Polly po-cket
Tình Yêu Thứ Ba

Tình Yêu Thứ Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324331

Bình chọn: 9.00/10/433 lượt.

quả đúng như vậy. Trâu Vũ, cô điên rồi! Cô điên rồi! Người đàn ông đó sắp kết hôn rồi, cô còn ở bên

anh ta?! Cô tưởng cô là ai? Cô tưởng anh ta sẽ không kết hôn vì cô? Cô

tưởng anh ta thật sự sẽ lấy cô? Anh ta chỉ chơi đùa cô thôi! Anh ta sẽ

không nghiêm túc! Cô đừng hy vọng hão huyền nghĩ có một ngày có thể gả

vào nhà giàu sang quyền thế! Cô không có cái số đó!"

Lời của anh ta thật cay nghiệt, tôi không còn lời nào để đáp, chỉ muốn rời khỏi căn phòng này.

Anh ta lại chặn cửa, nói tiếp: "Cô tỉnh táo, tỉnh táo lại đi, anh ta

không hoàn mỹ thế đâu, anh ta cũng có rất nhiều khuyết điểm, tiền anh ta là do cha anh ta khống chế, nhà anh ta còn có 3 anh em trai nữa, sau

này ai quản lý còn chưa chắc? Cô theo anh ta sẽ chỉ đau khổ, chẳng có gì tốt cả. Trâu Vũ, cô đừng u mê không tỉnh ngộ nữa."

"Tôi sẽ không theo anh ấy, tôi sẽ không sống dựa vào anh ấy." Tôi nói khẽ.

"Vậy vì sao cô ở cạnh anh ta, cô yêu anh ta rồi ư?" Trong mắt Cao

Triển Kỳ có hàm ý hơi khinh thường: "Phụ nữ yêu anh ta không chỉ hàng

trăm nghìn, cô thật tầm thường,, cũng đi lao đầu vào chỗ náo nhiệt này?

Nếu Lâm Khải Chính phá sản rồi, cô còn yêu anh ta không?"

Ngữ khí của anh ta khiến tôi khó chịu, thần kinh kiên cường của tôi

bắt đầu phát huy tác dụng, tôi nhìn thẳng vào vẻ mặt hỗn loạn của anh

ta, dằn từng câu từng chữ : "Tôi yêu ai? Vì sao yêu? Đều không cần nói

lý do cho anh, anh lo chuyện bản thân anh là được rồi. Việc của tôi, anh không cần đoán bừa, cũng không cần bình luận bừa, tôi sẽ chịu trách

nhiệm với hành vi của tôi!"

Nói xong, tôi ra sức đẩy anh ta ra, mở khóa cửa chuẩn bị ra ngoài.

"Cô hoàn toàn chưa từng nghĩ tới tôi sao? Trước nay chưa từng nghĩ tới tôi ư?" Anh ta đột nhiên hỏi.

Lời anh ta khiến động tác của tôi tạm thời dừng lại.

"Tôi luôn ở bên cô, tôi thường tưởng rằng bản thân còn có cơ hội,

nhưng, cô thà chọn làm tình nhân của người khác cũng không muốn thử xem

có khả năng với tôi không? Có tiền quan trọng như vậy ư? Có quyền có thế quan trọng vậy ư? Trâu Vũ, tôi quá thất vọng với cô rồi!" Tôi chưa từng nghe qua ngữ khí ủ rũ như vậy của anh ta.

Tôi quay đầu lại nhìn anh ta, trên mặt anh ta là biểu hiện tổn thương.

"Xin lỗi, tôi luôn coi anh là người bạn tốt nhất." Tôi chân thành

nói, nhưng lời này sợ rằng đã được phụ nữ trên đời này dùng hàng trăm

triệu lần rồi, trò cũ không hề có tác dụng. Cao Triển Kỳ quay người bước tới trước bàn, cầm cốc trà của mình đột nhiên ném mạnh xuống đất.

Tôi nghĩ lúc này tôi nên cách anh ta xa một chút, thế là tôi mở cửa

bước ra, tất cả mọi người đứng dậy khỏi chỗ ngồi, quan tâm tới nơi phát

sinh ra tiếng vỡ, tôi trở về phòng mình, lấy túi xách, đi rangoài. Đứng

trên đường, đột nhiên đầu tôi trống rỗng, không biết mình nên đi đâu,

tôi đứng sững lại bên đường, gần nửa tiếng đồng hồ, lời của Cao Triển Kỳ không ngừng vang lên bên tai tôi, còn có biểu hiện hỗn tạp của thất

vọng, khinh thường, đau khổ. Tôi mất anh ta rồi ư? Tôi mất người bạn ồn

ào nhưng thân thiết rồi ư? Cuộc sống của tôi vì buổi sáng ở Tam Á, bắt

đầu chấn động và thay đổi, tiếp theo, sẽ còn thế nào nữa đây?

Khi tôi nhận được điện thoại của Lâm Khải Chính , tôi đã ở cả chiều

trong quán bar, đang nồng nhiệt xem Kim Sam Soon béo mập lại khiến anh

chàng đẹp trai chết mê chết mệt trong phim Hàn Quốc.

"Điện thoại em sao mãi không gọi được?" Anh hỏi trong điện thoại.

"À, ở đây là tầng hầm, tín hiệu không tốt." Tôi vừa nói vừa chăm chú

nhìn màn hình, Kim Sam Soon trèo lên núi một cách khó khăn, chuẩn bị

chia tay tình yêu của mình.

"Tối nay có thể cùng ăn cơm không?"

"Được ạ."

"Em ở đâu? Anh tới đón."

"Không cần đón!" Lúc này tôi cực kỳ mẫn cảm với việc đón tôi, lập tức từ chối ý tốt của anh: "Ở đâu, em tự đến."

"Tới nhà hàng tư lần trước nhé."

"Vâng, nửa tiếng nữa em đến." Tôi cúp máy.

Trên màn hình vi tính, Kim Sam Soon đứng trên đỉnh núi điên cuồng gọi tên nam chính trong cơn mưa xối xả, đột nhiên nghe thấy câu trả lời của người yêu. Tình yêu trong phim truyền hình đẹp biết bao, đàn ông anh

tuấn nhiều tiền thế lại bỏ rơi cô bạn gái xinh đẹp mà bản thân thương

nhớ sâu sắc, lao vào vòng tay của cô đầu bếp to béo, ra bài không theo

nguyên tắc mới có thể có tình yêu làm người ta cảm động. Nhưng trong

thực tế, chỉ có thể như tôi, người đàn bà nông cạn sa vào ham muốn hư

vinh. Tôi rời quán bar với vẻ tự giễu cợt chính mình.

Bước vào nhà hàng tư đó, thời gian còn sớm, cô nhân viên phục vụ

không phải người lần trước, ngữ khí lạnh nhạt hỏi tôi có hẹn trước

không, khi tôi nói ra tên Lâm Khải Chính, cô ta lại dùng ánh mắt tò mò

đánh giá tôi một lượt từ trên xuống dưới, mới dẫn tới vào căn phòng nhỏ

đó.

"Mời cô ngồi, xin hỏi cô uống gì?"

Có kinh nghiệm lần trước rồi, tôi không muốn vật lộn với cô ta chỉ vì gọi trà, thế là nói: "Cho tôi coca, hộp, lạnh, coca cola." Chiêu này

rất tốt, cô ta lập tức đi ngay.

Coca lạnh khiến người ta nghẹn lòng, ánh sáng bắt đầu tối tăm ngoài cửa sổ.

Lâm Khải Chính bước vào, trên trán có chút mồ hôi: "Xin lỗi, anh đến

muộn, lúc sắp đi lại có việc gấp cần xử