
không xem báo chí, bởi vì anh ấy phải bảo vệ Uyển Nhu, anh ấy sẽ không làm cho bất cứ một tin tức xấu nào xuất hiện ở trước
mắt cô ta, anh ấy sẽ đoạn tuyệt tất cả liên lạc với bên ngoài. Cho nên
các người cũng uổng phí tâm cơ rồi… “
“Vậy phải làm sao bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?” Phúc tẩu sốt ruột mà luống cuống tay chân.
“Làm sao bây giờ hả? Ha ha… “
Giai Hân mang theo tiếng cười đáng sợ rời đi Diệp gia…
Cô ta muốn trả thù, cô ta muốn phản kích, cô ta muốn lấy lại thứ đáng lẽ thuộc về mình.. .
Diệp Thư Duy hết sức phấn khởi từ bên ngoài tiến vào. Cao giọng mà gọi:
“Nhu Nhu, anh có một tin tức tốt muốn nói cho em biết! “
Nhìn phòng khách trống rỗng hoàn toàn không có bóng dáng Diệp Uyển Nhu, anh lắc đầu cười đi vào phòng ngủ.
“Con sâu lười, nên rời giường rồi đó?” Diệp Thư Duy xốc lên chăn mỏng, rồi ở trên gương mặt của Diệp Uyển Nhu nhẹ nhàng hôn một cái.
Cô lấy hai tay ngăn trở tia sáng từ bên ngoài chiếu vào, rồi trở mình:
“Đừng ầm ĩ, người ta còn muốn ngủ. “
“Không được, nên rời giường rồi, ngủ nữa, đối với thân thể không tốt đâu. ”
Anh kiên trì, thấy cô không hề có ý tứ rời giường, anh dứt khoát một tay ôm lấy cô, hướng đến phòng tắm.
“Thư Duy, làm cái gì A? Anh ôm em như vậy, làm em muốn choáng váng bất tỉnh này. ” Cô ở trong lòng anh kêu lên sợ hãi.
“Anh muốn cùng em tắm uyên ương.”
“Sắc quỷ, mau buông em ra đi! “
Anh lớn tiếng lãng cười, ôm cô đi vào phòng tắm, “Anh háo sắc lúc nào? Anh ở bên ngoài chạy cả một ngày, người đầy mồ hôi còn em ở nhà ngủ một ngày, tinh thần không tốt, cho nên chúng ta phải tắm rửa, cái này có gì không đúng hả?”
“Cưỡng từ đoạt lý!” Cô sẵng giọng.
Anh khom người mở nước nóng, thuận miệng nói: “Nhu Nhu,anh tìm được việc rồi! ” Khẩu khí anh sung sướng.
Diệp Uyển Nhu lặng đi một chút, cô cũng không biết Diệp Thư Duy có tìm việc.
Anh xoay người vì cô cỡi áo ngủ, “Là thầy dạy tiểu học, hoàn cảnh cũng không tệ lắm!”
Cô nhìn lại anh, hỏi: ” Không phải anh không thích làm thầy dạy người ta sao?”
Cô nhớ kỹ, trước kia anh từng cự tuyệt nhiều học viện chuyên môn.
” Không có đâu! Hôm nay anh đến trường, vừa nhìn thấy đám nhóc kia anh đã rất thích rồi. Cho nên, anh tin tưởng phần công việc này nhất định anh
có thể đảm nhiệm thật vui vẻ. ” Diệp Thư Duy nhẹ nhàng nói.
Lòng Diệp Uyển Nhu có một chút chua xót, cô rất tức giận bản thân mình.
Cô chỉ thầm nghĩ đến khi hai người ở cùng một chỗ cuộc sống sẽ vui vẻ đến
cỡ nào, nhưng không có lo lắng đến Thư Duy phải vì thế nỗ lực trả giá
những gì ——
Thẳng đến giờ phút này, cô mới nhận thức ra dư luận có thể tạo thành bao nhiêu thương tổn cho một người.
“Xin lỗi…” Cô ám nhiên mà nói.
Anh đỡ lấy vai cô, thận trọng nói: “Chúng ta sau này có thể đừng nói với nhau câu này không? Anh rất vui vẻ, thật sự đó. “
Sau đó, anh dùng bông tắm xoa bóp khắp thân thể mình.
“Được rồi, Nhu Nhu, em cũng phải chuẩn bị đi thi, không thể cứ bỏ bê việc học được, biết không!” Anh ôm lấy từ phía sau cô, làm cho bọt xà phòng trên người hai người giao hòa vào nhau, kiến tạo ra một loại cảm giác cực
thoải mái cùng thân mật.
Cô nắm lấy tay Thư Duy, nhượng bộ nói: “Không thi có được hay không? Thi làm người ta rất mệt người! “
“Không được.” Thư Duy hết sức kiên quyết.
Trong lúc đó hầu gian cô đột nhiên bốc lên một cỗ cảm giác cực không khỏe, nhíu lại mày cô nôn khan.
Diệp Thư Duy tưởng rằng cô đang làm nũng, anh liền ở gương mặt cô nhẹ nhàng hôn lên, trấn an nói:
“Em phải có việc gì làm mới được, cả ngày cứ ngủ như vậy, đối với thân thể
cũng không tốt; yên tâm đi, anh sẽ giúp em ôn tập, thi cũng không khó. “
Đột nhiên, cô có một loại dự cảm bất hảo đánh ngực mình, không thể nói đó
là chuyện tình gì làm cô tức giận, nhưng cô lại cảm giác được đột nhiên
tâm tình trở nên rất kém.
“Thư Duy, đừng náo loạn, em muốn đi ra ngoài.” Cô mở ra vòi sen tẩy thân thể.
“Tức giận rồi à! Đọc sách thật sự khó khăn như vậy sao?” Anh nghi hoặc hỏi.
Cô bao lấy khăn tắm, đi ra, “Được rồi! Thi thì thi, ngày mai em sẽ quay về trường học lấy bảng thành tích, xem có thể trực tiếp tham gia thi hay
không. “
“Thành tích anh đã giúp em lấy về rồi, trên thực tế đại học bên đó anh cũng giúp em bảo lưu kết quả rồi, nếu như em thật không
nghĩ muốn tham gia thi thì cũng có thể đi học lại ở trường đó . “
Cô động dung mà nhìn anh, cô hiểu rõ băn khoăn của anh, anh sợ lời đồn đãi tạo thành thương tổn cho cô, nên anh mới hy vọng cô có thể đổi lại một
hoàn cảnh mới bắt đầu lại lần nữa.
Anh vẫn luôn nghĩ mọi thứ tốt cho cô, mà cô hồi báo anh cái gì?
“Thư Duy, em… Xin lỗi…”
“Không phải nói rồi sao, sau này không nói câu đó nữa mà? Sao mà lập tức quên
mau vậy! ” Anh quang thân thể đi ra, dùng một cái khăn lông lớn lau tóc
cho cô.
Hầu gian anh lại dâng lên một cỗ cảm giác không khỏe, cô lại nôn khan.
Lúc này anh bắt đầu nghi hoặc, ngừng tay nhìn thẳng cô, bất an hỏi, “Làm sao vậy?”
Cô nhún nhún vai, lơ đểnh mà cười cười, “Có thể do tối hôm qua ăn nhiều quá. Được rồi, vậy anh lúc nào thì bắt đầu đi làm?”
Xoay người lại cô đưa cho anh một cái quần trong