Tình Cạn Người Không Biết

Tình Cạn Người Không Biết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325270

Bình chọn: 9.00/10/527 lượt.

hóa giận mà uy hiếp nữ bác sĩ duy nhất trong phòng — Thư Di Nhiên.

Thật may là Ninh

Vi Cẩn đang ở phòng hội chẩn. Hắn thấy việc này nên trực tiếp đi đến

đây, đoạt con dao trong tay cậu thanh niên họ Hứa kia. Tay không áp chế

được cậu ta, cũng thuận tiện làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Rất nhanh, cảnh sát đã đến, mang cậu thanh niên họ Hứa đi.

Thư Di Nhiên giúp Ninh Vi Cẩn xử lý tốt vết thương xong, còn muốn ân cần

hỏi han mấy câu. Ninh Vi Cẩn phất tay, ý bảo không cần đi thẳng ra

ngoài.

"Giáo sư Ninh!"

Ninh Vi Cẩn dừng bước, xoay người lại nhìn thấy Trịnh Đinh Đinh đứng ở hành lang. Ánh mắt anh nhìn có chút tìm tòi nghiên cứu.

"Vừa rồi tôi thấy rõ." Trịnh Đinh Đinh cười, nói câu tự đáy lòng, "Anh thật dũng cảm!"

Ninh Vi Cẩn thu lại ánh mắt, giọng rất bình thường: "Thật sao?"

"Ừ, đúng vậy!" Trịnh Đinh Đinh trịnh trọng gật đầu, "Tôi cảm thấy rất tiếc

vì vừa rồi quá sợ mà không lấy điện thoại ra chụp hình ảnh anh hùng cứu

mỹ nhân!"

Ít nhất sau khi tận mắt chứng kiến cảnh kia ấn tượng

của nàng về giáo sư Ninh cũng khác trước rất nhiều. Anh cũng không phải

một người đàn ông quá lạnh lùng. Anh chính trực, đầy nhiệt huyết, nhưng

cũng rất quả quyết.

Ninh Vi Cẩn nhìn Trịnh Đinh Đinh. Không biết

Trịnh Đinh Đinh nghe nhầm hay không hình như anh cười xùy một tiếng,

giống như không công nhận điều đó. Các đó không xa, có người gọi tên

anh, anh xoay người, tiếp tục đi làm công việc của mình.

Mỗi

người đều có rất nhiều mặt, ví dụ như giáo sư Ninh vậy. Vẻ bề ngoài lạnh lùng, cao ngạo nhưng ẩn giấu trong đó là một trái tim nhiệt huyết.

Buổi tối, lúc Trịnh Đinh Đinh lên QQ, Ninh Vi Tuyền lại chủ động nhảy vào nick chat của cô.

Tuyền Tuyền không phải toàn toàn: Đúng là mệt chết mình đi mất. Vừa rồi mình phải giúp anh trai gội đầu đó.

Nước chảy đinh đinh:?

Tuyền Tuyền không phải toàn toàn: Hôm nay ở bệnh viện, anh mình bị thương rất vinh quang nha. Vết thương

trên tay không thể thấm nước, không thể làm gì khác là sai mình làm cái

này cái kia. Mình bị anh ấy xoay vong vòng.

Nước chảy đinh đinh: Tay của anh ấy có bị thương nghiêm trọng lắm không?

Tuyền Tuyền không phải toàn toàn: Ừ, vết thương hơi sâu một chút.

Nước chảy đinh đinh: Đừng để anh ấy chạm vào nước, bôi thuốc đúng giờ.

Tuyền Tuyền không phải toàn toàn: Ha ha, anh ấy là thầy thuốc, so với người khác thì hiểu hơn cả mà. A, dường như bạn bắt đầu đến anh ấy rồi nha!

Nước chảy đinh đinh:. . . . .

Sau khi nói chuyện xong, Ninh Vi Tuyền xuống phòng bép pha một tách ca phê

nóng thì thấy Ninh Vi Cẩn ngồi trên sô pha trong phòng khách. Tay phải

cầm thuốc, dùng bông băng khử trùng vết thương trên mu bàn tay trái. Sau đó tự băng bó lại.

"Để em giúp cho!" Ninh Vi Tuyền chạy nhanh qua, ngồi bên cạnh anh.

"Cảm ơn!" Ninh Vi Cẩn nói. "Tự anh làm được, không cần một đứa tay chân vụng về như em đâu!"

Ninh Vi Tuyền nói "Cắt" một tiếng, sau đó bổ sung: "Đúng rồi. Vừa rồi em nói cho Đinh Đinh biết chuyện anh bị thương. Cô ấy còn đặc biệt dặn dò anh

phải dưỡng thương thật tốt, giọng rất quan tâm nha!"

"Thì. . . . . ?" Ninh Vi Cẩn để bông băng xuống, lấy băng gạc mới đặt trên vết

thương rồi băng bó lại vết thương trên tay trái, mí mắt cũng chẳng buồn

nhếch lên.

"Thì cái gì chứ?" Ninh Vi Tuyền kéo kéo ống tay áo của anh, "Anh à, anh nói thật với em đi. Rốt cuộc anh có chút ấn tượng nào

với Đinh Đinh hay không hả?"

"Ấn tượng gì cơ?" Ninh Vi Cẩn tự buộc lấy băng gạc, giọng nói không nặng không nhẹ đáp lại.

"Còn giả bộ nữa! Anh hiểu mà. Nói mau đi, anh rốt cuộc có cảm giác gì với

Đinh Đinh hay không hả?" Ninh Vi Tuyền gấp rút hỏi anh, "Nói rõ một

chút, lúc anh khám cho cô ấy. Nhìn cô, sờ cái đó của cô ấy có cảm giác

đặc biệt. . . . . "

Còn chưa nói hết câu, Ninh Vi Cẩn đã giơ tay cốc một cái lên đầu cô.

"Sao lại đánh em! Đau chết mà!" Ninh Vi Tuyền rên lên.

"Anh nói lại một lần nữa, mau thu hồi suy nghĩ xấu xa của em đi!" Ninh Vi Cẩn cau mày nói.

". . . . . "Ninh Vi Tuyền xoa xoa đầu, lẩm bẩm, "Nếu có cảm giác cũng rất

bình thường mà, việc gì phải phủ nhận chứ? Em cảm thấy Trịnh Đinh Đinh

rất phù hợp với yêu cầu của anh mà. Cô ấy chân thành, thiện lương, xinh

đẹp, có tài, kém anh có ba tuổi, tất cả đều rất hợp nha!"

Bàn

tay thon dài của Ninh Vi Cẩn cầm lấy bao thuốc lá, quơ quơ không chút để ý nói: "Cô ấy là bệnh nhân của anh. Anh không đến mức xuống tay với

bệnh nhân của mình!"

"Trời ạ, sao anh lại cổ hủ như thế chứ?" Ninh Vi Tuyền kinh ngạc, "Bệnh nhân thì sao

chứ? Không phải chính anh tự mình phẫu thuật cho cô ấy sao? Đâu có quy định

nào viết bác sĩ không thể có tình cảm với bệnh nhân chứ? Nếu vì lý do

này mà bỏ qua một người phù hợp với anh, đâu phải như thế chứ?"

Ninh Vi Cẩn lấy một điếu thuốc, vừa định lấy bật lửa thì Ninh Vi Tuyền đã

nhanh tay lấy được, nghiêm mặt nói: "Không cho phép hút thuốc, anh không nhớ là mình bị thương sao?"

Ninh Vi Cẩn cầm lấy bao thuốc lá gõ

nhẹ lên đầu cô một cái: "Quản tốt chuyện của mình đi, ít quan tâm đến

anh thôi." Nói xong, đứng dậy đi lên lầu.

Chủ nhật, Trịnh Đinh

Đinh đi mua quần


Old school Easter eggs.