Duck hunt
Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong

Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321905

Bình chọn: 7.5.00/10/190 lượt.

ống một chút rượu sẽ ngủ ngon hơn một chút." Tốt nhất là ngủ thẳng đến tối. Cậu như không có việc gì nói.

Lane nghe vậy không khỏi cười."Cám ơn."

"Không khách khí." Hi vọng sáng sớm ngày mai tỉnh lại, cha hẳn không nghĩ muốn bóp chết con."Cha ngủ ngon, không nên ngủ quá trễ nha."

"Ngủ ngon." Lane từ ái nhìn Khải, đột nhiên, hắn tựa như nghĩ đến cái gì liền gọi cậu lại, "Đúng rồi, Khải."

Khải tim lỡ một nhịp, chỉ sợ cha nhìn ra quỷ kế của cậu."Chuyện gì ạ?"

"Hôm nay khiến cho con bị Juli làm tức giận, cha vẫn cảm thấy rất có lỗi, cha nghĩ cả đêm, cuối cùng quyết định, cha sau này sẽ không thử lại ý định đi tìm bạn gái khác nữa."

"Có ý tứ gì ạ?" Cậu nhíu mày.

"Ý là con sẽ không có mới mẹ, cha cũng vậy sẽ không có vợ."

Không cần! Cậu mới không nghĩ như vậy! Cậu muốn Katy làm mẹ mới của cậu á!

"Cha, " Ẩn nhẫn không được, cậu đối với cha mình nói: "Lời nói không cần nói được quá vẹn toàn."

"Cái gì?" Lane không hiểu, cho nên hỏi tới.

"Không có việc gì, con muốn đi ngủ, ngủ ngon." Cậu rất nhanh rời đi thư phòng, lưu lại một Lane đầu mờ mịt.

"Tiểu tử này. . . . . . Sao thế này a?"

Hết Chương 2



Buổi sáng tám giờ, Katy đúng giờ đi làm.

Cô theo thói quen trước khi bắt đầu làm việc sẽ tới phòng Khải trước.

"Chào buổi sáng, Khải." Cô kéo rèm cửa sổ ra, khiến ánh mặt trời chiếu vào phòng.

Khải một bên dụi dụi mắt nhập nhèm buồn ngủ, một bên từ trên giường bò dậy, lại vừa đánh ngáp vừa nói chào buổi sáng.

"Chào buổi sáng, Katy."

"Ngủ rất ngon đi." Cô cười cười ngồi vào bên mép giường cậu, từ trong túi áo móc ra mấy viên kẹo đủ loại màu sắc khác nhau thả vào trong tay cậu."Đây là kẹo hôm nay, cô ngày hôm qua mua hương vị mới, chia một chút cho cháu ăn."

Cái loại cảm giác chia sẻ đó, cậu thật sự rất thích.

Khải đưa tay ôm lấy cô, từ trên người cô hấp thu ấm áp, lúc này Khải mới phù hợp với tuổi của cậu, như đứa bé một dạng tận tình mà làm nũng.

"Chớ nũng nịu, nhanh đi đánh răng rửa mặt, Andy chuẩn bị bữa ăn sáng rất ngon nha." Cô thương yêu vỗ vỗ mặt cậu, đẩy cậu vào phòng tắm đánh răng rửa mặt một phen.

Ở bên ngoài cửa phòng tắm, cô kêu, "Cô đi quét dọn đây."

Mới vừa ở bàn chải đánh răng bóp kem đánh răng lên, đang chuẩn bị đánh răng Khải lập tức tỉnh lại.

"Quét dọn? Cơ hội tới rồi!" Để xuống bàn chải đánh răng, cậu thật nhanh chạy ra khỏi phòng.

Nếu là bình thường, cậu căn bản là không thể mặc đồ ngủ rời phòng, nhưng là tình huống bây giờ không phải là so bình thường!

Vừa mới chạy ra khỏi phòng, cậu liền một đầu đụng vào Andy đang bưng điểm tâm vào phòng cho cậu, chỉ thấy Andy với vẻ mặt quái dị nhìn cậu.

"Khải thiếu gia, làm sao cậu. . . . . ."

"Chú Andy, cha cháu đâu?" Cậu vội vội vàng vàng hỏi.

"Thiếu gia còn chưa có ra cửa, còn ở trong phòng ngủ."

"Thật tốt quá!" Cậu lập tức xông ra ngoài.

Hoàn hảo tiếng bước chân dồn dập hòa cùng tiếng máy hút bụi đang hút làm sạch thảm lông dày vang lên, cho nên không có có đưa tới Katy nghi ngờ, dĩ nhiên cũng không có đánh thức Lane đang trong phòng ngủ say sưa.

Đi tới trước cửa phòng cha, quả nhiên nhìn thấy trên cái tay cầm ở cửa treo bảng hiệu "Chớ quấy rầy" , tối hôm qua cà phê bỏ thêm rượu Brandy phát huy hiệu quả, khiến Lane ngủ thẳng đến buổi sáng tám giờ, đây không phải là thói quen hắn bình thường có.

Khải một chút cũng không có phát giác khóe miệng mình nhếch lên, cười đến giống như đứa bé đang chơi trò đùa quái đản, cậu nhẹ nhàng linh hoạt đem bảng hiệu "Chớ quấy rầy" gỡ xuống, sau đó nhét vào trong khe cửa.

Đại công cáo thành!

Cậu sau đó lại nhẹ nhàng linh hoạt chính là đi về phòng mình, không cho Katy ở thư phòng phát hiện.

"Đã giải quyết xong." Cậu trở về phòng liền cười to không dứt.

"Khải thiếu gia, chuyện gì khiến cho cậu vui vẻ như vậy?" Andy tò mò hỏi, bởi vì chưa bao giờ nhìn thấy qua cậu vui vẻ cười to như vậy.

"Không có a." Cậu mới sẽ không nói cho người khác biết mưu kế của cậu đâu, liền Andy cũng sẽ không nói."Hôm nay bữa ăn sáng xem ra ăn thật ngon, cháu đi trước đánh răng!"

"Đều đã qua tám giờ, tôi đi gọi thiếu gia rời giường." Andy nhìn đồng hồ trên tay một chút, phát hiện thời gian không còn sớm, liền quyết định đi gọi Lane dậy.

Khải lập tức ngăn cản, "Chú Andy, cha đã ra cửa." Cậu mặt không đỏ hơi thở không gấp mà nói láo.

"Ồ?" Andy hồ nghi, anh ta mới vừa bưng bữa ăn sáng vào cho Khải thiếu gia thì rõ ràng nhìn thấy cửa phòng thiếu gia còn treo móc bảng hiệu "Chớ quấy rầy" a! Làm sao có thể lập tức liền ra cửa rồi đây?

"Là thật, mới vừa rồi cháu nghĩ muốn có chuyện muốn cùng cha nói, thời điểm đi đến phòng cha thì bảng hiệu ngoài cửa phòng cha đã được lấy xuống." Chẳng qua là cậu lấy đi, ha ha.

"Là thế này sao?" Andy hoài nghi, chuyện có đơn giản như vậy sao?

"Đúng vậy a, chú Andy, có thể hay không giúp cháu chuẩn bị y phục một chút để mặc đi học ? Cám ơn." Khải lập tức sai phái Andy, không để cho anh ta phá hư chuyện tốt của mình.

Katy, cháu đối với cô có lòng tin, cô nhất định có thể khiến cho cha lau mắt mà nhìn!

**************************************

Trên tay cầm cửa không có bảng hiệu "Chớ quấy