Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tổng Giám Đốc Cấp Trên Out

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327960

Bình chọn: 9.00/10/796 lượt.

t.

Không biết vì sao , theo trực giác của mình, anh nghĩ cú điện thoại này là từ Mĩ gọi đến!

Hải Dụ. . . . . . Có phải là em không. . . . . . Có phải không. . . . . .

"Căn cứ vào báo cáo điều tra thị trưởng mới nhất . . . ." Một vị trưởng bộ phận đang nhiệt tình nói.

Đường Húc Nghiêu ngoảnh mặt làm ngơ, cầm điện thoại lên, sau khi nhìn thấy tên người gọi đến, tim lập tức như muốn nhảy tới cổ họng.

Ngón tay run run, ấn nút trả lời, giọng nói trầm hồi xưa nay mang theo run rẩy, "Alo . . . . ."

"Đường Húc Nghiêu. . . . . . Là em. . . . .cục cưng sắp sinh… sinh. . . . . .em muốn cho hai chúng ta cơ hội cuối cùng. . . . . . giờ mới bắt đầu đau bụng sinh, nếu như anh có thể bay đến, có lẽ sẽ kịp. . . . . . Nếu . . . . . . Nếu anh có thể xuất hiện đúng lúc cục cưng sinh. . . . . . Chúng ta…. Chúng ta sẽ ở cùng nhau, không bao giờ rời xa nữa!"

Nói xong, Hạ Hải Dụ liền không nhịn được đau đớn, điện thoại di động từ tay tuột xuống đất.

Đồng thời, nước mắt cũng trượt xuống khóe mắt.

Mặc cho số phận quyết định tất cả vậy!

"Mau! Đẩy vào phòng sinh!"

◎ ◎ ◎

"Hải Dụ!" Đường Húc Nghiêu chợt đứng dậy từ chỗ ngồi, đang lúc mọi người kinh ngạc liền chạy ra khỏi phòng họp.

Hải Dụ. . . . . . Chờ anh. . . . . .

Cục cưng. . . . . . Chờ ba. . . . . .

Hãy chờ anh. . . . . .

Đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ, cũng là cơ hội duy nhất trong kiếp này. . . . . .

Lamborghini đi như bay trên đường cao tốc, tốc độ đã gần đến cực hạn, tựa hồ sau một giây sẽ bay lên!

Hai tay nắm thật chặt tay lái, nhấn chân ga đến cùng, trong đầu chỉ có một ý niệm: Nhanh! Nhanh! Nhất định phải nhanh lên!

Phải biết mỗi một phút mỗi một giây trôi qua là Hải Dụ đều phải chịu hành hạ, nếu như không phải cô đau tới cực điểm, chắc sẽ không gọi điện cho anh , nếu như không phải là cô yếu đuối tới cực điểm, cô cũng sẽ không nói ra cơ hội cuối cùng!

Cô ấy, cần anh, rất cần anh!

Anh sẽ đến bên cô!

Nhất định sẽ đến bên cô!

Anh chỉ muốn ngay lập tức ra sân bay, lên máy bay, sau đó qua vài giờ bay, anh đến San Francisco, là có thể gặp cô ấy rồi!

Tâm tình khẩn trương, lại mang theo mong đợi, còn cả hưng phấn!

". . . . . ." Đột nhiên, gặp trở ngại phía trước, hình như xảy ra tai nạn giao thông, vài chiếc xe đụng vào nhau, từ chỗ đó đường liền bị chặn lại.

"Đáng chết!" Cắn răng mở miệng khẽ nguyền rủa một tiếng.

Ngẩng đầu nhìn phía trước, hoàn toàn không có khả năng đi qua, bởi vì cảnh sát đã phong kín hoàn toàn.

Vì sao?

Vì sao lại trùng hợp như vậy?

Còn nửa đường nữa là đến sân bay rồi, cư nhiên bây giờ không đi được?

Trời ơi, là ông đang cố ý hành hạ chúng tôi sao? Ông có biết Hải Dụ và cục cưng đang đợi tôi không? Ông có lần này tôi không đến được thì cả đời chúng tôi cũng không thể ở chung một chỗ nữa không?

". . . . . ." Nghẹn ngào trong lòng, Đường Húc Nghiêu bất đắc dĩ lái xe vào một đường hầm phía trước, ra khỏi đường hầm, ở chỗ rẽ, đánh mạnh tay lái, quay đầu xe.

Còn một con đường khác có thể đến sân bay!

Mặc dù xa hơn đường này!

Nhìn đồng hồ tay, thời gian không còn nhiều, nhưng anh sẽ không bỏ qua!

Hải Dụ, cục cưng. . . . . . hai người yên tâm. . . . . .anh sẽ đến . . . . . . Nhất định sẽ đến!

Tâm tâm niệm niệm những người mình mong muốn gặp nhất, Đường Húc Nghiêu đạp chân ga, lái xe vào một con đường khác.

May mắn một đoạn đường này rất tốt, anh để xe chạy với tốc độ cực điểm, nhưng cảm thấy vẫn chưa đủ nhanh!

Dày vò!

Thật là dày vỏ thống khổ!

Anh bắt đầu có phần hối hận, tại sao mình không trực tiếp lấy một cái máy bay trực thăng, như vậy có phải hay sẽ nhanh hơn không?

Không không không. . . . . . mặc dù máy bay trực thăng có thể ngẫu nhiên cất cánh, nhưng là phải xin đi qua đường hàng không, làm thủ tục trong chốc lát sẽ không nhận được phê duyệt!

Đáng chết!

Xe xông lên phía trước, vượt qua một chiếc rồi một chiếc, sau đó bỏ xa chúng sau lưng.

Càng ngày càng gần cầu vượt, qua cây cầu kia, đi một một đoạn nữa, chính đường thông sang sân bay , là đoạn đường cuối cùng rồi !

Hải Dụ, cục cưng, hai người hãy cố gắng, anh càng ngày càng gần em và con rồi!

Nhìn ném hộ chiếu và CMND ở ghế bên cạnh tay lái, trong lòng Đường Húc Nghiêu mãnh liệt lưu động, lập tức, lập tức là có thể lên máy bay rồi !

Đột nhiên, điện thoại di động vang lên.

Đặt điện thoại bên tai trái truyền đến tiếng khóc nấc của Vân Tiểu Tiểu, "Đường Húc Nghiêu. . . . . . bác sĩ đề nghị Hải Dụ phẫu thuật . . . . . Nhưng bạn ý không chịu . . . . bạn ý nói muốn tự nhiên sinh. . . . . . Phải đợi anh tới. . . . . ."

". . . . . ." tim Đường Húc Nghiêu bị vặn chặt, hô hấp như nghẹn lại.

Anh gắng dùng sức bình ổn lại, "Tiểu Tiểu, Hải Dụ sao rồi?"

"Vẫn tốt. . . . . . nói muốn sinh tự nhiên. . . . . . thời gian đợi lâu hơn . . . . . Cũng sẽ bị đau lâu hơn . . . . ."

"Có nguy hiểm gì không? "

"Tạm thời không có."

Đường Húc Nghiêu cắn răng, "Tiểu Tiểu, em nghe đây, nếu như bác sĩ nói không được, nói nhất định phải giải phẫu, liền lập tức, lập tức làm giải phẫu! Hải Dụ nói gì em cũng không được nghe! Nghe anh! Nhất định phải nghe anh! Cô ấy cùng cục cưng khô


80s toys - Atari. I still have