
Hắn không nghe
lầm?
“Nhưng là, tiểu thư, ngày hôm qua trang chủ mới hạ lệnh không cho phép để ngươi
làm việc.” Lý tổng quản xoa trán đầy mồ hôi nói tiếp: “Huống chi trang chủ đã
từng hạ lệnh, chỉ cần hắn ở bên trong sơn trang, cũng không cho phép hạ nhân
tùy tiện đến Bắc viện quấy rầy hắn.” Lý tổng quản cố gắng giải thích lập trường
của mình, cũng nói ra nghi vấn lớn nhất trong lòng Hoắc Lỗi.
“Ta biết, cho nên ngày hôm qua ta mới cùng hắn tranh cãi – ân, phân rõ phải
trái!” Khởi Diệu cắn răng nghiến lợi nói, vừa nghĩ tới chuyện ngày hôm qua liền
không nhịn được phẫn nộ.
Ông trời a! Tìm lão đại phân rõ phải trái?! Hoắc Lỗi nghe cơ hồ muốn thất thanh
thét chói tai, điều này ai có khả năng đây?
“Cuối cùng hai người chúng ta thương lượng xong, ta có thể làm việc, chẳng qua
là địa điểm đổi ở Bắc viện.” Nàng cố gắng áp chế lửa giận, cặn kẽ kể lại.
Thương lượng?! Cùng lão đại?
Hoắc Lỗi nghĩ đến lão đại bày ra bộ mặt lạnh như băng cùng với cường đại phẫn
nộ, nhìn lại một chút Diệu nha đầu dáng vẻ cắn răng nghiến lợi, không cần suy
nghĩ nhiều liền có thể đoán được hai người thương lượng như thế nào.
Bất quá, lão thiên! Hoắc Lỗi không khỏi bội phục Diệu nha đầu can đảm hơn
người. Bên trong sơn trang từ tổng quản, cho tới người quét dọn, mỗi người đều bị
đại ca hắn dọa phát khiếp, đặc biệt là nữ nhân, chỉ cần thấy Mạt Vô Ngân, không
khỏi bị dọa cho sợ đến mặt mũi trắng bệch, nói không ra lời, trong này còn bao
gồm cả muội muội của mình!
Trái lại, không nghĩ tới Khởi Diệu chẳng những không sợ, thậm chí còn dám tìm
hắn gây gổ.
Thật tốt quá, xem ra khắc tinh của đại ca xuất hiện! Không, Hoắc Lỗi trong lòng
sửa lại, phải nói là đại tẩu tương lai xuất hiện. Ha ha! Đại ca, ngươi xong
rồi, nghĩ tới đây, hắn không nhịn được có chút hả hê cười ra tiếng.
Nụ cười này, khiến cho hai người đang còn tranh chấp không hẹn cùng quay đầu,
vừa nhìn thấy là Hoắc Lỗi, hai người lại đồng thời thở phào nhẹ nhõm, cũng rất
cao hứng khi thấy hắn.
Khởi Diệu là muốn Hoắc Lỗi giúp nàng thuyết phục Lý tổng quản, Lý tổng quản lại
cao hứng mình có thể đem vấn đề khó giải quyết ném cho Hoắc Lỗi.
“Đại Hỏa: Hỏa Hoạn Lôi”
“Nhị thiếu gia!”
Hai người lần lượt đi tới phía Hoắc Lỗi, vừa nghi hoặc nhìn về phía đối phương,
đặc biệt là Khởi Diệu.
“Nhị thiếu gia? Lý tổng quản, ngươi vì sao lại gọi Đại Hỏa: Hỏa Hoạn Lôi là
thiếu gia?”
Ai nha! Hỏng bét! Hoắc Lỗi trong lòng kêu to không ổn, Lý tổng quản cũng không
biết chuyện hắn giả bộ làm hạ nhân trong sơn trang.
Hắn còn chưa kịp lên tiếng giải thích, liền nghe Lý tổng quản rành rọt trả lời:
“Hoắc Lỗi là đệ đệ của trang chủ, không phải gọi nhị thiếu gia, thì gọi là gì
đây?”
“Ngươi nói Đại Hỏa: Hỏa Hoạn Lôi là đệ đệ của trang chủ?”
Lý tổng quản gật đầu khẳng định, Khởi Diệu quay đầu tức giận trừng Hoắc Lỗi
đứng bên cạnh.
“Này – ta có thể giải thích, Diệu nha đầu.” Hoắc
Lỗi gấp đến độ đổ mồ hôi lạnh.
“Hừ, nhị thiếu gia, ta chỉ là một tì nữ, sao dám làm phiền ngươi tự mình giải
thích đây?” Nàng hừ liên tiếp hướng Hoắc Lỗi giễu cợt nói.
Xong rồi! Xong rồi Xem ra Diệu nha đầu lần này không dễ dàng bỏ qua cho
hắn. Đều là tại lão đại! Đang bình thường lại cùng Diệu nha đầu gây sự, mà mình
lại tự nhiên chọn đúng lúc này đi vào. Thật sự là đen đủi!
Liếc liếc Lý tổng quản bên cạnh, hi vọng hắn có thể nói giúp, nhưng là còn
không thấy người đâu, Lý tổng quản vừa biết tình hình không tốt, sớm thừa dịp
hai người không chú ý chuồn mất.
Lý tổng quản đáng giận, tự mình chạy trước, để hắn ở lại dọn dẹp cục diện rối
rắm, Hoắc Lỗi ở trong lòng âm thầm oán giận, lại thấy Diệu nha đầu xoay người
chuẩn bị rời đi.
Hắn đuổi theo ngăn lại Khởi Diệu, “Diệu nha đầu, ngươi hãy nghe ta nói! Ta có
thể giải thích, ta thật không có lừa gạt ngươi.”
“Nga, phải không? Vậy ta sao lại không biết ngươi là nhị thiếu gia của sơn
trang đây?” Khởi Diệu phẫn uất hỏi lại.
Thấy nàng nguyện ý lưu lại nghe hắn giải thích, Hoắc Lỗi vội vàng nói: “Chuyện
này ta xác thực chưa nói. Bất quá, ta cũng chưa nói ta không phải a! Huống chi
nếu ta nói, ngươi sẽ không tin tưởng.”
“Tại sao ta sẽ không tin tưởng?”
“Ngươi không có phát hiện ra ta cùng lão đại khác họ sao Lão đại họ Mạt, ta họ Hoắc, ta nếu nói với ngươi ta là
đệ đệ hắn, ngươi tin tưởng sao?” Hoắc Lỗi cười khổ, hỏi ngược lại nàng.
Khởi Diệu không nói lời nào, dùng ánh mắt ý bảo hắn nói tiếp.
“Huống chi, nếu ta nói cho ngươi biết, ta là đệ đệ của trang chủ, ngươi cũng có
thể sẽ không làm bằng hữu với ta.”
“Sẽ không!” Khởi Diệu chống tay kháng nghị, “Ta luôn đối đãi công bằng với mọi
người.”
“Điều này – ta dĩ nhiên biết.” Hoắc Lỗi vội vàng phụ họa, “Cho nên ta rất hối
hận ban đầu không có nói cho ngươi biết chân tướng. Ngươi hiện tại đã biết, ta
tin tưởng ngươi nhất định có thể thông cảm, có đúng hay không? Diệu nha đầu.”
Thấy Khởi Diệu bớt giạn, Hoắc Lỗi tiếp tục cố gắng nói: “Diệu nha đầu,Tể tướng đỗ lý năng xanh
thuyền [1'>, sự độ lượng của ngươi luôn luôn rất lớn, cũng sẽ
không cùng ta so đo chuyện nhỏ này đi?!” Hoắc Lỗi