
u lo lắng, bọn họ từ lúc bắt đầu xảy ra quan hệ đến hiện tại, cũng không ngừa thai, nên. . . . . . sẽ không mang thai chứ? !
Không đâu, kinh nguyệt cô vừa mới qua không bao lâu, bởi vì áp lực công việc cũng không quá chính xác, nên rất khó mang thai đây? Cô ở trong lòng thầm nghĩ.
Không được! Vì mục đích an toàn, nhất định phải ngừa thai mới được! Cô mới không cần lớn bụng mặc áo cưới, xấu xí chết mất!
......../........./...........
Gặp gỡ cha mẹ Cừu Lỵ xong, cuộc sống Benny bắt đầu có thay đổi. Hiện tại trừ công việc, mỗi ngày anh đều muốn liên lạc cùng Cừu Lỵ.
Chuyện anh cùng với nhân viên cấp dưới lui tới, chỉ có mấy người thân cận cấp cao biết, mà Cừu Lỵ bên kia cũng chỉ có Vi An biết, có thể nói giữ bí mật đến nơi đến chốn, mấy tháng bình an vô sự.
Bọn họ không có biện pháp thường xuyên gặp mặt, ngược lại để cho bọn họ quý trọng thời hơn gian chung đụng với nhau. Có lúc quá mức nhớ nhung anh sẽ cùng Cừu Lỵ bay đến cùng một nơi nào đó, cho cô một niềm vui bất ngờ. Kết quả địa điểm bọn họ gặp mặt bắt đầu thay đổi thành chạy vòng quanh địa cầu.
Điểm này, một chút dị nghị Cừu Lỵ cũng không có, ngược lại còn thường xuyên lấy ra nói đùa, nói ngày nào đó bọn họ thật chạy khắp cả toàn thế giới, liền hướng không gian vũ trụ phát triển tốt lắm.
Nhớ tới đối thoại mấy ngày trước, khóe miệng của anh không khỏi hiện lên nụ cười.
Lần đầu tiên, hai người bọn họ bởi vì ý kiến không hợp mà cãi nhau trong điện thoại, nguyên nhân là vì nội dung sự kiện tin tức trên báo viết. Cãi nhau hơn một giờ, cuối cùng hai người mới phát hiện việc căn bản không liên quan đến mình, dừng mấy giây sau, hai người cùng nhau bật cười.
Sauk hi gặp Cừu Lỵ, anh mới biết được trước kia công việc bận rộn thật có nhiều nhàm chán. Hiện tại không giống nhau, có lúc công việc của anh càng thêm ngập đầu nhưng lại là vì thấy cô, thậm chí anh đã bắt đầu bồi dưỡng mấy người trợ thủ có thể một mình đảm đương một phần, để cho trong tương lai anh có thể có nhiều hơn thời gian ở bên người cô.
Mà bây giờ, người khác đang trong phi trường Đào Viên Trung Chính, chuẩn bị cho Cừu Lỵ một kinh hỉ.
Một giờ sau anh đã đến hiện trường tiệc cưới. Hôm nay là đám cưới bạn tốt của Cừu Lỵ Vi An. Lúc trước cô đã đề cập qua nói hôm nay mình sẽ đảm nhiệm công việc phù dâu.
Nói vậy khi cô làm phù dâu nhất định ăn mặc sẽ rất đẹp! Trong đầu Benny hiện ra hình ảnh ban đầu lúc bọn họ cùng nhau ăn tối ở khách sạn, cô mặc bộ lễ phục kia, anh nghĩ, có lẽ tối nay nên dụ dỗ cô mặc thêm lần nữa.
"Ách —— tiên sinh ——" người phụ trách tiếp đãi ở cửa ra vào nhìn thấy có người ngoại quốc xuất hiện, có chút ngơ ngẩn, cuối cùng, có một người phù dâu mặc bộ váy màu đỏ chót đứng ra thử dùng Anh văn kêu lên.
"Xin chào, tôi là bằng hữu Vi An ." Benny dùng Trung văn nói.
"A! Thì ra là anh là bằng hữu Vi An! Đến đây —— mời đến bên này ký tên." Thật may là anh nói Trung văn khiến cho phù dâu này nhẹ nhàng thở ra một hơi, lại ngoài ý muốn nhìn thấy bộ dáng người đàn ông ngoại quốc đeo kính mắt này thật sự rất đẹp trai! Không thể được, đợi lát nữa nhất định phải tới dò hỏi, thuận tiện tới xem có cơ hội bắt chuyện hay không——
"Đây là tiền mừng." Biết tục lệ người Trung Quốc , Benny trước đó đã chuẩn bị sẵn tiền lì xì bỏ lên trên bàn.
"Cám ơn! Anh có thể ký tên ở chỗ này." Dâu phụ chỉ vào vải lụa màu hồng trên bàn nói.
"Không cần. Tôi có thể tiến vào sao?" Benny lộ ra mỉm cười cự tuyệt.
"Có thể, có thể, dĩ nhiên có thể." Trời ạ —— thật là nụ cười mê người! Dâu phụ bị nụ cười của anh làm cho điện giật bất tỉnh nhân sựu.
"Cám ơn." Anh nhẹ gật đầu, liền xoay người đi vào hội trường tiệc cưới.
Trên hội trường, bởi vì sự xuất hiện của anh mà đưa tới một chút xôn xao nhỏ, không ít người không nhịn được tò mò cũng hướng qua bên này nhìn anh chăm chú, mà anh không thèm để ý chút nào, đeo lên mắt kính, nhìn vòng quanh hội trường tìm kiếm bóng dáng của Cừu Lỵ, nhưng không có phát hiện.
Người đâu? Đang muốn hỏi người, bên tai đột nhiên có người kêu tên của anh.
"Benny!" Cừu Lỵ che miệng kêu lên, không thể tin được thế nhưng anh xuất hiện tại nơi này.
"Cừu Lỵ, em thật đẹp." Benny đi tới hôn lên má của cô, hôm nay cô mặc chính là âu phục chiffon màu xanh dương nhạt, tóc kéo, mang theo đồ trang sức trang nhã, xem ra vừa cao nhã lại mê người.
"Cám ơn, làm sao anh lại đến đây? Em nghĩ anh vẫn còn ở Nhật Bản chứ!" Hôm qua mới nói qua, không phải sao? Cừu Lỵ vừa mừng vừa sợ.
"Làm xong việc muốn tới tìm em!" Anh muốn nhìn thấy nụ cười vui sướng trên mặt cô.
"Vậy anh dừng lại bao lâu?" Cô lôi kéo cánh tay của anh nói, hoàn toàn không có cảm giác có không ít phụ nữ dùng ánh mắt ghen tỵ lại hâm mộ nhìn chằm chằm vào cô.
"Tối mai bay."
"A ——" cô có chút thất vọng, lại lập tức nâng lên nụ cười lôi kéo anh đi." Em dẫn anh đi xem Vi An, cậu ấy hôm nay rất đẹp !"
"Anh tin tưởng thời điểm em làm cô dâu sẽ đẹp hơn nữa." Trong mắt anh, không có ai so với cô đẹp hơn.
"Lại còn chưa có làm cô dâu sao anh lại biết!" Trên mặt của cô hiện lên thẹn thùng đỏ ửng.
"Anh dĩ nhiên biết rõ." Anh cười nói.
"Ai đ