
-nhưng không nhiều thế đâu cậu
-bà cứ giữ lấy_hắn dúi số tiền vào tay bà
-giờ đi bộ về hả_nó hỏi hắn
-cô siêng quá, để tôi gọi tài xế đã_hắn bốc điện thoại lên…..
-rồi chờ tí xe đến……
10 phút sau
‘tang….tính….tang…..’_điện thoại hắn reo
-gì thế bác_hắn hỏi_sao lại không qua được_hắn chau mày_ok, vậy bác về đi, tui tự về được_hắn cúp máy
-gì vậy_nó quay ra nhìn hắn khi đang thử áo cho bọn nhóc
-không có xe tấp cả đường về đây bị ngập rồi, xe qua là bị chết máy
-trời_nó nhăm mặt
-cô cậu lấy xe đạp của lão mà về, lúc nãy lão sửa rồi_bà dắt chiếc xe
đưa cho bọn nó._đường ở đây hay ngập đi xe đạp là tốt nhất đấy
-vâng, cảm ơn bác
Từ biệt gia đình bọn nó trở về nhà........
Đúng như bác tài nói đường ngập qua đến trên đầu gối
-cô xuống xe đi khỉ_hắn hét
-xuống ướt hết thì sao_nó đang đứng trên yên xe
-giờ cô muốn ướt toàn thân không_tay lái hắn chao đảo
-cố vịnh chắc chờ tí_nó săn ống quần lên
Bóc_nó nhảy xuống nước. đạp hết nổi hắn cùng nó dắt bộ qua con đường nước
Chỉ còn một đoạn nữa là hết ngập may quá. Đang vui mừng thì
Ào_một chiếc xe tải chạy ngang qua nước bắn xối xả vào hai đứa nó
Từ đầu tới đuôi từ trên xuồng dưới bọn nó đều ướt như chuột lột…..chỉ có điều nước này dơ bẩn phát khiếp
Nó hắn nhìn nhau thở dài
-leo lên đi_hắn ngồi lên xe
Hắn lại tiếp tục đèo nó về nhà. Từng vòng quay bánh xe nặng nhọc cóc két kêu.......
-cô mua hồi nào mà lắm quà thế, phân phát đủ cho mấy đứa kia vậy_hắn hỏi nó
-thì sao
-không hỏi vậy thôi
-rõ rỗi hơi mà_nó nhìn sang hàng me trên đường
Mà nhắt tới quà mới nhớ. Lũ loi choi ngoài Hà Nội ngày nào cũng gọi
điện hối thúc đòi quà Sg. Phải là đặt sản mới chịu. Mà HN còn thiếu thứ
gì nữa đâu…….bọn này chỉ tổ gây phiên phức. Ah…..hay là…..một ý tưởng
lóe lên trong đầu. Đặt sản àh, thì đặt sản này, me ‘lề đường’ nhá. Để
bữa nào trời nắng ráo nó sẽ leo lên hái cho vài bịch gởi về HN…..
hahahaa…..nó thích thú tưởng tượng vẻ mặt của mỗi đứa.
Về đến nhà, nó bay lên phòng ngay gội rửa hết đám nước dơ trên người.
Hôm nay không biết ngày gì mà ông Sơn lại khai thác ba chị em nó đề tài kinh doanh vậy nhỉ.
Ông ơi là ông, ông nói gì với ông Sơn nữa rồi_nó nghĩ thầm
Không trả lời con đâu là con cháu nhà họ Nguyễn, trả lời thì lộ hết
thân phận con bé, hai chị nó cứ ú a ú ớ chờ sự giúp đỡ cùa nó…….. mệt ơi là mệt. lấp la lấp lửng nói không tròn nghĩa.
Ba mươi bảy kế chuồn là thượng sách.
-ah, ông Sơn ơi con hơi mệt con xin phép lên ngủ sớm_nó lễ phép đứng lên
-uh, con nghỉ đi_ông Sơn cười_àh còn một vấn đề nữa_ông quay về phía hai chị nó
-dạ_hai chị nó mếu nhìn nó cầu cứu
Thân em còn lo không xong nữa đây_nó nghĩ thầm nhìn qua hắn_ah hay là_nó đạp chân hắn
-á_hắn kêu lên trừng mắt nhìn nó
Nó đá mắt về phía chị nó cầu cứu
-ông ơi, hai cô ấy cũng mệt lắm rồi, cho đi nghỉ đi ông_hắn nói
-ờ, ông xin lỗi, hai con cũng đi nghĩ đi mai còn đi học
-dạ_hai chị nó hí hửng chạy ngay lên phòng
Nó vặn nấm đấm cửa
-á_nó nhớ ra gì đó_anh trả xe cho bà lão chưa_nó thò đầu vào phòng hắn
-tui mua chiếc khác rồi_hắn nhìn nó_chiếc xe đó vào bãi phế liệu là vừa rồi
-ờ, anh kêu người sửa nhà cho bà ấy đi
-khỏi cầu khỉ nhắt_hắn cười
-ờ, công nhận anh tốt thật đó
-hahaha khỉ mà còn biết tui tốt nữa hả chuyện lạ ha
-có cần khích nhau thế_nó nhết miệng cười_mà tui không nghĩ ở SG lại có nhà nghèo thế_nó dựa vào cánh cửa
-ờ, bà ấy cũng may *****ng vào xe tui đấy chứ_hắn nháy mắt
-ạc......, ờ, không biết còn bao người như thế
-thôi đi ngủ nghĩ chi cho lắm thế cô khỉ
-yes, em về, đóng cửa lại không_nó hỏi
Hôm nay thứ bảy ngày 31 tháng 10……ngày hallowen ngày hội ma quỷ.
Như thường lệ bọn nhóc vẫn đến trường, nhưng không đồng phục không sách vở……..để chuẩn bị cho buổi tiệc hallowen tối nay. Có thể SP là trường
duy nhất ở VN hiện nay tổ chức Hallowen. Ngay cả Blue của nó cũng không
có, chỉ bọn anh em nhà nó tự tổ chức hù dọa nhau thôi, chỉ đơn giản vài
món ăn nhẹ một cái ti vi cỡ lớn một căn phòng tối om và vài bộ phim kinh dị nhất trong năm, sau khi đã đủ ‘rung’ thì cả đám rủ nhau ra một bãi
đất trống cây cối um tùm chơi……năm mười……trời gió hiu hiu hơi lành
lạnh……và nửa vầng trăng khuyết lủng lẳng trên cao……còn có ma hay không
thì ai biết đâu nhỉ
-chỗ này nè khỉ_hắn chỉ chỗ đóng đinh cho nó
-ờ_nó chạy lại chỗ hắn đang cưa gỗ_bụp bụp_xong
Mỗi lớp làm một cổng chào riêng cho lớp mình, phần bên trong do quá công phu nên cho thợ làm
-mấy anh nam dựng cổng lên đi_My
-chờ tí, còn trang trí cái đã_nó cầm mấy lọ sơn chạy lại
-cái gì nữa, phiền phức quá_My khó chịu
-này mỗi người một màu thích vẽ gì vẽ nha, có thẩm mĩ tí_nó phân phát mỗi người một hộp màu
-có phải thích gì vẽ đó không_một cậu trai
-ờ, tùy_lớp trưởng
Cả lớp đua nhau tô tô vẽ vẽ người thì vẽ công chúa hoàng tử người thì
vẽ đầu lâu người vẽ phù thủy, người vẽ ma……nói chung đa dạng đủ kiểu
-ờ ờ….cũng được đấy chứ_nó ngắm nhìn tác phầm
-không ngờ hỗn loạn vậy mà cũng nghệ thuật ra phết nhỉ_Trân
-chứ sao, ta chọn màu cho