
nghĩ đến đây, liền che mặt không thể chấp nhận chuyện như vậy.
Hắn thật sự ghê tởm, biến thái như vậy sao,có ý đồ không trong sáng với một nam sinh, hơn nữa, nam sinh kia là em trai hắn!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha? Vì sao hắn biến thành cái dạng này?
Chẳng lẽ -- hắn đã thích Trình Thành Ngữ ?!
Không không không! Bình Thụ Bạch nhanh lắc đầu, muốn vứt bỏ suy nghĩ ấy. Hắn là đàn ông, tại sao có thể thích một nam sinh?
Nhất định là, nhất định là...... Nhất định là Trình Thành Ngữ gây họa.
Đúng, chính là Trình Thành Ngữ!
Đều do Trình Thành Ngữ suốt ngày lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt hắn, hơn nữa nói chuyện lại mập mờ như vậy, còn nói cái gì thích hắn, nói hắn xinh đẹp, có đôi khi dùng ánh mắt tà khí theo dõi hắn......
Đúng! Nhất định là như vậy , cho nên hắn mới có thể mơ thấy Trình Thành Ngữ. Hơn nữa ngày hôm qua Trình Thành Ngữ lại đưa đống sách báo gì đó cho hắn xem.
Nhất định là do đống hình đó gây họa, hắn nhất định là bởi vì nhìn thấy, cho nên mới có thể mộng xuân nam X nam.
Đúng! Chuyện nhất định là như vậy.
Hắn tuyệt đối không có khuynh hướng như vậy, tuyệt đối không có khả năng có hứng thú với Trình Thành Ngữ.Nếu không có nhiều nguyên nhân như vậy, hắn cũng sẽ không mơ mộng xuân kỳ quái.
Bình Thụ Bạch không ngừng suy nghĩ.
A ~~ Hắn quyết định phải tìm một bạn gái . Bình Thụ Bạch cuối cùng hạ quyết định tìm bạn gái, hắn nghĩ thầm chỉ có như vậy hắn mới có thể rời xa cơn ác mộng đáng sợ Trình Thành Ngữ này.
???
Bình Thụ Bạch dùng thời gian một canh giờ cho một người bạn gái, hơn nữa, tin tức này truyền đi cực kỳ nhanh chóng, không đến nửa ngày tất cả học sinh trong trường “Thánh học” đều biết Bình Thụ Bạch nói chuyện yêu đương .
Bình Thụ Bạch nói chuyện yêu đương !
Tin tức này đương nhiên cũng lập tức rơi vào tai Trình Thành Ngữ.
Tại sao có thể như vậy?! Ngày hôm qua học trưởng còn ôm hắn ở trên giường thân thiết.Mà hôm nay lại yêu một cô gái khác!
Trình Thành Ngữ như thế nào cũng không thể chấp nhận đả kích lớn này.
Hắn muốn đi tìm học trưởng để hỏi mọi chuyện.
“Học trưởng, học trưởng --” Trình Thành Ngữ trực tiếp xông vào tầng lần năm hai, tìm được Bình Thụ Bạch. “Em có chuyện muốn hỏi anh.”
“Hỏi gì?”
“Anh theo em ra đây.” Trình Thành Ngữ không muốn đem chuyện hai người biến thành mọi người đều biết.
“Có chuyện gì thì nói nơi này đi.” Bình Thụ Bạch không chịu ra ngoài với Trình Thành Ngữ!
Nếu Bình Thụ Bạch muốn làm rõ ràng ở trong này,Trình Thành Ngữ sẽ không kiêng dè hỏi. “Học trưởng, tất cả mọi người đều nói anh kết giao với Linh Linh,anh biết không?”
“Biết a!” Đây là mục đích của hắn mà!
“Biết?! Vậy sao anh không đứng ra làm sáng tỏ?” Trình Thành Ngữ không thể bỏ qua kháng nghị.
“Làm sáng tỏ cái gì?” Lời nói hôm nay của Trình Thành Ngữ, hắn có nghe có chút không hiểu.
“Làm sáng tỏ mọi chuyện đều là hiểu lầm, làm sáng tỏ anh bản không thích Linh Linh, làm sáng tỏ anh và Linh Linh căn bản là không có kết giao.”
Hắn muốn Bình Thụ Bạch đảm đảo.
“Nhưng mà anh thật sự quen với Linh Linh!” Bắt đầu từ hôm nay trở đi.
“Vì sao nha?”
“Cái gì vì sao?” Hắn muốn quen bạn gái thì có gì lạ?
“Anh vì sao phải quen với Linh Linh?”
“Bởi vì anh thích cô ấy.” Bình Thụ Bạch nói rõ.
“Anh nói lung tung!” Trình Thành Ngữ hoàn toàn không thể chấp nhận đáp án như vậy.
Học trưởng chỉ có thể thích một mình hắn, không thể thích người khác, huống chi tại sai là Linh Linh -- “Cô ấy không xinh đẹp, dáng người cũng không đẹp, vừa không thông minh lại không khí chất......” Trình Thành Ngữ không ngừng dung lời chê bai “Tình địch”.
Nghe xong lời của Trình Thành Ngữ, tất cả nam sinh ở đây đều choáng váng hơn một nửa.
“Ngươi có lầm hay không? Linh Linh là hoa hậu giảng đường nha!” Rốt cục có người nhịn không được đứng ra nói công đạo thay Linh Linh.
Trình Thành Ngữ mặc kệ Linh Linh là nhân vật như thế nào, dù sao cô ấy can đảm dám quen với học trưởng của hắn, hắn là có thể đưa cô xuống mười tám tầng địa ngục, mãi không siêu sinh.
Hơn nữa, hắn bất quá nói xấu cô có mấy câu, như vậy đã xem như hắn tâm địa thiện lương .
“Học trưởng,anh không thể thích Linh Linh.” Trình Thành Ngữ quyết định trực tiếp nói rõ.
“Anh thích ai, không cần cậu quản?” Bình Thụ Bạch không thèm để ý đến hắn!
“Nhưng mà em là em trai anh nha! Là tay chân của anh, là người thân duy nhất.” Trình Thành Ngữ nói có chút khoa trương .
Bình Thụ Bạch thật muốn dẫn hắn đi khoa thần kinh để xem đầu óc Trình Thành Ngữ có phải không bình thường không, cái gì là “Hắn là người thân duy nhất”!
“Người thân duy nhất là mẹ, mẹ tôi tên là Đỗ Mẫn Chi.” Bình Thụ Bạch nhịn xuống xúc động muốn đánh người.
“Nhưng mà mẹ anh không ở Đài Loan.Ở Đài Loan, em chính là người thân duy nhất nha! Cho nên anh nên nghe em khuyên, tin tưởng lời em nói, cô gái tên Linh Linh căn bản không thích hợp với học trưởng.” Hắn mới thích hợp, nhưng mà hắn không dám thổ lộ tại đây với Bình Thụ Bạch! “Vậy người nào mới thích hợp?” Bình Thụ Bạch muốn nghe hắn nêu ví dụ.
Trình Thành Ngữ vừa nghe,hắn không cần suy nghĩ việc đáng làm thì nên làm: “Là em nha!”
“Cậu!” Bì