Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tình Chi Luyến

Tình Chi Luyến

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322102

Bình chọn: 10.00/10/210 lượt.

ượt qua được thời kỳ nguy hiểm rồi. “

Diệp Thư Duy nghe vậy kích động mà ôm chằm lấy bác sĩ khóc, trong miệng không ngừng lẩm bẩm:

“Cám ơn, cám ơn!”

Bên ngoài phòng cấp cứu vang lên tiếng hoan hô, trong đám người còn có một

cô gái yên lặng mà lau nước mắt, sau đó mỉm cười xoay người rời đi…

Không sai, người này đúng là Giai Hân.

Lúc đầu cô ta bị sự đố kỵ làm u mê đầu óc nên mới có thể nói ra những lời

đáng chết kia với Uyển Nhu, sau đó khi phát hiện Uyển Nhu mang thai cô

ta mới hoàn toàn hết hy vọng.

Nhưng cô ta làm thế nào cũng không nghĩ tới Uyển Nhu sẽ tìm lấy cái chết, lúc biết được tin này, áy náy đã không đủ để hình dung sự hối hận của cô ta. ..

May mà ông trời có mắt, cuối cùng cũng mây tan trời sáng, hôm nay nhìn thấy kết quả này, cô ta thật sự thấy vui từ đáy lòng.

Người có tình rồi cũng thành quyến thuộc không phải sao?

Tin tưởng rất nhanh, cô ta cũng có thể tìm được mùa xuân chính thức thuộc về mình, tình yêu thuộc về mình.

Diệp Uyển Nhu thanh lệ nằm trên chiếc giường trắng.

Bệnh bên giường còn có Diệp Thư Duy đang lo lắng đợi cô tỉnh lại. Anh nhìn

chăm chú gương mặt cô trên giường bệnh, trong tay thì đang cầm một

quyển《Triệu chứng của người mang thai 》.

Phúc tẩu nói, đây là khi thu dọn lại quần áo của hai người trên núi ở dưới gầm giường phát hiện ra.

Mà mới vừa rồi bác sĩ cũng báo cho anh biết, cô đã hoài thai khoảng hai tháng rồi?

Anh nhìn chằm chằm cô, sớm đã rõ ràng chuyện ngoài ý muốn lần này là do đâu.

Thực chất, cô không phải bởi vì mơ hồ mà trúng độc khí gas, mà trên thực tế…

Cô đột nhiên khó khăn mà xoay mình, như từ trong ác mộng bị thức tỉnh,

toàn thân sợ hãi, kịch liệt mà run rẩy, giống như nghĩ muốn phải bắt

được thứ gì đó để bám víu mà đưa tay quơ quàng trên không trung.

Anh vội vàng đem tay mình nắm chặt tay cô, nhẹ giọng trấn an.

“Không có việc gì rồi, Nhu Nhu, không có việc gì rồi!”

Tiếng nói của anh cực kỳ có tác dụng trấn an, rất nhanh, cô lại lần nữa trầm

tĩnh xuống, nhưng vẫn cầm lấy tay anh không có buông ra.

Cứ như vậy, cô lại ngủ một ngày một đêm.

Lần nữa tỉnh lại, cô cảm giác mắt đỡ mỏi hơn nhiều.

Nhìn không gian đều màu trắng, trong nháy mắt cô nhớ không ra chuyện gì,

thẳng đến khi cô nhìn thấy Diệp Thư Duy nằm bên giường bệnh,lúc này cô

mới bừng tỉnh đại ngộ.

Phản ứng đầu tiên của cô vốn là vội vàng rút tay khỏi tay đang nắm chặt của Diệp Thư Duy mà dán tay lên bụng ——

Con thì sao?Cô không chết, còn con thì sao?

Đã chết sao?

Nước mắt của cô cuồn cuộn không ngừng mà tràn ra hốc mắt, ướt đẫm cả khuôn mặt.

Lúc cô đột nhiên rút tay ra đã làm anh bừng tỉnh rồi, anh ngẩng đầu lên,

nhẹ lau nước mắt của cô. “Đừng khóc nữa, chuyện đã qua rồi! “

“Thư Duy, xin lỗi!” Cô vì mất đi con mà cảm thấy đau lòng, nước mắt vẫn không cầm được mà chảy xuống.

“Không thể khóc, như vậy đối với con không tốt. ” Anh nhẹ lừa, rồi lần nữa lau đi nước mắt của cô.

Cô ngây ngẩn cả người, nhất thời á khẩu không trả lời được, nói không nên lời đây là tâm tình gì, là mừng, hay là tức giận…

Em bé vẫn còn, nhưng vấn đề kia vẫn tồn tại, đầu cô thoáng cái ong ong mà rung động.

Anh mỉm cười nhìn vẻ mặt tái nhợt của cô, rồi đưa cho cô một phong thư ố vàng.

“Mở ra xem một chút đi! Nó có đáp án em muốn đó. “

Cô nghi hoặc mà nhìn anh, run rẩy tiếp nhận thư, sau đó nhanh tay xé mở phong thư.

Cô xé rách ra lá thư cùng với một quyển lão cũ tồn chiết cùng mộc khắc chương rơi xuống.

Cô nghi hoặc mà trừng mắt nhìn chúng nó, sau đó đem lá thư nhặt lên, mở ra, phía trên viết ——

Thân ái Uyển Nhu, con gái ngoan của mẹ:

Mẹ không biết chừng nào thì con sẽ đọc được phong thư này, có lẽ vĩnh viễn cũng nhìn không thấy. .. Mẹ thật hy vọng con vĩnh viễn cũng đừng xem

nó, nhưng có một chuyện mẹ có thể khẳng định là khi con xem lá thư này

mẹ đã không còn trên thế gian này nữa.

Đầu tiên, mẹ muốn kể cho con nghe một chuyện xưa ——

Có một cô gái không có năng lực tự chủ, bị cha kế cưỡng bức, hơn nữa còn có thai.

Tiện đà cô ta được người ta cưới vào xung hỷ, rồi sinh hạ một đứa bé gái.

Uyển Nhu, đến đây mẹ muốn nói với con —— Cha ruột con chính là cha kế của mẹ!

Mẹ biết, chuyện này đối với con mà nói rất tàn nhẫn, mà nó cũng như một

con dao thời thời khắc khắc luôn đâm đâm vào trái tim mẹ.

Trên đời này tình cha mẹ thương yêu con cái đều giống nhau,mẹ hy vọng nó vĩnh viễn chỉ là một bí mật.

Nhưng mẹ càng sợ nếu có một ngày, bất hạnh khi mẹ không còn,mà tên cầm thú

không bằng đó vẫn còn sống, hắn nếu đến tìm con gây phiền toái, hướng

con nói lời bậy bạ uy hiếp, đến lúc đó con sẽ phải sống làm sao?

Vì vậy, mẹ viết lại phong thư này, giao cho Phúc tẩu người mẹ tín nhiệm nhất.

Mẹ tin tưởng bà ấy yêu con cũng không thua gì mẹ, bà ấy sẽ hết sức mình

bảo vệ con, mẹ rất an lòng, hơn nữa nếu không phải chuyện bất đắc dĩ, bà ấy cũng sẽ không thể đem này thư giao cho con!

Xin con tha thứ cho tư tâm của mẹ.

Bây giờ, mẹ muốn nói cho con, nếu như hắn thật sự tới tìm con, con tuyệt đối không thể tin tưởng hắn, đồng tình với hắn.

Cả đời này người con có thể tin tưởng chỉ có người nhà Diệ