XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327834

Bình chọn: 9.00/10/783 lượt.

g" mà thẳng bước đi tới trước mặt, "Này, cô ở đây làm gì? !"

"Tôi. . . . . . Ở nơi này." Hạ Hải Dụ đàng hoàng trả lời.

Triệu Chỉ Tịch nhíu mày, "Cô ở nơi này? ! Một người sao? !"

"Không phải." Hạ Hải Dụ lắc đầu một cái.

"Tôi biết ngay!"

Gì chứ? !

Cô ấy biết cái gì? !

Hạ Hải Dụ khốn hoặc.

Triệu Chỉ Tịch trợn mắt nhìn, bộ dạng rất giận dữ, "Cô cùng Đường Húc Nghiêu cùng đi phải không? !"

". . . . . ." Hạ Hải Dụ cũng hút một ngụm khí, muốn giải thích, rồi lại đột nhiên cảm thấy cũng không cần thiết, dừng một chút, ngậm miệng lại.

Triệu Chỉ Tịch rất là căm tức, giọng điệu vội vàng, "Này, đem Đường Húc Nghiêu gọi ra đây cho tôi, hỏi anh ta có biết chị và anh rể tôi đi đâu rồi không..., thật đáng ghét, không có ai ở nhà, cửa chính cũng khóa chặt, giống như là muốn bỏ đi xa vậy!"

Hạ Hải Dụ cảm thấy có chút kỳ quái, chuyện gì xảy ra, cô ấy tại sao lại nói không có ai . . . . . . Đã xảy ra chuyện gì sao? !

Triệu Chỉ Tịch nhìn thấy bộ dạng mơ hồ của Hạ Hải không khỏi nhíu nhíu mày, không nhịn được tựa như kêu la, "Này, Đường Húc Nghiêu ở đâu, nhanh lên một chút gọi anh ấy ra ngoài!"

"Tôi không biết anh ấy đang ở đâu, tôi không ở cùng một chỗ với anh ấy." Hạ Hải Dụ vốn không muốn giải thích, nhưng cô thấy bộ dạng khẩn trương của Triệu Chỉ Tịch liền thành thực nói ra sự thật.

Nhưng là, Triệu Chỉ Tịch cũng không tin, ngữ điệu càng cao, "Cô định lừa gạt ai đó? ! Cô không biết thì ai biết? !"

Giơ tay lên, Triệu Chỉ Tịch chỉ vào quán trọ "Cũng cùng đi tới nơi này, còn giả bộ vô tội làm cái gì vô tội? !"

"Không phải như cô nghĩ!"

Triệu Chỉ Tịch trợn mắt một cái, không muốn cùng cô nói nhảm, kéo rương hành lý xông thẳng vào quán trọ, động tác của vô cùng thô lỗ, tốc độ vừa nhanh, làm rương hành lý va vào chân của Hạ Hải Dụ.

"A. . . . . ." Hạ Hải Dụ bị đau rên rỉ lên một tiếng, thật ra thì cũng không phải rất đau, nhưng là đã làm cô sợ hết hồn, thật là sợ ngã xuống làm đả thương cục cưng trong bụng.

Triệu Chỉ Tịch phát hỏa, "Có cần khoa trương vậy không? ! Không phải chỉ là đụng một cái sao? !"

". . . . . ." Hạ Hải Dụ lắp bắp nói không nên lời, còn có chút chưa tỉnh hồn.

Đúng lúc ấy thì Vân Tiểu Tiể mua xong trái cây trở về, bắt gặp một màn này, bước nhanh tới.

"Hải Dụ! Cậu không sao chớ? !" Vân Tiểu Tiểu giống như là gà mẹ bảo vệ đàn gà con vậy, đem Hạ Hải Dụ che chở ở phía sau.

"Không có, không có sao." Hạ Hải Dụ rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Chỉ Tịch vặn lông mày liếc mắt nhìn Vân Tiểu Tiểu, mà Vân Tiểu Tiểu cũng giương mắt nhìn lại cô ta, tkhí thế lại tăng thêm một bậc, "Khi dễ phụ nữ có thai mà được coi là bản lãnh gì chứ, có gan thì cùng tôi thách đấu!"

Nói xong, Vân Tiểu Tiểu đã bắt sắn tay áo, hừ, dầu gì cô cũng là biết quyền đạo đấy!

Hạ Hải Dụ thấy tình thế không đúng, liền vội vàng kéo tay vân Tiểu Tiểu, "Tiểu Tiểu, không nghiêm trọng như vậy á...,cô ấy không có khi dễ tớ, chỉ là không cẩn thận đụng vào, tớ không sao, thật không có sao. . . . . . Cậu đừng làm loạn nên . . . . ."

". . . . . ." Dừng một chút, Vân Tiểu Tiểu bị Hạ Hải Dụ năn nỉ trở nên mềm hoá, rồi lại không yên lòng nhìn cô, "Cậu thật không có sao? ! cục cưng còn tốt đó chứ? !"

Hạ Hải Dụ dùng sức gật đầu, "Ừ, rất tốt! Chúng ta đi nhanh đi!"

Đang muốn rời đi, Triệu Chỉ Tịch lại nắm tay cô, "Cô mang thai? !"

"Mắc mớ gì tới cô? !" Vân Tiểu Tiểu hung hăng hỏi ngược lại.

Giọng điệu mặc dù có điểm hơi thái quá, nhưng lời này hỏi rất có lý, Triệu Chỉ Tịch lập tức không trả lời được, khẽ đỏ lên vì tức mắt.

"Hải Dụ! Tiểu Tiểu!" Cửa quán trọ, Bạch Hạo Nhiên vội vàng chạy tới, anh ở trên lầu thấy tranh chấp liền vội vàng lao xuống dưới.

"Hạo Nhiên. . . . . ." Hạ Hải Dụ cảm thấy chuyện càng ngày càng khoa trương, đều do cô, lá gan quá nhỏ, nếu không đã vô sự rồi !

Triệu Chỉ Tịch híp híp mắt, không thể giải thích tình huống trước mắt, nhưng là cô nhìn ra Bạch Hạo Nhiên đối với Hạ Hải Dụ rất khẩn trương, cái loại ánh mắt đó là thuộc về một người đàn ông đối với người con gái mình thích!

Cái gì a, hai người bọn họ léng phéng? !

Triệu Chỉ Tịch cư nhiên khẳng định đáp án trong lòng, ánh mắt nhìn Hạ Hải Dụ cũng toát ra khinh thị, giống như đang nói cô cùng người đàn ông kia thật bỉ ổi!

Mà Bạch Hạo Nhiên cùng Hạ Hải Dụ cũng không muốn giải thích, bởi vì không cần thiết, Vân Tiểu Tiểu mặc dù tức giận, nhưng bị Hạ Hải Dụ nắm chặt tay, cũng không tiện nói gì.

Hạ Hải Dụ nhìn qua Triệu Chỉ Tịch, không lên tiếng nữa, quay đầu nói với với Bạch Hạo Nhiên và Tiểu Tiểu, "Hạo Nhiên, Tiểu Tiểu, chúng ta vào thôi!"

"Được." Bạch Hạo Nhiên một tay che chở cô, một tay nhận lấy túi xách Vân Tiểu Tiểu đang cầm.

Triệu Chỉ Tịch vẫn còn có chút chưa từ bỏ ý định, "Này, Hạ Hải Dụ, cô thật không biết Đường Húc Nghiêu ở nơi nào? !"

Lòng của Hạ Hải Dụ khẽ co rút nhanh, thật ra thì, cô cũng rất muốn biết anh đang ở đâu, đang làm gì, có nhớ cô và cục cưng không. . . . . . Nhưng là, những thứ này cũng đã cách cô rất xa vời, không thể!

Vân Tiểu Tiểu thấy bộ dạng hoảng hốt của Hạ Hải, lại cảm thấy Triệu Chỉ Tịch giống như sẽ không bỏ qua, rốt cuộc khôn