
em ta tới biên cương.
Nói, ngài cũng là thống lĩnh tam quân, như thế nào liền khi dễ ta không đủ
đâu?” Cổ Tiếu Tiếu sờ soạng nửa ngày mới tìm được bát cơm, theo sau mới lại nắm
lên chiếc đũa hướng miệng ăn cơm, nàng đối với việc bị mù này so vói ai khác đều
tức giận, đừng nói Tĩnh Huyên Phong ghét bỏ nàng, ngay cả chính nàng còn thấy
phiền hơn.
Tĩnh Huyền
Phong nguyên bản tâm tình tốt liền bị nàng đánh rớt, hắn giương tay lên ý bảo
gia nô trong sảnh lui ra… Cũng kéo ghế dựa ngồi vào bên cạnh Cổ Tiéu Tiếu, hỏi,
“Ngươi sao vây? Giận ta không nói rõ ngươi là cái người mù?”
Cổ Tiếu Tiếu
cũng rõ chuyện này không đáng để trong lòng, chìa bát huớng hắn, chậm rãi nói,
“Giúp ta gắp mấy miếng thịt đi, tốt nhất là thịt kho tàu ấy, không cần miếng có
nhiều xương cốt, cũng không cần nhiều mỡ”.
Tĩnh Huyền
Phong không chút suy nghĩ ứng thanh, gắp mấy khối thịt nướng đặt ở trong bát
nàng….Nhất thời lại đập đũa xuống bàn cả giận nói, “Ngươi cư nhiên kêu bổn
vương gắp cho ngươi?! Ngươi….”
Cổ Tiếu Tiếu
vừa nghe hắn tức giận , vội vàng đem mấy miếng thịt kia đút vào miệng, nàng phồng
má than thở nói, “Vợ chồng không phải nên chiếu cố lẫn nhau sao? Ta mà không mù
cũng sẽ giúp ngươi gắp a “
Tĩnh Huyền
Phong cảm thây lời này nghe qua có điểm không đúng lắm, hắn cũng hiểu được tiểu
manh nhi rát đáng thương, nhưng hắn một khi mềm lòng, nàng sẽ lập tức ngang ngược
lấn tới liền phản bác, “Ngươi đừng có ngụy biện? Vợ chồng vợ chồng, phu ở phía
trước, thê ở phía sau, không thể nói là chiếu có được”
Tĩnh Huyền
Phong một tay khoác lên lưng ghế dựa của Cổ Tiếu Tiếu, một tay cầm chén trà, vừa
muốn đưa đến bên miệng, lại nghe thấy Cổ Tiếu Tiếu một trận ho khan, hắn nhìn
vào trong chén trà, không kiên nhẫn đưa tới bên miệng nàng, “Nhai chậm rồi mới
nuốt hiểu hay không?”
Cổ Tiếu Tiếu
hai tay đấm đấm ngực, vội uống chén trà dâng tận miệng. “Vạn nhất ngài tức giận
không cho ta ăn cơm thì làm sao bây giờ? Ta xem qua một quyển sách, không đúng,
nghe nói qua một quyền sách, kia trong sách nữ nhân vật chính không hiểu quy củ,
thường xuyên chịu đói bị đánh, ta còn cho rằng cổ đại nam nhân không có chủ
nghĩa độc tôn giống như vậy, khi găp ngươi mới biết là sự thật”
Tĩnh Huyền
Phong có hứng thú tựa bên cạnh bàn, “Ân? Nghe qua rất có ý tứ, nói nói là sách
gì “
” Nề hà thượng
sai giuờng”, ngươi khẳng định chưa đọc qua, thực hoàng, thực bạo lực “
Tĩnh Huyền
Phong hơi nhíu mi, “Sách này nghe tên cũng biết không đứng đắn, là hậu cung tần
phi tự tàng sách cấm đi?”
Cổ Tiếu Tiếu
cạc cạc cười, vờ vịt giảng đạo, “Không sai biệt lắm, Chương 1: liền H, tác giả
là viết cái hoàng thư ”
Tĩnh Huyên
Phong sớm đã quen nàng hồ ngôn loạn ngữ, khinh thường hừ môt cái, “Ngươi ở truớc
mặt ta có thề tùy ý nói bậy, nhưng ở bên ngoài trước mặt người khác không thế
phát điên như vây, gần đây thế cục mấy nước láng giềng không ổn định, tránh cho
lời đốn đãi chuyện nhàm nhiễu loạn quân tâm ”
Cổ Tiếu Tiếu
ngẩn ra, đụng đến trán hẳn thử xem độ ấm. “Trấn nam vương cư nhiên theo ta
thương lượng, đây là nhân nhượng ta sao?”
Tĩnh Huyền
Phong tức khắc xoá sạch tay nàng, giải thích cũng không được tự nhiên, “Nếu phụ
hoàng đã đem ngươi phó thác cho ta chăm sóc, không cần nhìn mặt tăng mặt phật,
này cùng nhân nhượng hay
không nhân
nhượng không có quan hệ, chỉ cần ngươi thành thật yên phận không gây chuyện, ta
không rảnh làm khó dễ ngươi”
Cổ Tiếu Tiếu
hưmg phấn vỗ vỗ tay, đứng lên gắt gao ôm cổ Tĩnh Huỵền Phong, “Thật tồt quá, có
những lời này của ngươi ta mới hoàn toàn yên tâm , về sau tuyệt đối thành thành
thật thật làm người, không cho ngươi thêm phiên toái, hắc hắc…”
Tĩnh Huyên
Phong lưng cứng đờ. không tự chủ được cũng ôm thắt lưng cùa nàng… cấn thận nghĩ
đến, “Tĩnh Huyền Phong” ba chữ ở trong mặt người khác giống như Diêm Vương gia
nắm giữ quyền sinh sát, mà hắn vĩnh viễn đứng ở một cái vị trí cao mà mọi ngưòi
mãi mãi theo không kịp… Có lẽ nguyên nhân vì Cổ Tiểu Tiểu hai mắt mù, mới không
biêt chữ “Sợ” viêt như thế nào, mặc dù nàng líu ríu giồng con chim sẻ,nhưng như
vậy cũng khồng làm người ta phản cảm, thậm chí có khi còn cảm thấy thật vui vẻ,
chinh chiến liên miên không có hổi kết, kỳ thật, hắn cũng cảm thấy mệt mỏi.
Cổ Tiếu Tiếu
được ôm ngược lại cảm thấy xương sống thắt lưng đau thống khổ, nàng mày nhăn
lai, “Còn có một việc ta đã quên hướng ngài báo cáo, kỳ thật ta rất dế dàng bị
bóp nát, người ta ôm đều thực triền miên thực ôn nhu, ngài như thế nào lại giống
như ăn cơm no không có chỗ dùng sức a”
Tĩnh Huyền
Phong ngón tay buông lỏng ngẩng đầu, “Đêm nay ngủ cùng bổn vương”
Cổ Tiếu Tiếu
cái trán toát ra mồ hôi lạnh. “A? …. Ta cái kia sắp tới rồi….”
Tĩnh Huyền
Phong hai tay hoàn ngực nhìn về phía nàng “Nói rõ ràng “
Cổ Tiếu Tiếu
vội vàng che bụng làm ra bộ dạng quặn đau, “Cái kia… Mỗi tháng một lần sẽ có, bốn,
năm ngày tâm tình sẽ thực phiền chán” đây là kĩ xảo quen thuộc dùng để trốn
tránh nha.
Tĩnh Huyền
Phong tựa tiếu phi tiếu nháy mắt mấy cái, “Khéo như vậy?”
Cổ Tiếu Tiếu
thành khẩn gậ