XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong

Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321824

Bình chọn: 10.00/10/182 lượt.

y vì cô sắp xếp một chỗ ở ấm áp.

Nơi này không phải nhà, nhà của cô, là ở Newyork ở đó có hai người đàn ông kia.

Tưởng niệm mau bức cô điên rồi! Cô chỉ có thể làm cho mình mỗi ngày đọc sách đọc đến nằm xuống liền ngủ, tránh cho mình không nhịn được kích động mua vé máy bay trở về Newyork, cho nên cô học phần sửa không ít, rất có thể có cơ hội sớm lấy được học vị, coi như là trong cái rủi có cái may đi?

"Khải ở trong điện thoại nói Lane phái người tặng quà giáng sinh cho mình, thế nào còn chưa có đưa đến?" Cô không nhịn được nhìn đồng hồ một chút, đã mau hơn 12 giờ, thế nào còn chưa có đưa tới đây? Thật là giao hàng viên hiệu suất thật kém.

Đang oán trách giao hàng tốc độ chậm, chuông cửa liền vang lên, Katy lập tức chạy đi mở cửa.

"Tiểu thư Katy, có đồ chuyển phát." Ngoài cửa giao hàng viên, có một đôi mắt màu xanh nhạt mê người.

"Mer¬ry Christmas!"

"Lane? !" Hốc mắt nhanh chóng ửng hồng, cắn môi, không thể tin được cô đã thấy.

"Còn thích quà giáng sinh của em không?" Lane tay phải cầm sâm banh, tay trái cầm chiếc nhẫn kim cương, khuôn mặt tươi cười nghênh người xuất hiện tại trước mắt cô."Hài lòng thì xin ký nhận a."

Cô cười bổ nhào tới hắn, vui vẻ hôn hắn, "Lane, em không nghĩ tới anh sẽ đến!"

Ôm cô đi vào trong nhà, câu chân đóng lại cửa, đặt cô ở trên ghế sofa, hôn thật lâu lấy bồi thường nỗi khổ tương tư trong mấy tháng này.

"Khải thế nhưng không có nói cho em biết anh sẽ đến." Cô không khỏi nghĩ tới giọng thần bí của Khải trong điện thoại."Mà anh thế nhưng để Khải một người đợi tại Newyork!" Đây là chỉ trích.

"Anh cũng muốn mang Khải cùng đi, nhưng là Khải tự mình không muốn." Nhịn không được dục vọng lần nữa hôn cô."Con nói, cấp cho em một cái kinh hỉ, nó làm nội ứng làm cho em không thể nào hoài nghi, như vậy mới gọi kinh hỉ."

Cô kinh ngạc, "Anh muốn tại nơi này của em đợi cho vượt qua năm?"

"Ừ, chúng ta ở mồng một tết kết hôn, em nói có được hay không?" Hắn ưu tú xuất chúng tay trái cầm hộp nhung màu lam, mở ra.

Một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo liền xuất hiện ở trước mắt cô, sau đó Lane thận trọng một chân quỳ xuống, cầu hôn với cô, "Đây là anh lần thứ 26 cầu hôn em, gả cho anh đi, Katy."

"Tốt." Lần này Katy không có cự tuyệt, nói thẳng tốt."Chúng ta đi công chứng, Las Vegas có rất nhiều giáo đường, chúng ta tìm một cái nhà công chứng." Nửa năm qua hai phía cách xa nhau rốt cuộc khiến cho cô buông xuống được lòng phòng bị, đồng ý lời cầu hôn của hắn.

Lane lập tức vì cô đeo lên chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp, thở phào nhẹ nhõm mà cảm thán, "Khải nói không sai, anh hôm nay cầu hôn em nhất định sẽ thành công, chai sâm banh này vẫn là nó kiên trì muốn anh mang tới đây, hiện tại vừa lúc phải dùng tới."

Tại ly đế cao rót vào bên trong sâm banh vàng óng ánh, hai người nâng ly ăn mừng.

"Lane, em rất nhớ anh." Cô giống như con mèo nhỏ tựa vào trong ngực hắn."Cũng nhớ nhung hoa đồng của chúng ta." Cô cười nói.

Hoa đồng của bọn hắn? Không phải là Khải sao?

Lane nghe vậy cũng cười, "Cái hoa đồng đó luôn là cho em hết sức chăm chú đối đãi, cho nên anh giữ nó ở Newyork, hôn lễ hôm ấy nhất định nó xuất hiện, hiện tại, anh muốn trong mắt em, trong lòng, đều chỉ có anh."

Hắn đem sâm banh đặt lên bàn, hiện tại có chuyện quan trọng hơn so uống sâm banh chờ bọn họ đi làm.

Ôm Lane, cô hưng phấn đến run rẩy, tại nửa đêm 12 giờ khi đó nghe phương xa truyền đến tiếng chuông bình an.

Cô biết, tại một năm mới tiến đến một ngày kia, trong hôn lễ của cô cũng sẽ gõ tiếng chuông hạnh phúc.

Đó là cô, Lane còn có Khải, hôn lễ của ba người.

********************************************

Đã được như nguyện ——

Khách sạn Ciel, lấy cao tiêu chuẩn chất lượng phòng ở cùng tiêu chuẩn phục vụ vang danh toàn cầu, nhất là khách sạn Newyork Ciel, có được 1000 căn phòng, tỷ số phòng ở tại tân Tổng giám đốc nhậm chức sau từ 0.8 tăng lên đến 0.95.

"Đại sảnh xem ra như thế nào tối tăm như vậy? Phân phó bộ phận hành chính tổng hợp nghĩ biện pháp làm cho những cái đèn trên đầu tôi này cải tử hồi sinh." Nói chuyện là một người khoảng 30 tuổi, người phụ nữ gốc Hoa thông minh lanh lợi, giỏi giang.

Đồ công sở vừa người khiến cho đường cong yểu điệu của cô nhìn một cái liền không sót gì, bắp chân cân xứng cũng bởi vì giày cao gót tôn lên có vẻ thướt tha.

"Liliana, giữ vững tinh thần, tươi cười của cô đâu rồi?" Lúc đi qua quầy tiếp tân cô nhỏ giọng nhắc nhở nhân viên thường trực."Nếu là có khách khiếu nại thì tôi sẽ không tha cho cô."

"Dạ, Tổng giám đốc."

"Tổng giám đốc, ngài có khách, nghe nói là từ Đài Loan tới. . . . . ." Một nhân viên bên quầy hết sức lo sợ mà nói.

Nghe được hai chữ Đài Loan, cô nhíu mày, suy nghĩ một chút liền nói: "Phòng VIP có người vào ở sao?"

"Báo cáo Tổng giám đốc, không có."

"Vậy thì tốt, an bài bọn họ vào ở, tiếp đãi bọn họ thay tôi, còn phải nói cho bọn họ biết. . . . . ."

"Tổng giám đốc rất bận, không cách nào tự mình chiêu đãi, kính xin thứ lỗi." Hiểu rõ vô cùng Tổng giám đốc muốn họ nói gì, lập tức đón lấy lời nói.

"Thông minh." Hài lòng nhếch miệng, đang muốn đi lối đi nhân viên đến p