XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327681

Bình chọn: 7.00/10/768 lượt.

gây cản trở giao thông ——"

Nhan Như Y cùng Cao Hải giật mình nhìn nhau, chuyện thế nhưng không tới năm phút đồng hồ liền được giải quyết?

Hoắc Doãn Văn thật đúng là bản lĩnh!

Bọn họ vội vàng lên xe, sau đó tìm KTV gần nhất dừng lại ——

Cao Hải vẫy taxi và đưa Như Y về, khi về đến cổng tiểu khu thì dừng lại.

Lúc cô từ trên xe bước xuống để đi vào tiểu khu có nhìn thấy trợ lý Triệu đang vội vàng bước xuống xe ở cách đó không xa "Trợ lý Nhan, xin chờ một chút!"

Hôm nay cô uống hơi nhiều rượu nên đầu óc choáng váng, nhìn thấy trợ lý Triệu khiến cô giật mình kinh sợ. " Anh Triệu, sao anh lại ở đây?"

Mới vừa rồi ở KTV cô có uống chút rượu, nguyên nhân cũng do đám bạn của Cao Hải muốn cảm ơn cô đã giúp đỡ, bọn họ mỗi người đều uống hết một chai mới để cô phải uống một chén nên cô không thể từ chối bọn họ được thế nên cô uống cũng không ít. Nhưng cũng may, tinh thần cô vẫn giữ được tỉnh táo. Thế nhưng tối nay tổng thể mà nói cô uống rất nhiều rượu a~!

"Ừ, Hoắc tổng bảo tôi đến đón cô đi Lâm Hiên, ngài ấy có chuyện muốn nói với cô!"

Lâm Hiên là câu lạc bộ bậc nhất khu vực này, là nơi để mọi người giải trí hay bàn bạc công việc!

Nhan Như Y ép buộc mình không được khẩn trương đểmình không lộ ra vẻ khó coi khi say rượu khiến trợ lý Triệu chê cười. "Đã muộn vậy rồi, Hoắc tổng sẽ không đi ngủ rồi chứ!"

"Sẽ không, Hoắc tổng bảo tôi đi đón cô, nếu như có việc gì ngài ấy sẽ thông báo lại với tôi !" Trợ lý Triệu cười, sau đó mở cửa sau xe ra bộ mời Như Y.

Nhan Như Y không còn cách nào khác đành phải một thần đầy mùi rượu mà chui lên xe. " Anh Triệu, anh tới lúc nào vậy? Có phải đã chờ ở đây rất lâu rồi không?"

"Ừ, tôi chờ ở đây từ hơn 9h rồi!" Trợ lý Triệu vừa lái xe vừa nói!

"Ngại quá để cho anh phải chờ lâu như vậy, sao anh không gọi điện cho tôi lúc ấy tôi nhất định sẽ trở về ngay! Muộn vậy ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của anh, thật là không phải!" Nhan Như Y xin lỗi anh, hơn 9h là xử lý xong chuyện của bọn họ, trợ lý Triệu đã đứng đây từ lúc đó đến giờ!

"Không sao, Hoắc tổng bảo không được quấy rầy cô!" Anh Triệu thái độ vẫn rất thân thiết cười ha hả đáp.

Nhưng tâm trạng của cô bây giờ rất lo lắng, đã muộn thế này anh ấy còn muốn nói chuyện gì với cô đây?

Giữa đêm khuya là lúc trí tuệ con người giảm đến thấp nhân, thường bị tình cảm xâm chiếm lấy lý trí a. Còn có hôm nay cô uống hơi nhiều rượu, thường ngày đầu óc đã không có ý tưởng gì, giờ lại giống như lên men cứ tuôn ra ào ạt, không ngừng xâm chiếm lý trí của cô!

Bên ngoài cửa sổ mây tím lãng mạn, nhìn rạp chiếu phim trước mắt này đầy những hình ảnh tuyên truyền, trước sau đập vào đôi mắt đang đầy men say của cô. Cô mệt mỏi nhắm mắt lại, nếu như, nếu như tối nay anh ấy có lời mời cô, cho dù là chỉ một chút thôi cô nên làm gì bây giờ? Cô có thể kháng cự được lực hấp dẫn của người đàn ông kia sao?

Hiện tại cô đối với bản thân mình không có lòng tin!

Cô thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng lòng mình đang kêu gọi --

Cô không muốn phải chịu cái loại tương tư đơn phương này hành hạ, cô thật sự rất muốn nhìn thấy anh ấy!

Xe đi tiếp chừng năm, sáu phút liền dừng lại trước của Lâm Hiên. "Trợ lý Nhan, Hoắc tổng đang ở phòng cuối cùng tầng cao nhất chờ cô!" Trợ lý Triệu vội vàng xuống xe, mở cửa xe nói.

"Vâng!" Nhan Như Y lần nữa biểu đạt sự xin lỗi của mình, sau đó một đường chầm chậm tiếng vào đại sảnh xa hoa.

Đêm đã khuya nên đại sảnh rất ít người, rất yên tĩnh, tiếng bước chân của cô vang lên rõ ràng trong đêm. Bước vào thang máy, ấn tầng cao nhất, sau đó chờ đợi thang máy đi lên từng tầng từng tầng một!

"Tình ---" một tiếng, thang máy dừng lại, cửa được mở ra.

Lòng cô bất giác như bị thít chặt lại, cô cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình để cô có thể vững vàng đi vào.

Phía trước cửa thang máy chính là phòng cafe, phòng cafe to như vậy nhưng được trang trí rất là hài hòa và ấm áp, nền gạch màu vàng sáng bóng có thể soi rõ bóng người trên đó. Chắc bởi vì quá muộn nên ánh sáng có phần tối đi, chỉ vài chấm nhỏ được chiếu sáng trong phòng. Trong không khí thanh tịnh ấy vang lên khúc nhạc khiến cho người ta mêm man, rất thoải mái!

Vừa vào đến cửa cô liền thấy Hoắc Doãn Văn đang ngồi bên kia, cũng không xa cửa ra vào, anh đang nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía xa xa nơi mà bầu trời đang chiếu rọi cảnh đêm.

Một bàn tay anh để lên khung cửa sổ, một tay đút trong túi quần tây, động tác này khiến cho anh càng thêm phần đẹp mắt, cho dù là cách một lớp vải vóc những vẫn có thể mình ra anh phát triển rất tốt, cơ thể đầy những cơ bắp.

Người đàn ông này, bất cứ hoàn cảnh nào cũng tràn đầy tinh lực, tài trí hơn người khiến cho người khác phải mê mẩn!

Ánh mắt Nhan Như Y hiện lên phần si mê, từng bước từng bước bước về phía anh. Đi ngang qua người phục vụ đang che miệng ngáp, cô bất đắc dĩ nở nụ cười xin lỗi --

Cô cố gắng đi thật yên tĩnh về phía anh, tây trang cùng cà vạt đã được cởi ra và vắt sau chiếc ghế, từ góc độ của cô có thể thấy được anh đã cởi đi phần cúc áo sơ mi bên trên, lộ ra vòng ngực quyến rũ!

Không biết có phải vì tác dụng của cồn hay tại b