XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326330

Bình chọn: 10.00/10/633 lượt.

......Đói bụng rồi!”

Thạch Thương Ly thở phào nhẹ nhõm, ôm cô tới trước bàn ăn múc cho cô một chén canh, từng muỗng từng muỗng đút cho cô: “Uống canh cá nhiều một chút đối với cơ thể rất tốt, về sau bảo bối cũng sẽ rất thông minh.”

“Uhm.” Đậu Đậu mấp máy miệng, canh cá rất ngon. Thạch Thương Ly thật tốt, có tiền, đẹp trai còn có thể nấu cơm, quả nhiên quá hoàn mỷ.

Thạch Lãng ngồi im ăn cơm không nói gì, trong lòng khó chịu. Bình thường không muốn Đậu Đậu đau lòng khổ sở mới không nói thế nhưng không có nghĩa không xảy ra chuyện gì.

Một tuần lễ Loan Đậu Đậu mập bốn kg, sắc mặt hồng hào, tinh thần rất tốt, dấu hiệu buồn nôn cũng không có, an rất tốt, mười giờ tối còn phải ăn một bữa nữa. Đi khám thai thì bác sĩ hỏi sao bụng nhanh to như vậy? Sau đó cẩn thận kiểm tra, không phải lộ bụng mà là béo thêm một chút!

Loan Đậu Đậu rớt nước mắt, chuẩn bị nói muốn giảm cân liền bị hai người đàn ông mắng.......hạnh phúc luôn phải trả giá, thân hình mảnh khảnh của cô nay còn đâu.......

Kỳ Dạ ngược lại, một tuần này cực kỳ bực bội. Ca phẫu thuật của Thẩm Nghịch rất thành công, còn có thể nhìn một chút, nằm viện chưa đến ngày thứ ba liền đòi về, không cưỡng lại được đành theo anh ta về! Cuộc sống và làm việc của Thẩm Nghịch ở nhà vô cùng bình thường, bảy giở dậy, ăn sáng, tám giờ nghe điện thoại của thư ký, sau đó ở trong phòng đọc sách cả buổi sáng không biết làm gì, không cho Kỳ Dạ đến quấy rầy, buổi chiều dưới yêu cẩu của Kỳ Dạ anh ta nghỉ ngơi hai tiếng, hai giờ dậy, nghe báo cáo tài chính một chút, năm sáu giờ ăn tối, sau đó về phòng.

Trừ đối thoại cần thiết hàng ngày, căn bản không nói một câu với Kỳ Dạ. Thậm chí xem Kỳ Dạ như một dạng trong suốt......

Nói là chăm sóc một tuần nhưng quả thật ở đây giống như không ai để ý tới! Kỳ Dạ bực tức gọi điện mắng Loan Đậu Đậu một trận, sau đó nghe thấy đầu dây bên kia Đậu Đậu hít nũi, giọng nói yếu ớt: “Tôi mở hands-free......”

“Cho nên?” Kỳ Dạ đóng băng trái tim mình......

“Phân Ruồi ở bên cạnh tôi.......”



“Kỳ Dạ cho cậu một tiếng quay về!” Thạch Thương Ly lạnh lùng nói sau đó cúp điện thoại.

“Bánh bao đậu!!!” Kỳ Dạ thất bại rống lên, ngã trên ghế salon.

Một tiếng sau, Kỳ Dạ đúng giờ xuất hiện trong nhà Thạch Thương Ly. Hội thẩm phán xét! Phạm nhân: Kỳ Dạ.

Chủ tọa: Thạch Thương Ly, Phúc Thầm: Thạch Lãng, Dự thính: Loan Đậu Đậu.

“Cậu không biết phụ nữ có thai cảm xúc không ổn định sao?” Thạch Thương Ly mở miệng trước, giọng nói lạnh lùng.

Ánh mắt âm u của Kỳ Dạ thoáng nhìn Loan Đậu Đậu, cô sung sướng ngồi ăn bán bao, thu hồi ánh mắt gật đầu, thận trọng nói: “Trong lúc nhất thời em quên mất.”

“Vậy cậu có biết cảm xúc của phụ nữ có thau cũng sẽ ảnh hưởng đến bảo bối! Đây chính là đứa bé nhỏ nhất nhà họ Thạch, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì cậu chịu trách nhiệm được sao?” Thạch Lãng bổ sung, ánh mắt lạnh lùng, vốn dĩ đã khó chịu với Kỳ Dạ, bây giờ có thể quang minh chính đại mắng cậu!

Kỳ Dạ bất đắc dĩ lắc đầu! Cũng bởi vì Bánh bao đậu nên bây giờ cậu không thể cãi lại, không để dánh! Ghét, cậu vốn là người nhỏ nhất nhà họ Thạch, được mọi người cưng chiều, địa vị cao thượng mức nào bây giờ bọ Loan Đậu Đậu cướp rồi. Hừ Hư. Cậu ôm thù!

Thạch Thương Ly khoanh tay trước ngực, đôi mắt âm trầm suy tư, nghiêm túc mở miệng: “Bây giờ cho cậu lấy công chuộc tội, mỗi ngày đi bộ cùng cô ấy hai tiếng!”

“Hả?”

“Hả?”

Thạch Lãng cùng Loan Đậu Đậu đồng kinh ngạc, hoài nghi có phải mình nghe nhầm hay không? Tự nhiên lại nhận được tin tức kinh người!

“Tại sao em lại phải đi bộ?” Loan Đậu Đậu kháng nghị: “Em không làm gì sai, em không muốn....”

“Tại sao em phải đi bộ cùng cô ấy? Em không muốn!” Để cậu ở chung với Loan Đậu Đậu hai tiếng không phải bị tức mà chết sao.

Thạch Thương Ly cầm bánh bao trong tay cô ném vào thùng rác, Loan Đậu Đậu nhìn không rời mắt: “Bánh bao của em......”

“Ngoan! Bác sĩ nói em không thể chỉ ăn mà không hoạt động như vậy mấy thàng sau em sẽ thường xuyên rút gân, đối với thai nhi cũng không tốt. Cho nên sau này sau khi ăn cơm xong phải đi bộ hai tiếng! Xem như em dắt chó đi dạo.” Thạch Thương Ly nhẹ nhàng dụ dỗ cô.

Kỳ Dạ tối sầm mặt. Thạch Thương Ly, anh dụ dỗ vợ không nên đưa em trai mình so sánh như chó cảnh chứ?

Kỳ Dạ căm tức: “Các người đủ chưa? Không phải chỉ mang thai thôi sao? Có gì lớn lao đâu.......”

Ánh mắt Thạch Lãng lạnh lùng nói: “Mang thai có gì mà không được, có bản năng cậu thử một chút xem?”

“........” Bây giờ hai người đàn ông này một chút lý trí cũng không có.

“Nếu như em chịu đi bộ hai tiếng sau khi ăn, mỗi ngày sẽ thưởng em một trăm tệ.” Thạch Thương Ly ra điều kiện! Đối với Loan Đậu Đậu ngây thơ luôn có biện pháp đối phó.

Một trăm tệ!!!

Ánh mắt Loan Đậu Đậu lập tức sáng lên giống như gà mổ thóc: “Thật sao? Nếu em đi bộ anh sẽ cho em một trăm tệ sao? Một ngày một trăm, một tháng ba nghìn, chín tháng hai mươi bảy nghìn.......”

“Dĩ nhiên!” Thạch Thương Ly cười dịu dàng, vô hại.

Loan Đậu Đậu đứng lên rât nhanh nắm chặt hai tay, khí thế ngẩng đầu: “Vì một trăm tệ! Cappuccino ngày mai chúng ta bắt đầu.”

Kỳ Dạ chảy nuốc mắt, ôn