The Soda Pop
Tổng Giám Đốc Châu Úc

Tổng Giám Đốc Châu Úc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322421

Bình chọn: 8.00/10/242 lượt.

i pha trà." Cừu Lỵ nhận lấy bình nước trong tay mẹ.

Trong lúc cô pha trà Benny vẫn nhìn chăm chú vào động tác của cô, mà cha mẹ cô cũng không có nói gì, không khí có chút tế nhị, cũng không phải lúng túng.

Cừu Lỵ mẹ từ trong thái độ của Benny, có thể rõ ràng cảm thấy cậu ta không phải đang nói nói dối, cậu ta thật rất để ý con gái mình. Về điểm này, bà nguyện ý vì anh mà cho thêm điểm, nhưng bà cũng đã qua cái thời trẻ tuổi biết cái chữ "Yêu" này ai cũng không nói chính xác, hiện tại tình yêu cuồng nhiệt, cái gì cũng có thể gật đầu bảo đảm, nhưng cảm giác sẽ qua, lời thề cái gì cũng có thể trở thành phế thải, tựa như chồng bà nói, mọi người mỏi mắt mong chờ.

"Ba mẹ, uống trà." Cừu Lỵ trước đem ly trà ngon để vào trước mặt cha mẹ."Benny, này cho anh, từ từ uống..., cẩn thận nóng." Sợ anh không hiểu cách uống, cô còn đặc biệt nhắc nhở.

Benny gật đầu một cái, cầm lên chén sứ nhỏ màu trắng, cũng không vội uống, mà là hít sâu, khiến hương trà nồng đậm thấm vào trong mũi, sau đó nhấp một miếng, cảm giác nơi cổ họng tràn đầy cay đắng ngay sau đó lại chuyển thành ngọt."Bác trai, bác gái, đây là trà núi cao sao?"

"Không tệ, cậu cũng hiểu được phân biệt trà?" Phương pháp anh uống trà khiến Cừu Lỵ cha rất kinh ngạc, lại nghe anh nói trúng loại trà, càng đối với anh kính trọng vài phần. Hiện tại người trẻ tuổi hiểu trà đã rất ít rồi, không nghĩ tới một người ngoại quốc cư nhiên uống đến trà.

"Bác trai, nói ra bác đừng cười, cháu vừa lúc đánh bậy đánh bạ đoán được, bởi vì cháu ở Đài Loan làm việc nhân viên thường đưa tới trà uống cũng chính là cái mùi vị này, uống lâu cháu cũng biết đây là núi cao trà." Benny liền nói thẳng.

"Thì ra là như vậy, khó trách xem cậu uống trà thì cũng hiểu được quan sắc nghe hương, không giống người bình thường một cóc liền uống cạn." Cừu Lỵ mẹ mở miệng nói. Chỉ là nhìn thần thái anh uống trà mà có thể biết anh là người trầm ổn, không hổ là nhất phương chi bá, trông coi công ty lớn như vậy. Đúng rồi, trong nhà của cậu còn có người nào nữa không?"

"Bác gái, cháu là con trai độc nhất trong nhà , cũng không có anh chị em gì, đây cũng là chuyện cháu cảm thấy tiếc nuối nhất."

"Nói như vậy, hàng không Ánh Dương là cậu được thừa kế từ cha mẹ sao?" Cừu Lỵ cha xen vào nói, đối với chuyện công ty của con gái, cũng không có hiểu biết rõ.

"Bác trai, hàng không Ánh Dương là cháu tự mình sáng lập, cũng không phải được thừa kế từ cha mẹ ." Không thể phủ nhận, ban đầu lúc sáng lập công ty cha đã cho anh không ít đề nghị cùng trợ giúp, nhưng có quy mô như bây giờ đều là một tay anh thành lập. lúc nói chuyện Benny, cũng không có biểu lộ ra thái độ kiêu ngạo, chỉ là đơn thuần như tự thuật một chuyện.

"Rất tốt, xem ra cậu tuổi còn trẻ, không nghĩ tới cư nhiên có thành tựu lớn như vậy." Cừu Lỵ cha đối với anh vài phần kính trọng, ông biết thành lập một công ty rất không dễ dàng, nếu có chi nhánh ở toàn cầu càng cần phải cố gắng tương đối lớn.

"Bác trai, bác quá khen."

"Nhưng là, cậu luôn bận rộn như vậy còn có thể chăm sóc Cừu Lỵ sao? " Cừu Lỵ mẹ hỏi.

Đối với đàn ông quan tràn đầy sự nghiệp là tốt, nhưng nếu quá nhiều sẽ dễ lạnh nhạt với gia đình, điểm này bà không thể không vì con gái mà suy nghĩ.

"Bác gái,cháu không thể bảo đảm cái gì, cháu chỉ có thể nói cháu sẽ tận lực yêu Cừu Lỵ, chăm sóc Cừu Lỵ." Benny không có cam kết gì to lớn khoa trương, chỉ thản nhiên đối mặt trực tiếp trả lời vào vấn đề của Cừu Lỵ mẹ.

"Được rồi! Cậu cũng đã nói như vậy, vậy tôi cũng nói thẳng, Tiểu Lỵ là con gái một của chúng tôi, từ nhỏ được chúng tôi nâng ở lòng bàn tay, cho nên muốn chúng tôi tiếp nhận việc nó có thể lấy chồng xa ở nước ngoài không thể thường xuyên gặp mặt, chúng tôi rất khó có thể tiếp nhận. Nếu như nói, muốn cậu đem sự nghiệp trọng tâm dời đến Đài Loan , ý của tôi là tương lai cậu có thể ở ở Đài Loan làm việc được không?" Cừu Lỵ mẹ cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi.

"Bác gái, vấn đề này cũng không khó khăn, công tác của cháu thường xuyên bay tới bay lui ở các nơi trên thế giới, ở đâu cũng có thể, chỉ là thời điểm nào đó, cháu hi vọng Cừu Lỵ có thể ở bên cạnh cháu." Về chỗ ở, Benny căn bản không để ý.

"Như vậy, tôi rất hoan nghênh tương lai cậu trở thành con rể của tôi." Cừu Lỵ mẹ mỉm cười nói, lối nói của anh rất thẳng thắn để cho bà có thể tiếp nhận được.

"Nếu lão bà tôi không có ý kiến, tôi cũng vậy, chỉ hy vọng cậu nói được làm được." Cừu Lỵ cha cũng đồng ý, nghĩ đường đường một tổng giám đốc công ty, có thể có thành tựu của ngày hôm nay, trừ coi trọng cam kết, còn có cái gì đáng phải lo nữa!

Hả? Bây giờ là như thế nào. . . . . .

Từ đầu tới đuôi Cừu Lỵ không có cơ hội chen vào nói, trên mặt khó nén nỗi kinh ngạc, còn có rất nhiều cảm giác nói không ra lời.

Này thật sự quá. . . . . . Rất căng đi! Chuyện giống như. . . . . . Giống như cứ như vậy mà định án rồi hả ? !

………............../..../....

Khó được về nhà, chuyện đương nhiên Cừu Lỵ sẽ ở lại, mà Benny cũng nhận được sự đồng ý của cha mẹ Cừu Lỵ cùng nhau lưu lại qua đêm ở đây, chỉ cách biệt gian phòng khác nhau mà thôi.