
là nữ minh tinh."
Bạch Thiên Thiên chẳng màng để tâm, nhún nhún vai cười nói: "Chúc anh đêm nay có một buổi tối tốt đẹp."
Lục Yến Tùng không trả lời cô ta, dửng dung không cảm xúc cứ thế bế Thiên Tình đi thẳng vào khách sạn.
.... .... ....
Nhìn theo bóng lưng Lục Yến Tùng, Bạch Thiên Thiên âm thầm ra dấu bằng tay
cho những ống kính đã chuẩn bị sẵn ở chung quanh để chụp lại hình ảnh.
Đợi đến khi hai người đã đi vào trong, có ba người khiêng ống kính vội vã chui vào trong xe.
"Cô Bạch, nhìn xem hình này chụp thế nào." Bạch Thiên Thiên cầm máy ảnh
trong tay lên xem. Tấm nào cũng chụp rất rõ ràng, nhiều góc cạnh khác
nhau, còn chụp rõ biểu cảm của người trong hình. Lục Yến Tùng với bộ mặt đẹp trai phong độ, còn Thiên Tình đang rơi vào trạng thái mơ màng nhưng mỗi cử chỉ đều vô cùng quyến rũ, thậm chí tay cô ta còn vô thức níu
chặt cổ áo sơ mi của Lục Yến Tùng. Dáng vẻ say lòng người đến cực hạn
này, như bày tỏ sự ỷ lại trông chờ vào Lục Yến Tùng.
"Chụp rất tốt. Đây là tiền của các anh!"
Bạch Thiên Thiên lấy một sấp tiền mặt ra, sau đó ném điện thoại cho bọn họ,
"Chuyển hết những tấm hình này sang điện thoại của tôi."
Ba người lập tức làm theo.
***
Thiên Tình đã hoàn toàn mất đi ý thức, chỉ cảm thấy toàn thân nóng hầm hập
như lửa. Rồi tựa như có một dòng nước xiết xối mạnh vào cơ thể, khiến cô không có cách nào chống đỡ được. Cô khó chịu nhíu xoắn xuýt hai hàng
mày lại, sau khi lăn một vòng trên giường, bắt đầu kéo xé bộ lễ phục
trên người. Bộ lễ phục này vốn có cỗ chữ V rất sâu, bị cô kéo xuống như
thế, vùng ngực trắng mịn như tuyết hiển hiện ran gay trước mắt Lục Yến
Tùng.
Cảnh tượng này có người đàn ông nào nhìn vào mà huyết mạch
không sôi sục, thế nhưng Lục Yến Tùng chỉ lạnh nhạt nhìn lướt qua, sau
đó đến quầy bar rót cho mình một ly rượu.
Cảnh Thiên Tình.... Quả thật rất có sức hấp dẫn thu hút được Thi Nam Sênh, nhưng mà anh cứ như
bị trúng tà vậy....Nhìn cảnh mê hồn thế này mà lại chẳng có cảm giác gì
cả!
Nếu đổi lại là ngày xưa, anh sẽ như cầm thú mà lao đến cắn xe giày vò Cảnh Thiên Tình, như đã từng làm với Vãn Tình vậy! Đùa bỡn cả
hai chị em ở trong tay mình, đây mới là điều anh muốn!!
Và đây cũng chính là nguyên nhân anh đã đồng ý hợp tác với Bạch Thiên Thiên!
Nhưng....Hiện tại, người phụ nữ này nằm phơi bày ngay trước mặt anh, vậy mà anh lại hoàn toàn không muốn động vào cô.
"Ưmh.... Nam...." Cô gái trên giường rên rỉ ra tiếng. Thuốc đã thấm, cô có vẻ như rất khó chịu.
Lục Yến Tùng xoay người lại, nhưng không làm gì cô cả, chỉ kéo chăn qua đắp lên người cô.
Lục Yến Tùng xoay người lại, nhưng không làm gì cô cả, chỉ kéo chăn qua đắp lên người cô. Đồng thời, cũng che mảnh tuyết trắng mê người kia. Ánh
mắt nặng nề nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp, ngay sau đó anh lấy điện thoại
di động ra, bấm một dãy số quen thuộc.
***
Bạch Thiên Thiên xem kỹ lại hình trong điện thoại xong sau đó tìm đến dãy số quen thuộc, bấm gửi sang từng tấm một.
"Cảnh Thiên Tình, đừng trách tôi quá độc ác, muốn trách chỉ trách cô không
nên cướp người của tôi..." Bạch Thiên Thiên lầm bầm nói một mình.
Thỏa mãn nhìn tất cả hình chụp đều gửi thành công, tháo sim ra, cầm bật lửa đốt cháy nó.
.... .... ....
Thi Nam Sênh đang cùng bà Lục lo lắng đợi Thiên Tình, gọi điện thoại hết
lần này đến lần khác. Bất ngờ lúc này trong sảnh tiệc xảy ra một
chuyện...
Thi Nam Sênh lấy làm lạ không hiểu sao đám ký giả đều ồ ạt mở điện thoại ra xem. Sau khi xem xong, mặt mày ai nấy đều vui mừng
phấn khởi.
Đang còn cảm thấy kỳ lạ, thì cũng thấy điện thoại của
Lăng Phong kêu tít tít. Lăng Phong mở điện thoại xem xong mặt mày cũng
tái xanh. Anh cau mày nhăn nhó. Cả hội trường ngay sau đó bàn tán ầm ĩ
xôn xao không dứt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thi Nam
Sênh đang định hỏi xem có chuyện gì thì lúc này điện thoại ở trong tay
cũng vang lên. Là tin nhắn được gửi đến từ một dãy số lạ. Anh mở ra xem
mới biết là tin nhắn hình ảnh, sau đó lướt xem từng tấm...
Sắc mặt càng lúc càng xanh, tay cầm di dộng cũng không kiềm được siết căng, mu bàn tay nổi lên từng cọng gân xanh.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Bà Lục đã nhận ra có gì đó bất thường. Thi Nam Sênh
cất điện thoại, ngẩng đầu lên bình tĩnh nói: "Không có gì." Thi Nam Sênh gọi, "Trần Lâm!"
Trần Lâm chạy nhanh tới, thấy sắc mặt khó coi
của ông chủ anh ta thấy da đầu mình bỗng chốc tê rần, vội hỏi: "Có
chuyện gì ạ tổng giám đốc?"
"Nghĩ cách giúp tôi giữ hết tất cả
những ký giả ở đây lại! Mặc kệ cậu dùng cách gì!" Tình trạng nhốn nháo
mới vừa rồi nhất định là bọn họ đều đã xem được những tấm hình này.
Thiên Tình.... Sao lại ở chung với Lục Yến Tùng? Là ai đã gởi cho mọi người những tấm hình này? Cô ấy bị người khác hãm hại sao?
"Vâng, tổng giám đốc!" Trần Lâm không dám hỏi nguyên nhân. Chỉ cúi đầu đáp.
Sau đó.... Lăng Phong cũng lặng lẽ rời khỏi phòng tiệc.
Thi Nam Sênh quay đầu giải thích với bà Lục: "E rằng lần này cô không gặp
được Thiên Tình rồi, đành đợi lần sau vậy! Cháu xin lỗi."
Nghĩ
đến không được nhìn thấy con gái, dĩ nhiên bà Lục rất thất