
nhân của Cố Lôi cùng mấy xí nghiệp nhà máy của quốc gia kiến thành một tập đoàn lớn có cổ phần do chính phủ không chế, dùng lợi nhuận của xí nghiệp này để bù những thua lỗ của xí nghiệp khác, do đó đạt tới mục tiêu khuếch trương lợi nhuận cộng đồng.
Từ khi Cố Lôi còn sống Uông Chính Mẫn đã ba lần bảy lượt phái người tới đàm phán điều kiện, nhưng làm sao Cố Lôi có thể đồng ý. Cơ nghiệp do chính mình vất vả gầy dựng, đang yên đang lành dựa vào cái gì mà họ muốn ông phải gánh vác thua lỗ của những xí nghiệp khác? Tư nhân kiếm được tiền đều phải đi bù đắp cho quốc gia, người không có đầu óc mới đồng ý.
Nhưng Trịnh Bình Đông lại đồng ý, hơn nữa còn là rất vui vẻ đồng ý.
Vốn dĩ hắn có ý muốn hoàn toàn khai trừ Cố Trì Tây ra khỏi xí nghiệp, chuyện xác nhập này vừa vặn cho hắn cơ hội lớn. Sau khi xác nhập có xí nghiệp thì cổ phần do chính phủ không chế, như vậy chức tổng giám đốc đương nhiên cũng do Uông Chính Mẫn định đoạt, Cố Trì Tây muốn kế thừa chức vị của Cố Lôi là hoàn toàn không có khả năng.
Vốn dĩ hết thảy đều tiến hành thực thuận lợi, cố tình ngay vào lúc này Uông Tiểu Kinh lại mang thai.
Thái độ Uông Chính Mẫn đối Trịnh Bình Đông liền xuống dốc không phanh, cảm tình tốt đối với Cố Trì Tây ngày một tăng. Mắt thấy những thứ mà mình vất vả tranh giành sắp đổ sông đổ biển, dưới tình thế cấp bách khiến Trịnh Bình Đông buộc lòng phải ra tay thật nặng. Hắn tự mình mang "Sính lễ" có giá trị ngàn vạn tới cho Uông Chính Mẫn, còn tặng cho Uông Tiểu Kinh một căn nhà làm "Nhà tân hôn" . Cùng lúc đó, hắn lại âm thầm phái người mưu hại Cố Trì Tây, thủ pháp đơn giản thô bạo, nếu không có lão Thẩm liều mình hỗ trợ, Cố Trì Tây đã sớm rơi vào cạm bẫy độc ác của hắn.
Cố Trì Tây đại nạn không chết, đương nhiên không thể ngồi yên chịu trận được nữa. Nhưng Cố Trì Tây chỉ mới 22 tuổi, đối mặt với một đối thủ cường đại như vậy, không hề hành động cảm tính, ngược lại còn giả vờ bị thương đánh lạc hướng đối phương. Sau đó ngấm ngầm hành động rốt cuộc cũng bắt được thóp của Trịnh Bình Đông, đem chuyện hắn trốn thuế cùng với chứng cứ đút lót hối lộ quan viên chính phủ vượt qua Uông Chính Mẫn trực tiếp cấp báo lên trên, rốt cuộc sau khi đã tích trữ đầy đủ chứng cứ, một chiêu trí mạng.
Nhưng, Cố Trì Tây lại không đoán trước được, hắn trăm phương ngàn kế đối phó với Trịnh Bình Đông trận đánh cuối cùng này, lại thành một cây diêm quẹt, dẫn phát một loạt phản ứng nổ dây chuyền. Do chuyện Trịnh Bình Đông trốn thuế bị truy xét, đã điều tra ra được những vấn đề nghiệm trong trong công tác thuế vụ của thành phố A, từ đó truy ra một đám quan chức ăn hối lộ trái pháp luật, sự kiện càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng lại tra tới Uông Chính Mẫn. Vì thế, tất cả mọi chuyện hoàn toàn mất khống chế.
Sau này Cố Trì Tây mới ý thức được, thật ra không phải chuyện hắn cho người đưa ra chứng cứ có tác dụng lớn. Mà là vì Uông Chính Mẫn quá hưng thịnh, sớm đã trở thành thứ không để trừ khử trong mắt người khác.
Cố Trì Tây trẻ tuổi bị người khác lợi dụng. Có điều mục đích của họ cũng đã đạt được .
Nhưng đối với Uông Chính Mẫn mà nói, hắn vẫn cảm thấy mình rất có lỗi .Dù sao con người nàychưa từng làm chuyện gì quá đáng với hắn, ngược lại còn rất ủng hộ hắn, nhất là đoạn thời gian bấp bênh sau khi Cố Lôi vừa qua đời kia.
Sai khi Uông Chính Mẫn bị bắt giữ, Cố Trì Tây mang theo Uông Tiểu Kinh đang mang thai tới trại tạm giam thăm hỏi. Uông Chính Mẫn vẫn không hề có chút oán hận nào với Cố Trì Tây, ngược lại còn rất tán thưởng sự cơ trí của hắn.
"Tôi nghe nói khi cha cậu vừa mới qua đời được một tháng cậu đã đem bán cô phần thuộc về mình cho người Mĩ, chiêu ve sầu thoát xác này quả thật rất thông minh." Uông Chính Mẫn đã nói như thế.
Mà câu nói sau cùng của Uông Chính Mẫn trước khi chết là, "Tôi rất yên lòng khi giao con gái mình cho cậu."
Uỷ thác như vậy làm sao Cố Trì Tây có thể phụ lòng chứ.
Nhưng là lúc đó Uông Tiểu Kinh đã muốn hận Cố Trì Tây thấu xương, bởi vì Trịnh Bình Đông chính là do một tay Cố Trì Tây đưa vào trại tạm giam, chứng cớ đầy đủ, mở phiên toà tất nhiên là khó có thể nghịch chuyển .
Lúc Cố Trì Tây cùng Uông Tiểu Kinh ra khỏi rại giam, Uông Tiểu Kinh đã quỳ trên mặt đất, nói với Cố Trì Tây: "Tôi không cần anh chăm sóc tôi, coi như tôi xin anh, anh có thể khiến họ thả Trịnh Bình Đông ra hay không ?"
Cố Trì Tây không trả lời, xoay người rời đi.
Uông Tiểu Kinh liều mạng nắm lấy chân Cố Trì Tây, "Dù cho anh không thể lập tức cho anh ấy ra tù, nhưng anh có thể khiến cho anh ấy được giảm vài năm tù giam hay không ? Tôi đồng ý làm trâu làm ngựa cho anh mà!"
Cố Trì Tây vẫn là không nói một lời, lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, sau đó lên xe.
Từ ngày đó tới hơn nữa năm sau, bụng Uông Tiểu Kinh càng lúc càng lớn, mỗi ngày đều phải ra ngoài bôn ba, đi van xin những người có thể van, cũng đi tới những nơi có thể đi. Cô của tuổi mười chín, đã sâu sắc cảm nhận được vất vả của người phụ nữ sau lưng không có núi dựa là như thế nào, vì vậy cô đã ra một quyết định điên cuồng là bức Cố Trì Tây cưới cô.
Thai của cô đã gần tới ngày sinh sả