
ng quá,cũng khoảng 6-7 đứa gì đó.Tôi không chống lại được.Tôi gục ngả giữa sân thượng.Tụi nó
vẫn xúm lại xé xác tôi!!Wona đá thẳng vào mặt tôi làm lỗ mũi tôi chảy
máu rất nhìu.Tôi không ngờ một người như tôi lại có ngày bị quánh như
một con chó như thế này!Tôi căm thù tất cả.
Ngay lúc
đó,một người chạy lại đỡ một cú đấm cho tôi.Và trong lúc hoản loạn
đó.Tôi có thể thấy người đó là Buddy của tôi.Tôi cười một nụ cười mãng
nguyện hạnh phúc.Vì tôi lại được nằm trong vòng tay của Buddy rồi.Anh ta dìu tôi dậy và tát vào mặt Wona 2 cái khiến Wona choáng váng:
_Sao...anh dám đánh tôi??
_Cô là cái gì mà tôi không đánh được chứ?Dám đánh Lona của tôi ra thế này thì chết cũng không vừa lòng tôi!!
Nói xong anh ta quay qua mấy nhỏ khác:
_Tôi tha cho mấy cô lần này là lần cuối.Nếu còn lần nữa thì không có đất sống ở trên trường Diamond đâu!!Liệu hồn đó!!
Anh ta quay qua nhẹ nhàng lấy khăn tay chùi những giọt máu đang chảy trên mũi tôi.Anh ta sờ lên trán tôi:
_Nóng quá!!Cô bệnh rất nặng đó!!
Nhưng tôi vẫn nhìn Buddy và trao cho anh ta một nụ cười nồng thắm.Buddy cũng cười với tôi!!Trong lúc đó tôi không mún đôi mắt của tôi nhắm nghiền lần nữa.Vì
tôi mún được cảm nhận cái cảm giác trong vòng tay của Buddy dù chỉ là
vài giây thôi cũng được!!
Buddy bế tôi đến 1 đồng cỏ xanh rộng mát,ngoài ra anh ta còn mua rất nhìu
thuốc khử trùng để băng bó cho tôi.Anh ta còn mua thêm 1 số thức ăn và
nước uống phòng khi tôi khát.Buddy thật chu đáo với tôi.Anh ta khiến tôi trở nên yêu anh ta nhìn hơn.Và quay sang hỏi anh ta:
_Buddy,tại sao anh không đưa tôi vào bệnh viện mà lại đưa tôi ra đây.
_Bởi vì tôi
mún được bên em dù chỉ là một chút.Tôi có thể làm mọi thứ để có thể được ở bên em.Dù có bị mất hết gia sản của mình tôi cũng chịu.
_Anh chắc như vậy không??Anh sẽ thế nào khi mất hết gia sản của mình??Chẳng phải anh là quý tộc từ trong ra ngoài sao??
_Nói thật với em, nhà Hikury của anh có 1 bí mật không thể cho mọi người biết được.Đó chính là anh là con rơi của cha anh hiện giờ.Nên trước khi anh bước vào căn nhà giàu sang đó thì anh đã phải sống một cuộc sống cực khổ cho đến khi mẹ ruột anh qua đời lúc lên 3.Và anh được cha mang về nhà và xem
như anh là con của ông và mẹ kế của anh hiện giờ.Nên anh sẽ không sao
khi mất hết gia sản hiện giờ.Vì anh đã từng trải qua nó.
_Thì ra là vậy,....em thật...là quá...tàn nhẫn...với anh!!
_Không sao đâu Lona ah`,em là người con gái đầu tiên và suốt đời anh yêu nhất đó!!
_Tại sao vậy??Tại sao người đó lại là...em??
_Vì em là
người đầu tiên tin tưởng anh và xem anh như bao người khác.Lúc trước
trong nhà ai cũng khinh thường anh vì họ nói anh là con hoang.Mặc dù
sống rất sung sướng nhưng anh lúc nào cũng bị cô lập với mọi người.Và
khi anh gặp em,thì em đã đối xử rất tốt với anh,không như những người
khác,điều đó khiến anh rất vui.Và còn 1 lí do nữa là...
Tôi tò mò hỏi tiếp xem đó là gì:
_LÀ gì...vậy??
_Là gì...anh yêu em...
Mặt tôi đỏ bừng lên khi nghe câu nói đó,tôi chịu hết nổi rồi,tôi sẽ nói ra sự thật,tôi không giấu Buddy nữa:
_Buddy ah`,...êm cũng rất yêu...anh
Nói xong tôi
dùng hết sức của mình để lao tới Buddy,để được hun lên đôi môi ấy,đôi
môi của Buddy là của riêng tôi!!Trong lúc đó tôi bỗng trở nên thật tham
lam và mún Buddy sẽ mãi mãi là của mình.Tôi sẽ chiến đấu tới cùng,và sẽ
nói thẳng với Yuuki rằng:"Yuuki tôi sẽ không là con ngốc nữa đâu!!"
Hai đứa ở bên nhau cho đã rồi nắm tay nhau về nhà,hình như cơn sốt của tôi
cũng hết rồi,vì tôi đang quá hạnh phúc mà,bệnh nào dám hành hạ tôi
nữa.Hai đứa đi lon ton rất vui,và tôi cũng đã nói lí do tại sao tôi lại
có thái độ như vậy với Buddy trong mấy ngày qua.Buddy rất bực mún qua
tận nhà Yuuki đập vào cái mặt của Yuuki nhưng tôi đã ngăn lại.Mặc dù
Yuuki có lỗi rất nhìu với 2 đứa tôi nhưng anh ta cũng chỉ vì những suy
nghĩ nhất thời.Mún có được mọi thứ mình có ai mà chẵng có cái tính đó
nhỉ?!Cả tôi cũng mún Buddy mãi mãi là của mình mà chẳng biết còn phải
vượt qua những thử thách gì nữa đây!!:
_Lona ah`,Lona....
Những câu nói của Buddy làm cắt đứt những dòng suy nghĩ của tôi:
_Hả??!!Gì anh?
_Em đang suy nghĩ caí gì vậy??Nhìn em thờ thẫn quá,bộ chưa hết sốt ah`??
_Không...không,em đang suy nghĩ xem hai đứa mình sẽ vượt qua những thử thách gì nữa đây!!Nó khiến em rất lo
_Em lo ci cho nó mệt.Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến!!Em chỉ cần biết là anh yêu em và sẽ không cho em rời xa anh!
Tôi cười mỉm
nhìn Buddy,và bước vào nhà.Trước khi vào tôi còn không quên trao cho một nụ hôn tạm biệt!!Buddy đi xa thì tôi mới lấy cái điện thoại của tôi ra
và phone cho Yuuki!:
_Yuuki
hả??Tôi có chuyện mún nói với anh!!Anh có thể đến nhà tôi ngay bây giờ
không??Nếu được anh lấy trực thăng lên sân thượng nhà tôi lun đi!!
Đâu đó bên đầu dây kia có tiếng của Yuuki đáp lại:
_Ok bé yêu,anh đến đây!!
Và tôi đã quyết định rồi,chuyện này phải chấm dứt ngay bây giờ!!Tôi không mún tiếp tục làm tổn thương Buddy và tôi nữa:
_Yuuki ah`,anh hãy quên tôi đi!!
Tôi vừa mặc cái áo len của chị Lina cho thì bỗng nghe m