Teya Salat
Tình Yêu Hai Nàng Công Chúa

Tình Yêu Hai Nàng Công Chúa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322221

Bình chọn: 9.5.00/10/222 lượt.

thế này,cô ta

quảlà không bình thường,mình phải đề phòng cô ta mới được”

Những suy nghĩ của Park Hanul vội tan biến khi cô thấy Kyuhyun đang đi

về phía mình.Cô mỉm cườihạnh phúc nhưng đáp lại nụ cười của cô lại là

khuôn mặt lạnh như băng của anh.Cô có hơi hụt hẫng một chút.

-Kyuhyun oppa,oppa làm gì đấy?Oppa đến chơi với em à?-Park Hanul chạy

lại khoác tay Kyuhyun.Anh cau mày,giựt tay ra,chỉ nói vẻn vẹn một câu:

-Soạn đồ đi,mai đến Ilu.-Rồi anh đithẳng.

“Sao cơ?Anh chỉ đến đây để nói một câu ấy thôi sao?”

~~~~~o0o~~~~~

-Chang Kim ơi!Ra đây tớ cho cậu xem cái này hay lắm này-Tiffany vẫy vẫy tay.

-Sao?Cái gì?Để lát nữa được không?Tớ đang bận làm làm.-Seohyun nói.

-Đi một tí thôi.Không lâu đâu.-Tiffany cười rồi kéo tay Seohyun đi mặc

cho Seohyun có đồng ý hay không.

-Cậu thấy đẹp không?

-Woa,thiên nga đôi đẹp chưa?-Seohyun mỉm cười.tiffany sung sướng nhìn

Seohyun,coi như đó là một lời khen.Ơ,nhưng sao không cười nữa vậy

Seohyun?Cậu ngừng cười từ khi nào vậy?

.

.

.

Lại nữa rồi?

.

.

Tại sao lại như vậy?

.

.

.

-Nè,Seohyun,ra đây.

-Sao ạ?

-Anh nói ra đây thì ra đây.Hỏi làmgì.

-Rồi,rồi,em ra đây nè.Được chưa,cằn nhằn mãi.

-Đi theo anh.

-Lại gì nữa?

-Ơ thì bảo đi thì đi.Đứng đó hỏi một mình làm gì.Em định tự sướng à?

-Ya~Oppa chết với em.

-Thôi,anh xin lỗi ,đi theo anh.



-Em thấy đẹp không?

-Woa,thiên nga trắng,sao anh biếtem thích thiên nga trắng vậy?

-Anh đoán thôi.Trông nó rất giống em.

-Nịnh em hả?

-Không đâu,anh thật lòng đấy.

-Anh..Anh sẽ mãi yêu em chứ?Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa?

-Sao em lại hỏi vậy?

-Em thấy sợ một ngày nào đó sẽ mất anh.

-Em đừng suy nghĩ lung tung.Mãi mãi anh chỉ có mình em thôi.

-Thật chứ?

-Thật.

-Sarangheyo~Kyuhyun oppa.

.

.

.

Là anh sao?

.

.

.

Lại một lần nữa con tim em rỉ máu.

.

.

.

Tại sao anh không thể biến mất khỏi cuộc đời em.

.

.

———–

-Nè,Chang Kim,sao vậy?Đừng nói với tớ là cậu lại bị như lần trước nha.

-Seo…Joo…Hyun…-Seohyun nói từng tiếng một.

-Sao cơ?-Tiffany ngạc nhiên.

-Seo..Joo..Hyun…Seo..Joo..hyun…Đólà tên của..của tớ.

-Cậu..cậu nhớ được rồi-Tiffany reolên-Nhưng cậy là ai?Ở đâu.

-Mình..mình không nhớ.

-Haizzz…-Tiffany thở dài-Thôi không sao,nhớ được tên là tốt rồi,thôi

về làm việc đi,kẻo thượngcung mắng.

Vừa đi Seohyun vừa lẩm bẩm vài từ mà không để cho Tiffany nghethấy.”Ju

Kyuhyun…Jessica Jung…Lee Donghae.

—————————————–

-SEOHYUN-Cả Donghae,Jessicavà Kyuhyun đều không hẹn mà cùng thốt lên

cùng một lúc -Seohyun!-Cả ba người không hẹn mà cùng nhau kêu lên.

~~~~~

-CHANG KIM-Thượng cung Kim giận dữ.-Đang giờ làm mà cô bỏ đi đâu?

-Ơ,tiểu nữ xin lỗi,tại…-Seohyun lí nhí.

-Tại…tại cái gì?Còn không mau đi làm đi!

-Dạ vâng.

-Cả Tiffany nữa,cô còn đứng đó làm gì.Còn không mau đi làm việccủa mình đi.

-Vâng,thưa thượng cung.-Tiffany cúi đầu chạy thật nhanh.Thượng cung Kim thở dài.

“Haizz,chắc Chang Kim bị Tiffany dụ đõ đi chơi đâu đó đay mà,mìnhcòn

lạ gì cái con bé Tiffany ham chơi ấy nữa”



Yonghwa ngồi tại vườn thượng uyển của cung điện.Anh nhắm mắt cảm nhận

những cơn gió nhẹ.Bỗng một bàn tay che mắt anh,Yonghwa mỉm cười:

-Chang kim phải không?

-Chang kim là ai vậy?-Cô gái đó hỏi.

-Sao.-Yonghwa gỡ tay cô gái đó ra.-A,em…

-Anh tệ lắm ấy.Em gái anh chứ Chang Kim nào vậy?

-Sulli à,anh xin lỗi,mà sao em về sớm thế?

-Sao anh lại hỏi vậy?Em kết thúc quá trình học ở họcvieejn hoàng gia

rồi mà.Học có 4 năm thôi.Hay là anh không muốn em về nữa?-Sulli dỗi.

-Anh xin lỗilaafn nữa.Được chưa?

-Mà ngày mai có nghi lễ gì quan trọng à?Sao mọi người lại tất bật chuẩn bị thế?

-Mai,vua xứ Azura,bạn thân của phụ vương,sẽ cùng gia đình đến đây khoảng 1 tuần.

-À,ra vậy.Mà nè,cái người tên Chang kim gì gì đó là ai vậy?Bộ anh

thích người đó à.Hôm nào cho em xem mặt nha.Đẹp thì em chấm.

-Con bé này,nói linh tinh.Anh thích thì đã sao chứ?

—————————o0o———————————

Suốt đêm hôm đó,Seohyun không tài nào ngủ được.Trong cô có cái cảm

giác gì đó không thể diễn tả nổi.Vừa vui,vừa buồn,cái cảm giác đó cứ

xáo trộnlẫn nhau.Cô chỉ biếttên mình là Seohyun,còn những người mà

côđã nhắc tên,cô khôngthể nhớ được họ là ai.Sương cứ mãi dày đặc,bao

phủ cả hoàng cung cứ như tâm hồn người con gái ấy.Trong sáng,thơ

ngây,đau khổ,…Một ngày nào đó,định mệnh có thể trả lại nụ cười cho

cô gái ấykhông?

~~~o0o~~~

Sáng hôm sau…

-YA~Donghae oppa,sao oppa lại bắt em xách đồ của oppa chứ?-Jessica kêu lên.

-Thì nhờ tí,thế mà cũng cáu.

-Đồ thì nặng như trâu thế mà bắtcon gái liễu yếu đào tơ xách à?Đồ ác

ma.nè,tên Cá Ngố kia..có nghe không?Không nghe là em vứt túi đi đấy.

-Được rồi,được rồi.Đưa đây,anh xách-Donghae lấy lại đồ của

mình.Jessica mỉm cười,nụ cười rấtdễ sợ khiến Donghae suýt nữa thì bị

đóng băng.Taeyeon và hangeng cũng lắc đầu cười.Nhưng giây phút hạnh

phúctràn đến chưa được bao lâu thì:

-Kyuhyun oppa,xách va-li cho em được không?-Park Hanul mỉm cười dễ

thương(dễ sợ mới đúng).

-Sao tôi phải xách?Đồ của cô mà.-Kyuhyun ngạc nhiên.

-Thì em nhờ tí.-Donghae lộn ruột lên.

“Cái con kia,dám lấy câu của mìn