lại. nó thở dài nhớ lại........bỗng có tiếng ai đó vang lên

-mý người muốn gì- một cô bé giọng sợ hãi bị hai thanh niên ép sát vào tường

-tiểu thư mới sáng sớm đi đâu có một mình vậy em

-chào hỏi tí thui, bọn tao cần ít tiền của mày- một tên đe dọa

-tui tui......chỉ có nhiêu đây thôi- cô bé dí vào tay hắn 200 ngàn

-chỉ nhiêu đây thui sao tiểu thư như bé mà sao đáng ít tiền thế

-tui......quản lý giữ hết tiền cảu tui rùi.....tui nói thật đấy......mấy anh tha cho tui đi- cô bé mếu sắp khóc

-cô bé lừa ai thế.........lục soát mày- hắn nắm cổ tay giạt cặp cô bé, tên còn lại giữ chặc người

-tui nói không có mà- cô bé khóc thét lên vùng vẫy nhưng không thoát

được

Bốp- nó đạp thẳng vào người tên ăn cướp giữa ban ngày kia. Hắn té nhào về phía trước, chiếc cặp rơi tung tóe dưới đường.

-mày sao thế-