
g Minh, làm Cố Trường Minh bị đánh nhốt xuống mười
tám tầng địa ngục.
“Tham kiến
Trấn Nam Vương phi, ngài phải thay hạ quan làm chủ a ——” Tri phủ đại nhân vừa
vào đến cửa liền dập đầu quỳ trên mặt đất, “Phản tặc Cố Trường Minh kích động
binh lính triều đình tạo phản, giựt giây dân chúng toàn thành cùng triều đình đối
kháng, chẳng những giam cầm tự do, còn đe dọa tánh mạng một nhà già trẻ của
hạ quan, bức bách hạ quan thừa nhận tội danh có lẽ có (tội danh ko có chứng
cớ, điển cố) này, người này hiểu rõ vương pháp mà còn cố tình phạm
phải, làm nhục mệnh quan triều đình, tội ác ngập trời ngỗ nghịch phạm thượng!
Liên luỵ tai ương tới bách tính Tử Điền thành, thỉnh Vương phi nhìn rõ mọi
việc, hạ quan một người trong sạch a —— “
“Nói xong
chưa? Nói xong rồi thì ngẩng lên nhìn bản phi” Cổ Tiếu Tiếu một tay đặt
trên mặt bàn, một bàn tay thưởng thức vuốt ve lệnh bài.
Tri phủ đại
nhân nghe thanh âm này có chút quen tai, hắn trong lòng cả kinh khiếp đảm
ngẩng đầu lên… Không khỏi xoa xoa mí mắt nhìn lại lần nữa, nhưng lại
không xác định nói, “Hạ quan hình như đã gặp qua Trấn Nam Vương phi ở nơi
nào đó rồi sao?”
“A, đây là
cái gì trí nhớ, vừa mới gặp mặt ngài liền đã quên?” Cổ Tiếu Tiếu hòa ái dễ
gần tươi cười, nhất thời cầm lệnh bài trong tay ném đến trước đầu gối Tri phủ
đại nhân, ” trước đánh năm mươi đại bản trượng cho trí nhớ của ngươi tỉnh lại!”
Lệnh này
vừa truyền ra, hết thảy người đứng trong nha môn đều nhất thời sửng sốt,
bất quá Trấn Nam Vương phi đã lên tiếng, liền thấy hai cái đi lên phía trước
đem Tri phủ đại nhân áp trên mặt đất, trượng hình giơ lên cao hung hăng đánh
xuống mông của Tri phủ đại nhân, chỉ nghe Tri phủ đại nhân gào khóc thảm thiết
hô to oan uổng, “Trấn Nam Vương phi tha mạng a, hạ quan đang nhớ lại, đang
nhớ lại… A! —— “
Cổ Tiếu
Tiếu giơ tay lên, trượng hình tức khắc thu tay lại lui về một bên nghe lệnh,
“Bản phi không hiểu hình pháp, thỉnh giáo Tri phủ đại nhân một vấn đề, nếu có
lời lẽ bôi nhọ Hoàng Thượng, có nên bị đánh hay không?”
Tri phủ đại
nhân không cần nghĩ ngợi gật đầu, “Đánh! Kẻ nào lại cả gan làm loạn dám coi
thường Thánh Thượng? Tội phải tru di!”
“…” Cố
Trường Minh đứng thẳng một bên bất đắc dĩ cười, Trấn Nam Vương phi còn rất thù
dai.
“Nga, như vậy
nha…” Cổ Tiếu Tiếu chậm rãi lại xuất ra một cây chém giết làm, “Bản phi tựa hồ
nghe nói người nào đó nói năng chuẩn xác rằng Hoàng Thượng thiên vị Trấn Nam
Vương, cái gì bổng lộc nha, ngân lượng nha đều nhiều hơn quan lại gấp mấy lần,
người nọ còn nói, có bản lĩnh thì đi mà cáo trạng, không có thì liền nhanh
cút đi… Có việc này không?”
Quân sư bất
động thanh sắc, yên lặng xem xét, vừa nghe lời này liền biết tri phủ nhất
định là không nhận ra Trấn Nam Vương phi nên mới dám mở miệng chửi bới
Trấn Nam Vương, hắn nhất thời phẫn nộ rút bảo kiếm ra đặt trên cổ tri phủ,
“Ngươi dám nói xấu Trấn Nam Vương?!”
Tri phủ đại
nhân sợ tới mức nước mũi giàn giụa, hồn sắp lìa khỏi xác, run rẩy cầu xin
tha thứ Trấn Nam Vương phi, “Tội thần có mắt không tròng tội thần tội đáng chết
vạn lần, Vương phi bớt giận, quân sư bớt giận, ngài là chỉ biết một mà không biết
hai a! Mới vừa rồi, hạ quan là bị phản tặc Cố Trường Minh bức bách nên mới liều
chết nói ra mấy lời kia a, tội thần oan uổng —— “
Cổ Tiếu
Tiếu khóe miệng giật giật, tri phủ này là họ “Lại” đi? (ta quả thực ko
hỉu ý nghĩa chỗ này, các nàng đọc rồi thì làm ngơ đi, hức)
“Bản phi mặc
kệ một hay hai, chỉ tin nội dung chính tai nghe được mà thôi” Cổ Tiếu Tiếu
vừa nói vừa đứng lên, lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống tri phủ, “Vô luận
ta hôm nay là Vương phi hay là dân chúng bình thường, thỉnh nhớ kỹ, điều tối
thiểu nhất giữa người với người chính là tôn trọng, ngươi ngay cả điểm ấy
cũng chưa học được, dựa vào cái gì mà làm quan? Triều đình lại dựa vào lý do
gì đem trăm ngàn dân chúng giao cho ngươi quản lý? Bản phi không có quyền lợi
thẩm phán ngươi, sẽ đưa ngươi tới kinh thành chờ Hoàng Thượng xử lý, đến lúc
đó nên bãi chức hay là nên chém đầu, đều do Hoàng Thượng quyết định”
Tri phủ biết
rõ mũ quan khó giữ được, liền kéo dài hơi tàn cố gắng lôi Cố Trường Minh
chết theo, “Tội thần mặc dù có tội cũng là bị Cố Trường Minh bức , Vương phi
chẳng lẽ muốn tha cho tên phản đồ này sao? !”
Cổ Tiếu
Tiếu tiếng cười trong trẻo nhưng lạnh lùng, liền nói Cố Trường Minh đem chứng
cớ quan lại tham ô trình lên, “Cố Trường Minh đương nhiên là có tội, bản phi
cũng rất rõ ràng, hắn có lý lẽ nhưng lại không chỗ giải oan, làm ra hạ
sách này, quả thật là cử chỉ nhiễu loạn kỉ cương phép nước, đều sẽ đưa
tới kinh thành để Hoàng Thượng điều tra.
Bất quá, bản
phi sẽ thay Cố Trường Minh hướng Hoàng Thượng cầu tình, về phần Tri phủ đại
nhân ngươi, thân là mệnh quan triều đình, ăn hối lộ trái pháp luật, vô duyên vô
cớ gia tăng thuế má, bằng chứng như núi tội khôn