
kiến bé nhỏ chậm rãi bò qua trái tim cô, để cho cô có chút không thoải mái, lại càng muốn thêm, cô không ngừng rên rỉ ra tiếng, " Ưm ~"
Hai mắt Mạc Tử Hiên giống như trăng rằm, cười nhạt, Vũ Vi của hắn vẫn mẫn cảm như vậy , chỉ đơn giản chạm đến, có thể dẫn cô tới run rẩy.
Hắn khom người đem Vũ Vi bồng lên, một bên hôn sâu cô, một bên ôm cô hướng tới phòng ngủ, hai tay Vũ Vi vẫn vòng qua cổ MạcTử Hiên, đáp lại nụ hôn của hắn, cái lưỡi thơm tho của cô gắt gao dây dưa cùng lưỡi to của MạcTử Hiên.
Một đôi tay nhỏ lại trượt vào trong lòng ngực của hắn, vuốt ve bắp thịt to lớn hắn, một động tác nho nhỏ của Vũ Vi, khiến một chổ nào đó của MạcTử Hiên nháy mắt bành trướng, hắn hút hương thơm trong miệng Vũ Vi, sau đó rời đi cánh môi của cô, một đôi mắt đẹp nhìn sô pha trước mặt, "Đồng Vũ Vi, dừng tay, nếu không anh sẽ không nhịn được mà muốn em ở trong này."
Vũ Vi chẳng những không có dừng tay, ngược lại càng làm thêm, tay nhỏ nắm điểm đỏ trước ngực MạcTử Hiên.
Trong cơ thể Mạc Tử Hiên ** nháy mắt thiêu đốt, hạ thân sưng khó chịu, hắn cúi đầu nhìn Vũ Vi, trong hai mắt trong suốt giống như nước suối tràn ngập ham muốn chiếm hữu, thanh âm hắn khàn khà nói, "Đồng Vũ Vi, em trêu chọc anh!" Hắn vài bước đi đến trước sofa, thật cẩn thận đem Vũ Vi để đặt ở trên ghế sofa, tiếp theo thân thể cao lớn đè ở trên người Vũ Vi, một cái tay lớn, rơi xuống hạ thân trói buộc của Vũ Vi, cánh môi cực nóng theo cần cổ Vũ Vi, một đường hôn xuống phía dưới, cuối cùng dừng tại nơi cao ngất của Vũ Vi, hắn hé miệng nhẹ nhàng ngậm chặt nơi cao ngất của Vũ Vi, đầu lưỡi càng không ngừng mút nụ hoa cao ngất.
Mặc dù cô đã từng trải qua, toàn thân cô bị dục hỏa gắt gao vây quanh, hai chân cô vòng qua eo MạcTử Hiên, nhịn không được rên rỉ ra tiếng, " Ưm ~ Hiên,em nghĩ em muốn thêm!"
MạcTử Hiên hé miệng cười, cởi sạch thứ trói buộc cuối cùng trên người của mình cùng Vũ Vi,để cho họ cảm giác lẫn nhau.
Vũ Vi mở hai mắt mê mang nhìn MạcTử Hiên trước mặt, hắn có gương mặt anh tuấn,cơ ngực to lớn, bụng bằng phẳng , còn có thứ bành trướng **, tuy cô không phải lần đầu tiên cùng MạcTử Hiên phát sinh quan hệ, nhưng lại là lần đầu tiên gần gũi cẩn thận thưởng thức dáng người to lớn của MạcTử Hiên, hai tay của cô vẽ một đường từ cơ ngực của MạcTử Hiên hướng bụng dưới, cầm hắn. . . . . . .
Mạc Tử Hiên cúi đầu nhẹ nhàng mà hôn Vũ Vi, "Chuẩn bị xong chưa?"
Vũ Vi gật gật đầu, "Đã sớm chuẩn bị tốt rồi."
Khóe miệng MạcTử Hiên hướng về phía trước nhếch lên, hắn động thân một cái. . . . .
Khóe miệng Vũ Vi treo một bên mỉm cười nhàn nhạt, khẽ nhắm hai mắt chờ đợi Mạc Tử Hiên tiến vào, ai biết, Mạc Tử Hiên chẳng những không có tiến vào trong cơ thể cô, ngược lại ở bên tai cô gầm thét, "Đồng Vũ Vi, em cứ như vậy mà bị đánh lừa chính mình sao?"
Vũ Vi nhất thời sửng sốt, nâng hai mắt sương mù lên khó hiểu nhìn MạcTử Hiên, "?"
Mạc Tử Hiên đặt Vũ Vi lại đến trên ghế sofa, hướng cô bĩu bĩu môi, Vũ Vi nhìn lại theo tầm mắt Mạc Tử Hiên, chỉ nhìn đến trên mặt bàn trong phòng bếp bầy đặt một tô mì ăn liền cùng một túi dưa muối nhỏ.
Mạc Tử Hiên dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, hai tay ôm ** Vũ Vi tiến vào phòng ngủ, đem cô nhẹ nhàng đặt ở trên giường, đắp chăn cho cô, ôn nhu nói , "Em trước đi ngủ đi,anh đi làm cơm chiều cho em." Nói xong hắn xoay người rời đi.
Vũ Vi lại vươn tay túm chặt cánh tay Mạc Tử Hiên, "Hiên, em. . ." Mạc Tử Hiên tại sao lúc mấu chốt cư nhiên dừng lại, có hay không. . Có chút chán ghét cô rồi hả?
Mạc Tử Hiên kề sát trên mặt Vũ Vi nhẹ nhàng mà hôn một phen, hắn thâm sâu nhìn Vũ Vi, một đôi mắt đẹp, tràn ngập đậm hơn **, có trời biết lúc này hắn có bao nhiêu muốn Vũ Vi, nhưng là hắn không thể, hắn phải nhẫn nại, "Vũ Vi, anh rất muốn em, so với bất luận thời điểm nào đều muốn, nhưng là hiện tại không được, em vẫn đang đói bụng a, anh sợ em mệt chết, chờ em ăn no, anh sẽ không ngừng muốn em a." Nói xong, hắn hung hăng hôn lên cánh môi Vũ Vi mãi cho đến cánh môi phấn hồng của cô trở nên sưng đỏ mới không chịu ngừng, bỗng dưng, hắn rời đi cánh môi Vũ Vi, ôn nhu nói, "Chờ anh."
Trong ánh mắt MạcTử Hiên ** Vũ Vi nhìn thấy rất rõ ràng, mà hạ thân Mạc Tử Hiên sưng to lên cô lại càng cực kỳ cảm giác được rõ ràng, cô biết Mạc Tử Hiên đây là cố nén không muốn cô, chính vì sợ cô bị đói, hốc mắt cô ẩm ướt, nước mắt suýt nữa rớt xuống , Mạc Tử Hiên thật sự cực kỳ yêu cô, thậm chí so với chính bản thân hắn còn hơn.
Cô dùng lực gật gật đầu, chậm rãi phun ra ba chữ tới, "Em chờ anh."
Mạc Tử Hiên xoay người rời đi phòng ngủ, đến phòng bếp bắt đầu nấu cơm, Vũ Vi hạnh phúc nằm ở trên giường, nghe thanh âm trong phòng bếp tiếng ping bang, cô mở miệng cười, trong lòng cô ngầm hạ quyết tâm, nhất định phải học nấu nướng thật giỏi, sau đó tự mình làm bữa sáng cho MạcTử Hiên, cơm trưa, bữa tối. . . . .
Trong mơ màng, Vũ Vi cảm giác được một bàn tay lớn vuốt ve bộ ngực no đủ, còn có một tay khác lần vào giữa hai chân cô, làm cho toàn thân cô đều giống như có con kiến chậm rãi bò qua, có chút ngứa, nhưng là cô còn càng muốn thêm, cô chậm rãi mở hai mắt,