
n ra, vừa vặn đang ở trong tay của tôi!"
"Cái gì?" Hoắc Doãn Vũ không tin mở to hai mắt, gương mặt giận đến đỏ bừng!
"Hai phần cổ phần ông bán là 10% , cộng thêm trong tay tôi là 20%, chính là
30% cổ phần!" Nói xong, anh tự tin tràn đầy nhìn cha mình."Vừa vặn, so
với ông nhiều hơn 2% cổ phần!"
Thật ra thì hắn có nhiều hơn thế nữa, làm sao dừng lại chỉ có 2% này, còn hơn 13% cổ phần nữa, nhưng anh đã cất giữ lại!
Chỉ là, 2% này cũng đủ đem Hoắc Doãn Vũ tức đến nỗi não ứ huyết rồi!
‘Bùm’ một tiếng, Hoắc Doãn Vũ ngã ngồi vào ghế da, giống như là bị người nào
đó nặng nề đánh một quyền, mà ông ta cũng vô lực phản kháng.
Hoắc Doãn Văn đối với ông ta không có một chút lòng thương hại, hai tay anh
chống lên bàn làm việc, hạ thấp gương mặt xuống nhìn Hoắc Doãn Vũ, khiến người khác không cách nào kháng cự, uy hiếp."Hiện tại, tôi chính là
muốn đem những chứng cứ những năm gần đây ông thâm lạm công quỹ, cho các vị cổ đông xem một chút ——"
Hoắc Doãn Vũ giơ tay lên, run run rẩy rẩy chỉ vào con trai mình."Mày cho rằng như vậy là có thể đấu cùng ta sao?"
Hoắc Doãn Văn cười cười, giễu cợt một câu."Ông cho rằng như ông vậy vẫn
không xảy ra chuyện gì sao? Là ông đem mấy người cổ đông họ nghĩ đến quá đơn thuần, còn là cha, ông quá đơn thuần?"
"Mày cho rằng vị trí Đổng Sự Trưởng này, có thể ngồi tốt như vậy sao?" Hoắc Doãn Vũ chợt cũng cười, cười nhạo Hoắc Doãn Văn không biết nặng nhẹ!
Hoắc Doãn Văn thu hồi nụ cười, đâu ra đấy nói: "Đúng, tôi chính là phải lấy
được Hằng Viễn, Hằng Viễn nên nỗi được như ngày hôm nay rất lớn một nửa
là nhờ mẹ tôi liều mạng, tôi không thể nào để cho người khác đoạt đi!"
"Không nên nói về người đàn bà ti tiện đó!" Hoắc Doãn Vũ cực kỳ tức giận!
"Ông không phải cũng ti tiện hơn như vậy sao!" Hoắc Doãn Văn rống lên một tiếng, trong giọng nói có nồng nặc uy hiếp!
Làm cho người dày dạn chinh chiến như Hoắc Doãn Vũ không khỏi có chút rợn cả tóc gáy!"Mày ——"
Hoắc Doãn Văn thu hồi tính khí, cho cha một lời khuyên, cảnh báo."Ông cũng
phải có trách nhiệm, vì những chuyện từng làm qua mà trả giá. Mọi chuyện ông làm đều để lại chứng cứ, tôi nhất định sẽ ngồi lên vị trí Đổng Sự
Trưởng này, ông cứ chờ xem đi!"
"Hoắc Doãn Văn, mày cho rằng mày cánh đủ cứng rồi sao? Ngàn vạn lần không được quên mất câu nói kia, gừng càng già càng cay. Mày nghĩ ngồi được lên vị trí của tao, không
phải dễ dàng như vậy!" Hoắc Doãn Văn nhìn vào bóng lưng của con thứ hai
——
********************** *******************
Chuyện thường thường chính là trùng hợp như thế, cũng là việc đời khó liệu,
càng xuôi gió xuôi nước, đến lúc quan trọng sẽ lại gợn sóng. Đang lúc
Hoắc Doãn Văn nghĩ sẽ cưới được Nhan Như Y, thực hiện cam kết của mình
đối với cô ——
Hoắc Doãn Văn lại một lần nữa bị nhiều cô gái
trẻ tuổi tố cáo, anh ép buộc họ mại dâm, sắc dụ các cấp lãnh đạo trong
cơ quan công quyền. Hơn nữa, có nhiều lãnh đạo sa lưới!
Cực
kỳ nghiêm trọng, cô gái tên là Lí Thi Thi lại bị ủy viên Vũ ngược đãi
tới chết, trong khoảng thời gian ngắn bị truyền thông tràn đầy trời đất. Vũ ủy viên cũng bị song quy rồi, đang trong điều tra!
Mà Hoắc Doãn Văn cũng trở thành tiêu điểm truyền thông truy tung, cũng bị người dân toàn xã hội chỉ trích!
Danh tiếng bị tổn hại nghiêm trọng, cổ phiếu Hằng Viễn cũng ba ngày liên tục bị rớt điểm, đến ngày thứ tư còn rớt thê thảm thêm năm điểm . . . . . .
Lúc này Hoắc Doãn Văn đừng nói là muốn đạt được chỗ ngồi Đổng Sự Trưởng
này, anh bây giờ muốn thoát khỏi một thân tội danh đã là việc khó.
Mà ngay tại lúc này, người chết Lí Thi Thi lại bị công an điều tra ra
được, Lí Thi Thi cũng không phải là tên thật, cô tên thật là Lưu Salsa
——. Mọi dèm pha đổ dồn
lên người Hoắc Doãn Văn, thậm chí còn dính dáng đến án hình sự. Hằng
Viễn cũng vì thế chịu ảnh hưởng không tốt, nên làm các thành viên Hội
Đồng Quản Trị vô cùng bất mãn. Đại hội cổ đông lại sắp triển khai, dưới
tình huống này, anh rất khó chiếm lấy vị trí Đổng sự Trưởng!
Chỉ là, đây không phải chuyện khổ sở nhất đối với anh. Vô luận muốn thành
đại sự, mấy phen lâm nguy đều phải trải qua, từ cổ chí kim đều giống
nhau, làm gì có chuyện thuận buồm xuôi gió! Điều anh khổ sở lại chẳng
dính dáng gì đến chuyện làm ăn, Nhan Như Y vào thời điểm này, lại ra vẻ
không hiểu rõ tính cách của người yêu, không cách nào tha thứ cho anh!
"Pằng ——" Nhan Như Y hung hăng tát mạnh lên mặt Hoắc Doãn Văn!
Hai mắt của cô rất phẫn hận, trong lòng tràn ngập thất vọng, thân thể lảo
đảo muốn ngã nói rõ thương tâm của cô. Nhưng đôi môi của cô run rẩy khẽ
lay động, thuyết minh rõ cô không nhịn được khổ sở, sâu tận đáy lòng cô
càng lo lắng nhiều hơn!
Có một số việc có thể tha thứ, có một số việc không có biện pháp tha thứ.
Hơn nữa, cô hiện tại có thể trợ giúp anh cái gì?
Sở Tinh Nhiễm tìm cô nói chuyện, vẫn còn quanh quẩn rõ ràng ở bên tai cô ——
"Cô Nhan, thật ra tôi luôn biết rõ mối quan hệ giữa cô và Hoắc Doãn Văn, từ lúc mới bắt đầu đã biết rõ rồi. . . . . . Nhưng mà tôi cũng không ngại
sự tồn tại của cô, dù sao đàn ông trong cửa hào môn thường c