
cả anh nữa nhé.
-Ừ.-Anh quàng tay qua vai cô,để cô dựa vào vai mình.Cô mỉm cườihạnh
phúc nhìn anh”
Đau
Sao lại là lúc này chứ?
Tại sao em lại nhớ đến anh?
.
.
Tại sao em lại nhớ những kỉ niệmgiữa đôi ta?
.
.
Chẳng phải anh đã nói là không yêu em nữa!
.
.
Đó có phải là sự thật không?
.
.
Hay chỉ là cơn ác mộng.
————————————————o0o—————————————-
-Nè,Chang Kim.Cô khóc đấy à.
-À không,thưa hoàng tử-Seohyunlấy tay gạt nước mắt.
-Cô nhớ ra được gì rồi sao?
-Vâng nhưng kí ức đó mơ hồ quá.
-Xin lỗi cô nhé!
-Không sao đâu ạ!Thôi,tiểu nữ phải ra ngoài hoàng cung đây ạ.Hoàng
thái hậu có nhờ việc.
-Vậy sao?Vậy cô đi nhanh đi.Có cần tôi đưa cô đi không?
-Dạ thôi.Tiểu nữ đi một mình cũngđược ạ
Seohyun xách túi đồ chạy thật nhanh ra khỏi hoàng cung.Đi ngang qua
chỗ đông người,cô hơi tò mò.Dừng lại,cô hỏi một người:
-Xin lỗi chị.Có chuyện gì mà mọi người túm lại một nơi đông vậy.
-Nghe nói nhị thái tử Jo Kyuhyun của xứ Azura sắp lấy vợ.Nghe đâu lại
là công chúa của xứ Amazona gì đó ấy.
-Sao ạ-Seohyun tròn mắt,kí ức lại ùa về.Cô thấy con tim nhói đau.
“Tại sao chứ?Đau”
Cô bắt đầu khóc.Cô lại khóc một làn nữa mà không biếst lí do
mìnhkhóc.Cô nhớ anh nhưng không biết anh là ai.Cô không nhớ được.Càng
cố nhớ cô càng khóc,nước mắt thật mặn.
“Có lẽ định mệnh đã không để đôita gặp nhau…
Nhưng sao em lại nhớ đến anh…
Kí ức giữa chúng ta giờ chỉ còn làmột tờ giấy trắng
Một ngày nào đó nó sẽ bay mất phải không anh?
Có lẽ ra đi sẽ là cách tốt nhất để em quên được anh…”
Chân lại bước nhưng Seohyun không biết là mình đang bước đi đâu.
“RẦM”
——————————————————-
“XOẢNG”
-Công chúa Jessica. Park Hanul
-Công chúa Jessica-Thượng cung Min lao ngay vào phòng sau khi nghe
thấy tiếng “XOẢNG”.
-À,không,không có gì,chỉ là ta lỡ làm đổ bình hoa thôi.-Jessica cườitrừ.
-TRỜI ƠI!Công chúa bị chảy máu tay rồi.
-Không sao đâu,ta chỉ lỡ bị thôi,với lại vết thương cũng không nghiêm
trọng lắm.Ta tự băng được rồi.
-Aizzzzzz…Công chúa thật là…Người lần sau nên cẩn thận…Thần xin
cáo lui.-Thượng cung Min gom hết các mảnh chai và lui ra ngoài.
Khi thượng cung Min vừa đi khỏi,nụ cười gượng gạo trên môi Jessica
biến mất.Thay vào đólà một khuôn mặt lo lắng,cô linh cảmthấy hình như
đã có chuyện không hay xảy ra với em mình.Vàcô đã không lầm.
“Seohyun ah,em đang ở đâu vậy,hãy trả lời chị đi!”
———————————————-o0o———————————————————-
-Cô gì đó ơi!Cô mau tỉnh lại đi.
-ƯM…Tôi đang ở đâu thế này?
-Lúc nãy cô bị ngất đấy.trông cô có vẻ rất yếu,cô có phải là cung nữ ở
cung điện Ilu không ạ?
-À vâng.-Seohyun choàng dậy.-Tôi phải về cung bây giờ,có lẽ hoàng thái
hậu đang đợi.
-không cần đâu ạ,tôi đã cho người vào cung báo việc cho hoàng tử
rồi.Lát nữa hoàng tử sẽtới đón cô.
-Vậy sao?-Seohyun khẽ thở dài.Côvẫn chưa thoát khỏi suy nghĩ
củamình.Khi ngất đi,cô vẫn nghe văng vẳng đâu đó tiếng nói thật thân
quen:”Seohyun ah,hãy trở về với chị đi,hãy trở về thật nhanh em
nhé!”.Đang mải theo đuổi với những suy nghĩ thì…
-Shim Chang Kim.
-A dạ-Seohyun ngước đầu lên.
-Làm tôi hết hồn.Cứ tưởng cô lại bị như lần trước ấy chứ-Yonghwa thở
phào nhẹ nhõm.
-Tiểu nữ xin lỗi,nhưng sao hoàngtử lại đích thân đến đón tiểu nữ,để
tiểu nữ tự về cũng được mà.
-À..thì….-Yonghwa ấp úng.-Tại tôi sợ cô bị thương nặng nên hơi lo
thôi.Giờ thì không sao cả.Nào,ta về thôi.
-Vâng-Seohyun mỉm cười.Nụ cười thiên sứ của cô một lần nữalại làmlay
động trái tim anh.
“Chang Kim,sao em lại có một nụ cười đẹp như thế chứ?”
Cung điện Amazona…
-Hanul,sao trông con vui vậy?
-Cha à,ngày mai con sẽ chính thứclà vợ của kyuhyun oppa đấy.Chà,bao
công mình bỏ ra giờ đã được báo đáp.
-Mà con đã tìm ra cô ta chưa,người suýt là vợ của Kyuhyun ấy.
-Chắc cô ta xuống mồ rồi,vậy cũnghay.Sau khi con làm vợ Kyuhyun,con sẽ
tống chị của cô ta xuống chơi cùng cô ta dưới địa ngục luôn.
-Nhưng con cũng nên đề phòng.Công chúa jessica là người đầy mưu lược
và có suy nghĩ chín chắn,chứ không ngây thơ khờ khạo như Seohyun đâu.
-Không sao,con sẽ xử hết.Nếu cô ta là người đầy mưu lược thì con lại
là một người đầy mưu mô đấy.Jessica,bâygiờ cô và tôi đã bắt đầu đứng
trên ván cờ của tử thần rồi-Nụ cười nửa miệng quen thuộc lại hiện ra
trên môi.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
-Kyuhyun,em đã chuẩn bị cho ngày mai chưa?-Donghae hỏi.
-Sẵn sàng cả rồi.Chỉ cần chờ đến ngày mai là được.-Kyuhyun nhếch mép cười.
-Ôi,lại trở lại là Kyuhyun ngày xưarồi,lại là kyuhyun lạnh lùng như
tảng băng của anh rồi,để xem Park hanul sẽ chịu được em trong bao
lâu.Mà công nhận Seohyun siêu thiệt,đánh gục đượccả trái tim sắt đá
của em cơđấy.-Donghae vò đầu Kyuhyun.
-Có sao chứ.Mà anh đừng nhắc đến Seohyun được không?Trong thời gian
này em không muốn nhắc đến cô ấy-Kyuhyun nhíu mày,hơi khó chịu.
-Anh biết rồi.-Donghae cười.Đúng lúc đó,tướng quân Leeđến.
-Thưa thái tử và nhị thái tử,hoàng thượng cho mời hai người đến thánh điện ạ.
-Vậy sao?Được rồi.
Tại thánh điện…
-Phụ vương,phụ vương gọi chúngcon có việc gì thế ạ?
-Ngày mai,con sẽ cưới Hanul phảikhông