Pair of Vintage Old School Fru
Tổng Giám Đốc Thật Lạnh Lùng

Tổng Giám Đốc Thật Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322170

Bình chọn: 8.00/10/217 lượt.

hơi, nhưng cuối cùng vẫn không

thê chịu nổi mà nói luôn: “Đó là chị tự chuốc lấy phiền phức, đáng đời.”

Trường quay vang lên rõ ràng tiếng hít sâu của mọi người, đạo diễn ngạc nhiên

miệng há to ra. Nhưng không hổ là người chuyên nghiệp, sửng sốt vài giây lại nhanh chóng hạ lệnh:

“Nhanh, máy quay số 3 số 4, quay đặc tả gương mặt cô ấy.”

Amanda ánh mắt trong suốt mà bình tĩnh nói: “Người không nên yêu thì không thể yêu, thua thiệt khổ sở cuối cùng vãn chỉ là bản thân mình. Anh ta là

chồng của người khác, là một người không nên cũng không thể động đến.

Biết anh ta la một người đàn ông đã có vợ mà chị vẫn yêu anh ta, đó

không phải là chị đang tự tìm khổ sao? Thế nào? Hay vẫn là yêu chồng

người ta thì tương đối kích thích? Cảm thấy đã lắm sao?”

“Mau! Đây là một tin tức chấn động! Lập tức đưa tin đi, mau!” Đạo diễn vội

ra dấu với những nhân viên trường quay nãy giờ vẫn đang ngây đơ.

Những ký giả ở hiện trường cũng rối rít dùng tốc độ nhanh nhất liên lạc với tòa soạn, chuẩn bị cho ra lò tin tức nóng hổi này.

Người gọi điện tới chắc là cũng bị dọa cho sợ hãi, cô ấy dứng lại âm thanh

thút thít, nói nhỏ: “Tôi…tôi đã đem cả thời thanh xuân quý báu của người thiếu nữ trao cho anh ấy. Chúng tôi đã ở bên nhau 10 năm, bây giờ

rời xa anh ấy, tôi thật không cam lòng…”

“Một người đàn ông

bắt chị chờ 10 năm lại không thể cho chị một đáp án cuối cùng, vậy mà

chị còn định ngây ngốc cờ anh ta thêm nữa sao? Đàn ông trên thế giới này còn nhiều, chị còn sợ không ai theo đuổi sao?”

Mà, khiến

người ta cảm thấy ngoái ý muốn chính là: sau cuộc nói chuyện kia, Amanda thế nhưng có được sự ủng hộ áp đảo, không chỉ bởi cô hát múa song toàn, mà còn bởi cô bộc trực ngay thẳng….

Trong bãi đỗ xe ngầm của đài truyền hình, Đồng Tâm Ny ưu nhã vừa đi vừa vuốt tóc, đang đi về phía xe của mình.

“Tâm Ny!” Amanda gọi to một tiếng.

Đồng Tâm Ny quay đầu lại nhìn, thỉ thấy một cô gái toàn thân quần áo màu đen đang đứng phía sau cô. Cô ấy đeo kình đen, mái tóc buộc sau gáy, y phục vừa vặn bó sát người, mang theo nụ cười đi tới trước mặt Tâm Ny.

“Tâm Ny, đã lâu không gặp, thiếu chút nữa tớ đã không nhận ra cậu rồi!” Xa

cách nhiều năm như vậy, Tâm Ny vẫn có những nét duyên dáng như ngày xưa, cái khác chỉ là càng thêm xinh đẹp động lòng người mà thôi.

“Cô là….” Tâm Ny kỳ quái nhìn lên nhìn xuống đánh giá cô gái áo đen trước

mặt. Tâm Ny cũng không phải là người thích mê ca nhạc, nhưng cô lại cảm

thấy giọng nói của cô ấy dường như rất quen tai.

Amanda cười nhẹ, tháo kình râm xuống, hé ra toàn bộ khuôn mặt: “Tó là Diệp Bình!

Cậu quên sao? Chúng ta khi trước cùng nhau ở ca vũ đoàn, sáu năm trước,

cậu còn nói với tớ cậu muốn đi thi Hoa hậu nữa mà.”

Nghe được ba chữ “ca vù đoàn” kia, sắc mặt Tâm Ny trong nháy mắt trầm xuống, híp

mắt lại: Từ khuôn mặt trước mắt này, cô mơ hồ nhớ tới bóng người rất lâu trước kia. Diệp Bình, là cô bạn cùng cô lớn lên, mang theo hơi thở

những cô bé con.

Tâm Ny cau mày. Diệp Bình xem ra…..Đã

rất khác, không giống ngày xưa một chút nào nữa: Một thân áo đen, đơn

giản nhưng lại lộ ra những đường cong quyến rũ, làm toát ra khí chất phi phàm, giơ tay nhấc chân đều toát sự ưu nha của một vũ giả (người theo

nghiệp múa). Hơn nữa, Tâm Ny còn tinh mắt phát hiện: y phục, đồng hồ,

dây chuyền trên người co ấy đều là hàng hiệu từ châu Âu. Hơi thở trên

người cô ấy trước kia đều đã biến mất, nếu không phải cô ấy mở miệng gọi Tâm Ny trước, thì nhưn thế nào Tâm Ny cũng không thể ngờ người đang đối diện với mình là Diệp Bình.

“Cậu là A Bình…..Làm sao mà….Sao cậu lại thay đổi nhiều như vậy…?”

“Vậy sao?” Cô cười cười, cúi đầu nhìn mình một chút. “Tớ còn tưởng mình

không thay đổi gì a, A Cương nhìn một cái liền nhận ra tớ luôn.”

A Cương, cái tên này giống như đang cứa vào nội tâm Tâm Ny. 2,3 năm

trước, cô đã đuổi anh ta đi, không nghĩ tới trong đoạn thoài gian này

lại rất có dang tiếng, liên tiếp cho ra lò những bài hát chỉ cần tung ra là nổi tiếng . Hiện tại anh ta đã là người chế tác đĩa nhạc được chú ý

nhất rồi. Có lúc, cô không khỏi ảo não, sớm biết cũng đã không đắc tội

với anh ta như vậy. Tring giới gải trí kỵ nhất là đắc tội với người

khác, bởi vì không biết bao giờ thì người ta sẽ nổi tiếng, thậm chí nổi

tiếng đến không tưởng.

“Cậu bây giờ đang làm gì?” Tâm Ny lần

nữa quan sát Amanda. Trước kia Diệp Bình luôn bị lấn át bởi hào quang

của Tâm Ny, nhưng bây giờ nhìn lại, Diệp Bình lại chói mắt đến nỗi sắc

đẹp Tâm Ny cũng trở nên ảm đạm. Tại sao, Diệp Bình trước mắt cũng mang

đến cảm giác quen thuộc, nhưng lại không giống với trước kia nữa?

“Tớ hả? Tớ đang hát cùng múa, cũng giống với trước kia thôi.” Amanda vẫn mỉm cười mà trả lời.

Tâm Ny hoài nghi nhìn. Mà Amanda vẫn chỉ cười nhìn lại, đưa qua cho cô ấy

tờ giấy có ghi số điện thoại của cô.”Tâm Ny, rảnh rỗi tìm tớ nói chuyện, bây giờ tó tên là Amanda.”

Sau khi Amanda vẫy tay chòa Tâm Ny, mở cửa một chiếc Porche mui trần màu bạc, ngênh ngang ròi đi.

Amanda?

Cô ca sĩ thần bí nổi dang khắp nơi gần đây? Cô ấy là Diệp Bình????

Truyền thông tr