XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212541

Bình chọn: 9.5.00/10/1254 lượt.

huyển lời cho lục Lão, chuyển nhượng cổ phần trên tay ông ta qua cho Sở Khương là được. Những chuyện khác đều không cần làm!" Nói xong, Sở Mạnh vứt tai nghe bluetooth xuống.

Mới mấy ngày ngắn ngủi, vậy mà nội bộ Sở Thành lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Vốn là tổng giám đốc xí nghiệp Sở Thành Sở Mạnh tại cuộc họp hội đồng quản trị bị buộc thoái vị cho cậu hai nhà họ Sở Sở Khương, bởi vì Sở Khương nắm trên tay 38% cổ phần Sở Thành, nhiều hơn Sở Mạnh 6%, dĩ nhiên vị trí tổng giám đốc phải nhường cho anh, mà trừ mấy quản lý cấp cao lâu năm cùng Sở Mạnh tương đối bất mãn, thì những quản lí khác đối với cố vấn đầu tư nổi danh Wall Street Sở Khương đều có kỳ vọng cao, dù sao cả hai đều là người của nhà họ Sở. Bạn đang đọc truyện tại diễn✿đàn-lê-quý✿đôn@TửQuân♬Dd❀lqdNgười nào ngồi vị trí kia không quan trọng, quan trọng là ai có thể mang đến cho bọn họ nhiều lợi ích kinh tế hơn. Mấy năm nay, Sở Thành dưới sự chỉ đạo của Sở Mạnh luôn phát triển vững mạnh, nhưng bọn họ còn mong đợi công ty có thể đưa ra thị trường nước ngoài, mà Sở Khương từ Wall Street nổi danh có khả năng thực hiện lý tưởng này nhanh nhất.

Nhưng mà khiến đám cấp cao khủng hoảng chính là mấy ngày nay phòng làm việc tổng giám đốc không ai ngồi, cổ phiếu Sở Thành đang liên tục hạ. Mà tổng giám đốc đời trước của Sở Thành: Sở Vân Thiên về công ty trấn thủ, muốn bộ phận quan hệ công chúng (PR) mở cuộc họp báo, ông muốn vào ngày mai tuyên bố đem cổ phần trên tay mình chuyển nhượng cho con trai, về phần chuyển cho người nào, chuyển bao nhiêu, Sở Thành không có nói rõ, đến lúc cần tuyên bố sẽ tuyên bố. Chẳng qua trong lòng mọi người đã đoán được ông muốn chuyển cho người nào. Thế cục bây giờ rõ ràng như vậy, Sở Khương có ưu thế về mặt cổ phần hơn Sở Mạnh. Mà Sở Vân Thiên vào lúc này đứng ra nói muốn chuyển nhượng cổ quyền cho một người trong hai con trai, đó không phải là phô bày sự thực rồi sao?

Chẳng qua là dù thế nào đấu cũng là đấu tranh nội bộ bọn họ! Cũng không biết kết cục sẽ diễn biến thế nào!

☆diễn☀đàn☃lê☢quý❀đôn☆

Một buổi sáng bình thường đến không thể bình thường hơn, Ngưng Lộ cùng con trai ăn xong bữa sáng đang muốn ra cửa thì Sở Mạnh từ trên lầu đi xuống, đứng ở cầu thang gọi lại: "Ngưng Nhi, chờ một chút."

Ngưng Lộ đang cầm nắm cửa thì ngừng lại, quay người lại nhìn anh. Hôm nay anh mặc quần áo ở nhà, đã 7 giờ rưỡi rồi mà anh không cần đến công ty sao? Bạn đang đọc truyện tại diễn✿đàn-lê-quý✿đôn@TửQuân♬Dd❀lqdPhải nói anh nghỉ ngơi trong nhà đã ba ngày rồi, mỗi ngày cô đưa con trai đi học về thì thấy anh ở phòng sách, có lúc ngẩn ngơ cả ngày, không biết đang bận cái gì.

"Ba, ba cũng muốn đưa con đi học sao?" Bạn nhỏ Sở Trí Tu sãi bước chạy tới, Sở Mạnh ở chân cầu thang cúi người ôm lấy con trai.

"Con trai, ba cho con nghỉ mấy ngày được không?" Sờ khuôn mặt hồng hào của con. Tối hôm qua A Tự đã tra ra được, Tiêu Tĩnh Nguyệt và Tiêu Diệc San đã ngồi máy bay tư nhân về nước, vì lý do an toàn nên ít đi ra ngoài! Biết đâu bọn họ sẽ gặp mặt lập tức chứ?

"Ba, có phải ba muốn cho con vui vẻ hay không?" Sở Trí Tu quan sát ánh mắt của ba, lúc nào ba cũng nói như vậy thì tốt quá! Thật ra thì cậu không thích đi nhà trẻ, chơi không vui gì cả! Vừa mới bắt đầu, cậu không có thói quen khóc rống không muốn đi, đã bị ba không nói một lời, nắm hai cánh tay nhỏ ném cậu đi vào, sau đó hung tợn cảnh cáo: đây là quá trình mà một đứa trẻ nhất định phải trải qua, nếu như cậu dám khóc nữa sẽ đem tất cả xe thu lại, không cho chơi nữa. Được rồi, cậu thừa nhận không phải là bởi vì muốn ba mẹ mà khóc náo, chỉ là muốn ở nhà chơi xe bảo bối mà thôi, không nghĩ tới ba đã nhìn ra! Chỉ có thể trách cậu tuổi còn nhỏ, không đấu lại bố già đã hơn ba mươi tuổi!

"Nếu như con không muốn ở nhà coi như thôi, ba đem con đến trường nội trú nước ngoài có được không?" Lại dám hoài nghi ba của mình à?

"Ba, con lên lầu trước! Tạm biệt!" Đứa ngốc mới có thể đồng ý! Sở Trí Tu buông tay ra, giống như cây leo từ trên người ba trườn xuống, cũng không quay đầu lại, chạy về phòng cất giấu của cậu.

Hai cha con bọn họ nói chuyện cô chưa từng chen vào, cho nên Ngưng Lộ vẫn đứng bên cạnh cửa nhìn bọn họ, cho đến khi con trai chạy về phía sau, cô mới từ từ đi tới bên cạnh anh. Tại sao anh còn không đến công ty? Còn không cho con trai đi học? Là chuyện nghiêm trọng rồi! Mỗi lần đứng ở bên cạnh anh khiến cô có một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, đặc biệt là khi anh ăn mặc thoải mái, cảm giác này còn tệ hơn! Ngước đầu nói chuyện với anh căn bản là chịu tội.

☆diễn☀đàn☃lê☢quý❀đôn☆

"Không hỏi anh gì sao?" Nhiều năm trôi qua, số lần cô chủ động tìm anh nói chuyện không quá 10 đầu ngón tay! Có phải trong cảm nhận của cô thật sự không có sự hiện hữu của anh hay không? Sở Mạnh cảm giác huyệt Thái Dương của mình lại bắt đầu đau đớn.

"Tại sao?" Theo lời của anh, Ngưng Lộ hỏi, không thể phủ nhận thật ra thì cô cũng muốn biết, không phải sao? Bạn đang đọc truyện tại diễn✿đàn-lê-quý✿đôn@TửQuân♬Dd❀lqdNhưng anh nguyện ý nói với cô sao? Nếu như có liên quan đến Sở Khương thì sao? Bọn họ thật