XtGem Forum catalog
Tổng Tài Bá Đạo

Tổng Tài Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321615

Bình chọn: 7.5.00/10/161 lượt.

iễn, hắn ta đem cô ngã trên mặt đất

Hàn Chí

Viễn giả đông giả tây, ra vẻ ngay tức khắc đi dìu cô, tay hắn cũng không dừng làm loạn: “Thế nào? Nhất Nhất có bị thương hay không?”

“Không có

việc gì, không có việc gì.” Cô từng bước một mà lui ra phía sau, hai tay nhanh chóng bao quanh ở ngực, nắm lên một cái bọc nhỏ tìm một cái cớ,

cô liền xoay người chạy ra cửa.

Hàn Chí Viễn vuốt cằm mình, chưa hết ý đồ.

Bộ dạng tuy rằng xấu nhưng làn da thật gợi cảm, thật là tốt, tao không tin Hàn Chí

Viễn tao không thu phục được mày, chờ mày về nhà liền giết chết mày, cho mày nếm một lần còn muốn nếm lần thứ hai.

“Ba Ba!” Hợp với hai tiếng bàn tay to của người đàn ông không chút do dự đánh ở trên người phụ nữ.

Người phụ

nữ kêu to một tiếng cũng vội vàng quay đầu lại đang muốn nổi giận, vừa

nhìn thấy tất cả người tới. Tức giận nhanh chóng đè xuống.

“Uông lão gia!” Hàn Phong kiên trì cúi đầu mà nói.

“Vẫn vô lực như vậy mà xoa bóp cho ta nữa!” Nói xong bàn tay bẩn thỉu của ông ta liền hướng lên trên mặt cọ xát.

“Lão gia

ngài không nên như vậy! Làm cho người ta thấy sẽ không tốt!” Nàng khẩn

trương lui từng bước về sau. Uông Vạn Thiên làm sao có thể bỏ qua mĩ vị

như thế chứ. Lần trước chạm vào đã cách đây 5 năm. Hôm nay xem nàng khom thắt lưng nhặt đồ đạc, trong nháy mắt ông ta đã bị kích thích

Mặc dù nàng gầy như một thanh gỗ, nhưng là mùi vị thân thể người phụ nữ tuyệt vời này vẫn làm ông ta rất dễ dàng nhớ lại tới.

“Sợ cái gì! Chỉ cần Uông Vạn Thiên ta muốn gì đó, ai dám ngăn cản!” Ông ta nghiêm

mặt giơ tay kéo lấy nàng về bên cạnh, tay kia thì xoa thắt lưng của

nàng.

“Ngài thả

tôi ra đi! Tôi hiện tại cùng Hàn Chí Viễn sống rất tốt. Trước kia là

chúng tôi không tốt, cầu xin Uông lão gia buông tha chúng tôi, cầu xin

ngài!” Khi Hàn Phong không có dấu hiệu gì quỳ mạnh xuống không ngừng mà

dập đầu, miệng nói “buông tha chúng tôi.” Uông Vạn Thiên vừa thấy cảnh

này, tâm trạng lập tức liền biến mất không thấy nữa, còn lại chính là

lửa giận.

” Dám trốn ông mày sáng ngày mai ông liền giết chết mày!” Vung tay quay đầu liền vòng đi về.

Hàn Phong

chỉ cúi đầu cầu nguyện Uông Vạn Thiên nhanh chóng rời đi. Về phần lời

nói của ông ta căn bản là không có để ở trong lòng. Bên trong biệt thự Uông gia, một cô gái mặc một bộ đồ bay ngắn, để lộ ra cơ thể nóng bỏng của mình, đôi chân trắng đến mức gần như không thể

tìm được một chút khiếm khuyết nào bên trong, khom lưng đi tất chân.

“Giai Vi, Giai Vi!” Một người phụ nữ trung niên liền gọi hai tiếng.

“Mẹ!” Cô ta quay đầu lại lộ ra nụ cười đẹp đẽ, tiếp đó giống

như cơn gió mà chạy nhanh đến bên cạnh Uông đại phu nhân, sau đó ôm và

hôn một cái thật to.

Uông đại phu nhân yêu thương chạm vào mái tóc ngắn đáng yêu

của cô ta nhưng khi xem xét tỉ mỉ bộ quần áo liền nhịn không được nói

thầm: “Con gái không nên ăn mặc hở hang như thế!”

“Mẹ! Đã là thời đại nào rồi còn lỗi thời như thế, đây là trào lưu đây là thời thượng.” Uông Giai Vi đẩu môi làm nũng.

Mà gần đây cô ta nghĩ đến nhiều nhất chính là tên con trai kia: Hạ

Thiên Cơ. Nhớ lúc còn bé, hắn cư nhiên dám nói cô lớn lên không đẹp bằng con nhỏ quái dị kia. Đến bây giờ cô vẫn còn hận.

“Nếu như gặp lại, bản cô nương nhất định cho ngươi mở mang

kiến thức, rốt cuộc là ai đẹp. Xem ta có thể hấp dẫn được ngươi hay

không, ta cũng không tin một cô gái có mị lực như Uông Giai Vi ta mà

ngươi lại không động tâm.” Trong lòng cô ta tự tin tưởng tượng.

Mà cô ta vì một câu “bạn bè của anh trai cũng sẽ tham dự” liền đối với bữa tiệc sinh nhật 20 tuổi này tràn ngập mong chờ!

Lại một buổi tối Hàn Nhất Nhất thừa dịp trong nhà còn không có người nhanh chóng trở về đóng cửa lại tắm rửa. Hiện tại trong nhà chỉ

có Hàn Chí Viễn, hai ngày này cô tắm rửa luôn chọn thời điểm bọn họ đi

ngủ say. Lúc như vậy Hàn Phong đi theo bên người Hàn Chí Viễn, cô mới có cảm giác an toàn.

Nước lại một lần nữa từ phía trên lướt qua những nơi mềm mại

của cô, tay phải của cô nhẹ nhàng vuốt ve cái cổ của cô, tiếng nước ào

ào mà vang vọng cả cái nhà nhỏ hẹp.

Cặp mắt lại một lần xuyên qua cánh cửa nhìn thẳng cảnh bên

trong. Một tấc cũng không có từng rời đi, tinh thần hắn ta cao độ mà

nhanh chóng đông cứng lại.

Kẻ tiểu nhân bát quái này muốn tránh xa khỏi hắn ta không dễ

dàng như vậy. Ánh mắt hắn ta lại lúc nào cũng nhìn chằm chằm cô, đợi cho xem no rồi hắn ta sẽ đi hưởng thụ ăn cái phần bữa ăn ngon này.

Đầu lưỡi hắn ta nhịn không được thè ra liếm môi chính mình.

Môi có chút khô khốc phát ra tiếng kêu vô cùng ngân nga. Thật sự là một

món hàng cực phẩm.

Hắn ta lại một lần nhịn không được mà đem tay chính mình đi

xuống bạ thân. Hắn ta mới vừa cúi đầu chợt nghe Hàn Nhất Nhất lớn tiếng

mà thét chói tai.

Cô cầm lấy một vật có thể che kín cơ thể, đem vòi nước nhắm ngay Hàn Chí Viễn.

“Con mẹ nó, dám phun nước bố mày!” Hắn ta tức giận dâng lên

một cỗ đạ hỏa. Vốn hắn ta còn muốn xem trộm vài lần nữa, cư nhiên bị cô

phát hiện, vậy hắn ta cứ thừa dịp Hàn Phong vắng mặt, thế mạnh đều về

phần hắn.

Thân thể hắn ta dùng một chút lực đá mạnh t