
trán của cô.
Lúc này điện thoại của anh reo lên.
Tay anh vuốt ve gò má trắng nõn của Vũ Vi, một cái tay khác nghe điện thoại, lúc thấy số lạ gọi tới mà không nói gì, anh lịch sự, "Xin chào."
"Hiên, em biết anh sẽ không đổi số điện thoại mà!" Bên đầu điện thoại kia là giọng nói hưng phấn của một cô gái trẻ tuổi truyền vào trong lỗ tai Mạc Tử Hiên.
Mạc Tử Hiên hơi giật mình, "Tề Mỹ Linh?" Là câu hỏi, nhưng cũng là câu khẳng định, giọng nói này anh nghe đã mấy năm, chắc sẽ không nghe lầm.
Tề Mỹ Linh bên đầu điện thoại kia, cực kỳ hưng phấn, Mạc Tử Hiên không đổi số điện thoại, cô đã rất vui vẻ, không nghĩ tới Mạc Tử Hiên lại có thể nhận ra giọng nói của cô, điều này đại biểu cho trong lòng mạc Tử Hiên vẫn còn có cô.
Cô ta kích động không thôi, đôi tay nắm thật chặt điện thoại,cô nàng cực lực chặn lại phấn khích trong lòng, tận lực làm cho giọng của mình bình tĩnh như thường, "Hiên, anh khỏe không? Em rất nhớ anh!"
"Tề Mỹ Linh, giữa tôi với cô giờ đã không có bất kỳ quan hệ nào nữa, không cần gọi điện cho tôi." Sắc mặt Mạc Tử Hiên lạnh lẽo, cúp máy. Bất luận như thế nào anh cũng không cần liên lạc với Tề Mỹ Linh.
Tề Mỹ Linh bên đầu điện thoại kia, choáng váng, sửng sốt, cũng ngây dại.
Cô hưng phấn gọi điện cho Mạc Tử Hiên như vậy mà, bên kia, Mạc Tử Hiên lại vô tình cúp điện thoại, còn nói cho cô biết, giữa bọn họ đã không còn bất kỳ quan hệ gì nữa rồi!
Dòng lệ đau lòng, thuận theo khuôn mặt chảy xuống, yêu nhau năm năm, nói không có sẽ không có? Cô không tin Mạc Tử Hiên sẽ đối xử với cô vô tình như vậy. Nhất định là Mạc Tử Hiên vẫn còn giận cô cho nên mới cúp điện thoại.
Cô ta lau khô nước mắt trên mặt, lại lần nữa gọi cho Mạc Tử Hiên.
Mạc Tử Hiên thấy điện thoại là Tề Mỹ Linh gọi tới,liền không suy nghĩ mà cúp điện thoại, nhưng mà, Tề Mỹ Linh cũng không chết tâm, sau khi anh cúp, Tề Mỹ Linh không ngừng gọi điện lại cho anh.
Mạc Tử Hiên muốn tắt máy, nhưng mà nghĩ lại, tắt máy không giải quyết được bất cứ vấn đề gì, anh nhẹ nhàng hôn hạ xuống trán Vũ Vi, lấy giấy bút để lại cho Vũ Vi một tờ giấy, lại từ trong túi quần móc ra chi phiếu đặt trên tờ giấy, sau đó đi khỏi phòng ngủ, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Ra khỏi căn phòng, Mạc Tử Hiên mới nghe điện thoại của Tề Mỹ Linh, anh lạnh giọng chất vấn Tề Mỹ Linh bên đầu điện thoại kia, "Có chuyện gì?"
Tề Mỹ Linh thấy Mạc Tử Hiên nghe điện thoại của cô ta, vốn vẻ mặt khẩn trương lập tức buông lỏng, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ, "Hiên, em biết chuyện kia, là em không đúng, cũng biết anh vẫn còn ở giận em, thật xin lỗi, lúc ấy em lại làm tổn thương anh như vậy."
"Tề Mỹ Linh, tôi lại nói một lần, giữa chúng ta đã không còn một chút quan hệ nào nữa, cho nên cô không phải nhận lỗi với tôi, tôi không tức giận, cũng sẽ không giận cô." Dứt lời, anh cúp điện thoại.
Tề Mỹ Linh Bên đầu điện thoại kia, lại đần ra, ý tứ của Mạc Tử Hiên cô không còn vị trí nào trong trái tim của anh ấy nữa rồi?
Nhưng ngay sau đó, Tề Mỹ Linh liền dẹp cái ý nghĩ này, sẽ không, Mạc Tử Hiên không thể quên cô nhanh như vậy, nhất định là anh ấy vẫn còn ở giận cô, cố ý như vậy nói với cô. Giữa cô và Mạc Tử Hiên có nhiều kỉ niệm như vậy, Mạc Tử Hiên sao lại có thể quên cô được chứ?
Sẽ không, nhất định sẽ không.
Cô ta chưa từ bỏ ý định, lại một lần nữa gọi điện thoại cho Mạc Tử Hiên.
Mạc Tử Hiên thấy Tề Mỹ Linh lại gọi điện thoại tới, liền hơi nhíu mày, anh lên xe, sau đó nghe điện thoại của Tề Mỹ Linh. Không đợi anh mở lời, Tề Mỹ Linh bên kia lại mở miệng trước, "Hiên, anh biết không? Trước khi chia tay anh, sự nghiệp gia tộc em gặp phải khó khăn, nhưng nếu không thể vượt qua nguy cơ lần này, Tề thị rất có thể sẽ đóng cửa, Tề thị là do một tay ba em sáng lập, là tâm huyết cả đời của ông ấy, lúc Tề thị gặp phải khó khăn, ba em ốm không dậy nổi, nếu Tề thị phá sản, tin tưởng ba em cũng sẽ đi theo . Ngay lúc đó em, rất muốn cứu Tề thị, rất muốn trợ giúp ba vượt qua cửa ải khó khăn, nhưng em là một cô gái, chỉ biết ăn học, căn bản không có năng lực trợ giúp Tề thị, khi đó, vừa lúc có một nhà công ty muốn liên hôn với chúng em, vì cứu Tề thị em buộc phải gả cho người kia! Anh có biết lúc em nói chia tay em rất đau lòng cùng khổ sở hay không? Em thậm chí nghĩ tới cái chết! Nhưng là vì Tề thị, vì toàn cả gia tộc, em không thể làm như vậy được! Điều kiện duy nhất để em gả cho người kia chính là, bọn họ trợ giúp Tề thị vượt qua cửa ải khó khăn.
Hiên, anh có thể hiểu được cho em không?" Dứt lời, Tề Mỹ Linh mong đợi nhìn chằm chằm Mạc Tử Hiên trả lời.
"Tề Mỹ Linh, tôi có người phụ nữ tôi yêu rồi, tôi hiện tại rất hạnh phúc, xin cô sau này không cần gọi điện thoại cho tôi nữa." Dứt lời Mạc Tử Hiên lạnh lùng cúp điện thoại.
Lúc nghe được Mạc Tử Hiên đã yêu người khác, Tề Mỹ Linh ngây ngẩn cả người, cũng ngây dại, cô ta ngây ngốc nhìn điện thoại trong tay. . . . .
NLL:thấy nhiều người trong đây mắc bệnh tưởng ấy nhỉ
Tỉnh dậy, Vũ Vi phát hiện mình lại ngủ ở trên giường, cô hạnh phúc cười một tiếng, không nghĩ cũng biết là Mạc Tử Hiên ôm cô lên giường ngủ.
Tay của cô sờ bên cạnh, nụ cười t