
hính là không chịu tiếp nhận quà tặng của anh!"
Nhan Như Y vội vàng phủ nhận."Không phải, anh không được hiểu lầm, em không
có không chấp nhận, chỉ là phải đợi. Nếu như chúng ta bây giờ cẩn thận
cùng nhẫn nại, đổi lại về sau quang minh chính đại ở chung một chỗ, em
cần gì hiện tại phải uất ức đây? Ha ha, có lẽ về sau một ngày nào đó,
nghĩ đến thời điểm lén lén lút lút này, lại một phen tình thú có khác
a!"
Nhìn cô tìm niềm vui trong đau khổ, Hoắc Doãn Văn trong
lòng càng thêm cảm thấy thẹn với cô gái này."Anh thật sự nhớ dáng em gây gổ với anh lúc trước, ít nhất như vậy trong lòng của anh sẽ dễ chịu hơn một chút!"
"Tốt, nghĩ muốn gây gổ sao? Chờ một lát để cho
em từ trên người của anh tra được cái gì không thuộc về em, xem em xử
anh như thế nào!" Cô dựng thẳng eo, hung ác hưng phấn nói.
Anh bị cô chọc cho buồn cười ."Ha ha, đợi sau khi trở về nhà, em cứ kiểm tra thật tốt vào ——"
. . . . . .
Phòng ngủ bị ánh đèn vàng chiếu nhập nhoạng, hai bóng người trên giường nửa sáng nửa tối, càng thêm mập mờ!
"Trên người anh có mùi thơm ——" Sắc mặt Nhan Như Y biến đổi, dùng sức níu lấy áo sơ mi của anh."Anh còn dám nói anh cùng cô ấy không có gì? Nếu như
không có cái gì, trên người anh làm thế nào có mùi thơm như vậy?"
Hoắc Doãn Văn cúi đầu ngửi một cái, sau đó yên tâm to gan ngắt mũi người
yêu."Em tốt nhất ngửi lại cho đàng hoàng, trên người anh mùi thơm là của ai?"
Nhan Như Y cẩn thận ngửi một cái, mùi vị này thật quen thuộc, hình như mùi sữa tắm của cô. Cuối cùng, cô bật cười."Ha ha, là
mùi của em trên người anh, là mùi nước hoa thiên nhiên em hay dùng!"
Sở tiểu thư làm sao lại dùng loại nước hoa tự chế này?
Cô vui vẻ cười!
"Lúc này em yên tâm chứ?" Hoắc Doãn Văn cũng ra vẻ chứng tỏ mình trong sạch!
"Dĩ nhiên không thể, đây mới là bước đầu kiểm tra, bây giờ là xâm nhập kiểm tra từng bộ phận!" Nói xong, tay cô linh hoạt cởi bỏ nút áo của anh.
Rất nhanh, bộ ngực màu đồng của Hoắc Doãn Văn liền lộ ra, cô dễ dàng cởi bỏ áo sơ mi của anh.
Anh trần truồng, nửa người trên bại lộ dưới ánh mắt của cô, trong nháy mắt Nhan Như Y liền khởi sắc, chỉ vào vết cắn màu đỏ ở đầu vai anh chất
vấn."Anh còn dám nói giữa hai người không có gì? Nếu như không có cái
gì, đây là làm sao xuất hiện?"
Hoắc Doãn Văn quay mặt lại,
nhìn xuống bả vai phải, trên có hai hàng dấu răng. Ngay sau đó, vẻ mặt
của anh so với cô còn tức giận hơn."Em còn dám hỏi anh, em nhìn kỹ một
chút, dấu răng phía trên này là ai cắn, hả?"
Bị bức bách do
anh chất vấn cùng áp lực từ ánh mắt kia truyền tới, cô không có biện
pháp, không thể làm gì khác hơn là thật tốt xem một chút. Ấn ký hàm
răng không phải rất lớn, hơi nhỏ một chút, xem ra cũng rất quen thuộc.
Nhan Như Y liếm liếm hàm răng của mình, sau cười ha hả, rất vui vẻ ở
phía trên hôn một cái."Cái này là của em đấy!"
Sau đó cô nhìn khắp trên người anh đầy những vết hôn, lại nghĩ nghĩ."Cái này là em hôn đấy!"
"Ha ha, cái này cũng là em hôn đấy!" Cô chỉ lên cơ bụng anh, rồi cúi xuống hôn một hớp!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng hả hê, thái độ Hoắc Doãn Văn ngược
lại dữ tợn."Cái mông của anh, em cũng phải kiểm tra một chút chứ? Nơi
này có thể là dấu vết mấu chốt nhất!"
Dĩ nhiên, dĩ nhiên, nơi này mới là vị trí mấu chốt nhất đấy. Nhan Như Y không nói gì, chờ đợi anh cởi bỏ quần tây đang mặc ——
Hừ hừ, cô đương nhiên là muốn hảo hảo tra nơi đó một chút! Hoắc Doãn Văn từ từ
cởi bỏ dây thắt lưng, kéo khóa kéo, rồi dừng lại giữa chừng, mở to mắt
trừng người yêu."Còn muốn tiếp tục sao?"
"Dĩ nhiên ——" Cô gật đầu.
Anh nhíu mày, rất ngạo mạn."Vậy em tự mình ra trận đi!"
Này rõ ràng chính là đang chọn cách trêu chọc cô. Thôi thì, cô cũng giống
như trêu đùa anh, liếc nhìn anh một cách mị hoặc."Anh cho rằng em không
dám sao?"
Nói xong, ngón tay của cô lần mò vuốt qua hông
anh, lần tới dây khóa kéo quần, kéo xuống, tiếp theo là trườn nhẹ vào
quần lót của anh!
Trong nháy mắt!
Trên người anh vũ khí bí mật ‘đột xuất’ lập tức bắn ra ngoài, liều lĩnh hiện ra trước mặt cô!
Gò má Nhan Như Y đỏ lên, tầm mắt bị đột ngột chắn ngang trong nháy mắt, cô không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
Anh cố ý làm như động tác chiêu bài của cậu bé Shin Bút Chì, sáng ngời trước mắt cô!
Nhan Như Y cảm thấy một cỗ nhiệt huyết không ngừng vọt lên trong đầu óc của
cô, gương mặt không ngừng nóng bừng, nhất là mắt nóng đến khó chịu. Vũ
khí của anh thật rất tốt, kiên cường, rất, khụ khụ. . . . . . Phải. . . . . . Phải dáng vẻ ngạo nghễ!
Nếu không, cũng sẽ không như vậy hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang.
"Khụ khụ ——" Cô ho nhẹ ra tiếng, sau đó nói: "Xoay người sang chỗ khác, em muốn xem một chút phía sau!"
Hừ, hiện tại cô vẫn không muốn thừa nhận bị anh quyến rũ!
"OK!" Hoắc Doãn Văn xoay người lại, cho cô nhìn phía sau mình, thuận tiện anh còn làm ra vẻ đầu hàng, đôi tay đặt ở phía sau đầu!
Nhan Như Y chuyển tầm mắt nhắm ngay cái mông của anh, khi thấy ngực của anh hai bên đều có vết cào ra sau, cô cười ra tiếng!
Dấu vết này cũng là cô tạo thành đấy!
"Như thế nào? Yên tâm chưa?" An