The Soda Pop
Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326780

Bình chọn: 7.5.00/10/678 lượt.

t sự vô tội! Cô ấy

có bạn trai rồi! Chính là cậu Hoa Hồ Điệp ở Bộ phận Khai thác trò chơi trực

tuyến đấy”.

Nhưng

lời giải thích đó lại gây ra sư phẫn nộ của người người.

Được

Tổng giám đốc coi trọng như vậy, cô ta đã không biết tốt xấu, còn dám một chân

đạp hai thuyền! Thật đáng ghét!

Cộng

thêm “bộ đồ phù thủy” không được ai chú ý của Kỷ Hiểu Nguyệt, khiến cô không

nhận được bất kỳ sự “thương hoa tiếc ngọc” nào của cánh đàn ông, đã vậy còn

chọc giận cánh phụ nữ, nên kết quả tất yếu...

“Kỷ

Hiểu Nguyệt, đi rót nước đi!”

“Kỷ

Hiểu Nguyệt, lấy kem chống nắng cho tôi!”

“Kỷ

Hiểu Nguyệt, tôi muốn uống cà phê!”

...

Người

duy nhất đứng lên giúp cô là Tùng Ca. Người vô tình trông thấy “khuôn mặt thật”

đã lên tiếng bảo vệ người đẹp:

“Mấy

người này, việc nhỏ như vậy không tự mình làm được sao?”

Người

tốt đây rồi! Kỷ Hiểu Nguyệt ngân ngấn nước mắt.

“Đúng!”

Một giọng nói nhã nhặn vang lên, ánh mắt mọi người hướng về phía giọng nói phát

ra. Gần như cùng lúc, xung quanh Kỷ Hiểu Nguyệt vang lên không ít những tiếng

hít thở sâu.

Yêu

nghiệt xuất trận rồi!

Bóng

người cao lớn bưng tách cà phê ra boong thuyền, bộ vest trắng ôm sát người

khiến toàn bộ xung quanh rực sáng. Ánh mặt trời dường như cũng chiếu cố đặc

biệt tới anh, khiến cả người Tề Hạo tỏa ra thứ ánh sáng trắng nhạt. Trong phút

chốc, mọi thứ xung quanh bỗng trở nên mờ ảo, chỉ có bóng người cao lớn như bước

ra từ một bức tranh sang trọng, thanh lịch từ từ đi tới. Ánh mắt anh vừa sắc

lạnh, lại vừa phảng phất vài phần cao ngạo.

Tổng...

Tổng giám đốc!

Đẹp

trai quá đi!

Ngày

thường chỉ thấy anh mặc những bộ vest tối màu, hôm nay mặc vest trắng trông đến

là chói mắt!

Ngay cả

Kỷ Hiểu Nguyệt cũng không kiềm chế được, khẽ giật mình. Vẫn biết anh “đẹp đến

gây họa”, nhưng mỗi lần xuất hiện đừng khiến người ta chú ý thế chứ!

Nhiếp

Phong đứng bên cạnh liên tục thở dài, sao người bị “lơ” lúc nào cũng là mình

thế!

Ánh mắt

Tề Hạo lướt qua một lượt, tất cả những người có mặt đều đứng rất trang nghiêm.

Ánh mắt anh dừng lại trên người Kỷ Hiểu Nguyệt, khóe môi khẽ cười đầy ẩn ý, ánh

mắt đã dịu dàng hơn rất nhiều, như khúc nhạc lạnh lùng đột ngột biến đổi vang

lên vài nốt tươi vui.

Anh khẽ

nhấp ngụm cà phê, thoải mái tiến đến gần bên Kỷ Hiểu Nguyệt.

“Kính

t... Kính chào Tổng giám đốc!” Mắt Kỷ Hiểu Nguyệt lóe lên sự khiêu khích, nhưng

ngay sau đó được thay bằng một nụ cười cung kính, trang trọng.

Cô cố ý

đấy, có sao không? Nếu không phải vì anh thì giờ cô đã được nằm ngủ trong căn

phòng mới, chứ không phải phơi nắng ở đây cho người ta sai khiến.

Anh là

một tên kinh tởm, đáng kinh tởm!

Tề Hạo

không chấp nhặt, đưa tách cà phê cho Kỷ Hiểu Nguyệt:

“Thêm

đường vào!”

Thêm

đường! Trước đây có bao giờ anh uống cà phê cho thêm đường đâu! Đúng là cố tình

kiếm chuyện! Bàn tay Kỷ Hiểu Nguyệt nắm chặt, cố nuốt cục tức trôi xuống:

“Vâng,

thưa Tổng giám đốc!” Nhận tách cà phê, cô quay người bước vào khoang tàu.

Cà phê

nguội rồi, nhưng chỗ Tề Hạo vừa cầm vẫn còn khá ấm. Hơi ấm của anh, Kỷ Hiểu

Nguyệt giật mình.

Yêu

nghiệt, đúng là yêu nghiệt! Kỷ Hiểu Nguyệt lại lần nữa khẳng định chắc chắn.

Đi chưa

được hai bước, tiếng Tề Hạo đã vang đến ở phía sau:

“Từ giờ

trở đi, cô chỉ cần nghe lệnh tôi là được rồi. Những việc khác không cần quan

tâm”.

Kỷ Hiểu

Nguyệt hóa đá. Một bên chim khách chao liệng, một bên quạ réo vong hồn!

Cuối

cùng cũng không phải nhìn mấy khuôn mặt ấy nữa, cô có nên thấy may mắn không?

Nhưng

mà...

Giọng

Tề Hạo vừa rồi không lớn nhưng cũng đủ để mọi người nghe thấy.

Lập tức

vô số ánh mắt đố kỵ, đằng đằng sát khí bắn thẳng về phía Kỷ Hiểu Nguyệt. Cô

nàng biết mình đang rơi vào tình trạng mây đen bên này, quạ réo bên kia.

Tên xấu

xa này vốn chẳng tốt bụng gì đâu! T_T

Kỷ Hiểu

Nguyệt quay lại, hung hăng bắn thẳng ánh mắt căm giận về phía Tề Hạo. Không

chèn ép tôi một ngày, anh không sống được sao?!

Đúng

lúc Tề Hạo cũng quay lại, kèm theo ánh mắt chế nhạo. Bốn mắt trong thời khắc

chạm nhau bừng bừng tóe lửa.

Ngay

giữa lúc nước sôi lửa bỏng, Tùng Ca suy sụp chui vào một góc. Làm việc với Tổng

giám đốc lâu như vậy, chưa bao giờ thấy Tổng giám đốc cười với ai... thì ra...

Tổng giám đốc có ý với Kỷ Hiểu Nguyệt...

Kỷ Hiểu

Nguyệt không hề hay biết Tề Hạo tiên sinh vừa không tốn chút sức lực đã đánh

bại một tình địch. Hơn nữa, còn dán mác “Tề Hạo độc quyền” lên người cô trước

sự chứng kiến của bao người.

Vịnh

Bích Hải quả là đẹp như lời đồn. Trời xanh biển xanh, bờ cát trắng mịn màng,

thi thoảng có vài chú hải âu chao liệng giữa khung cảnh trời xanh nước thẳm.

Giám

đốc điều hành của Vịnh Bích Hải đã chuẩn bị sẵn sàng đón khách quý từ sớm. Dưới

ánh mặt trời, chiếc đồng hồ lớn nạm kim cương trên tầng cao nhất của tòa nhà

tỏa ra ánh sáng khiến Kỷ Hiểu Nguyệt lóa mắt.

Đúng là

thiên đường của những kẻ lắm tiền!

Bữa

tiệc chào đón Tập đoàn Lãng Thăng cũng được đích thân Giám đốc điều hành chuẩn

bị trước. Rất đông người nổi tiếng đến đây nghỉ ngơi đều được mời tham dự. Kỷ

Hiểu Nguyệt cẩn t