
ấm ván gỗ làm cho vách cửa bị văng ra.
Hàn Nhất Nhất thấy Hàn Chí Viễn tiến vào, đột nhiên sợ tới mức liền ném vòi nước ở một bên gắt gao mà quấn khăn tắm sợ bị nhìn trộm.
“Con gái bảo bối của cha, có nghĩ là cha thương con không!” Hắn ta bỉ ổi từng bước một đi đến hướng cô. Hơn nữa trong lời nói lại cực kỳ
chướng tai.
“Không! Ông cút ngay! Cút!” Hàn Nhất Nhất the thé mà kêu to,
cô chỉ biết người đàn ông này vẫn là trước sau như một, kém cái chỉ có
mẹ đáng thương, người phụ nữ ngốc mới tin hắn ta thay đổi.
“Cút? Nực cười. Đây là nhà của tao, là tao Hàn Chí Viễn cho
mày một cái nhà, phải cút cũng là mày cút.” Trong nháy mắt vừa thay đổi
sắc mặt: “Bất quá cha sẽ không bắt con cút, muốn cút, hai cùng nhau vui
vẻ. Ha ha ha ha!”
Hắn ta vừa nói xong, dang hai tay sẽ đi bắt Hàn Nhất Nhất.
Hàn Nhất Nhất cầm cái chậu nhỏ bên cạnh đến trước mặt đá Hàn
Chí Viễn một cái. Quá nhanh không có chú ý tới phía dưới, không nghĩ qua là trượt xuống, miệng hắn còn lớn hơn mà kêu to: “Ai xúi mày muốn
lấymạng của ông mày thế hả!”
Cô ném chậu. Sau đó nghĩ muốn nhanh chóng thoát khỏi. Nhưng vì không gian quá nhỏ mà người đàn ông chết tiệt này lại cao đại uy mãnh,
hắn ta ngã xuống chắn hơn một nửa không gian.
Hàn Nhất Nhất đang muốn vượt qua thân thể của hắn ta, chạy ra
phía ngoài, chính là chân trước vừa mới vừa vượt qua, chân sau ở tại nửa đường bị Hàn Chí Viễn bắt được.
“Muốn chạy không dễ dàng như vậy!” Thanh âm hắn ta vang lên thô ráp mang theo không kiên nhẫn cùng lửa giận.
Hàn Nhất Nhất muốn dùng lực đá văng tay hắn ta, lại bị hắn ta
sống chết nắm chặt. Hơn nữa mắt cô thấy hắn ta từ trên mặt đất đứng lên, hai mắt ngoài trừ lửa giận còn có ý niệm muốn chiếm đoạt càng đáng sợ.
Tay cô lại thêm chặt mà giữ khăn tắm trên người. “Mày cho là mày chạy trốn được sao? Con gái bảo bối của ta!” Hắn mưu tính từ phía sau gắt gao ôm lấy Hàn Nhất Nhất.
“Buông ra! Nếu như ông dám làm bậy, tôi nhất định sẽ nói cho
mẹ biết, bà sẽ không tha thứ cho ông!” Hàn Nhất Nhất nghĩ đến Hàn Phong
có thể trở về, hy vọng lúc đó hắn ta dừng lại.
“Ha ha, con mẹ
kia, mày nghĩ rằng tao thực sự yêu nó sao? Loại đàn bà từng bị nhiều đàn ông dùng qua như vậy, mày nghĩ rằng tao sẽ
quan tâm nó sao? Thế nhưng tiểu bảo bối con thì khác, con còn chưa bị gã đàn ông nào chạm qua. Tuy rằng con lớn lên xấu xí, thế nhưng chỉ cần
không có vết sẹo kia, con sẽ là một mỹ nhân. Đến lúc đó, ta giúp con
phẫu thuật thẩm mỹ, bảo đảm tất cả đàn ông sẽ mê chết cho xem.”
“Ông im miệng, tôi không thích nghe ông nói!” Cô cố gắng giãy dụa, càng giãy dụa hắn càng ôm chặt hơn.
Từ phía sau cô, một vật thể nóng rực hướng đến gần cô càng
ngày càng gấp. Cô tuy rằng chưa trải qua nhưng cô biết rõ kia là cái gì
mà khuôn mặt cô đã sớm một trận hồng một trận xanh.
Cô muốn lui lui không được, muốn chạy chạy không xong.
Một tay hắn từ phía sau với ra phía trước, hướng lên phía trên đang từ từ duỗi ra. Hàn Nhất Nhất chặt chẽ bảo vệ trước ngực mình để
tránh khỏi bị khi dễ.
“Để cho ta tới giúp nó giải quyết, buông tay ra nào bảo bối!”
Hắn không chút xấu hổ nào mà dùng miệng cắn tai cô. ! ! ! Toàn thân Hàn
Nhất Nhất đã bắt đầu chịu không nổi cảm giác máu huyết trong cơ thể sôi
trào, cô phải thoát khỏi gã đàn ông này.
Tại thời điểm bạo phát lúc nào cũng rất đáng sợ, cô đột nhiên
dùng hết khí lực toàn thân đem gã đàn ông phía sau đẩy ra sau một
khoảng, một tay thừa lúc hắn không phản ứng hung hăng mà buông lên mặt
hắn vài cái tát.
“Mày cư nhiên dám đánh tao, chán sống hả?” Hàn Chí Viễn hiển
nhiên thật không ngờ Hàn Nhất Nhất lại có thể giống như thế này, xem ra
cô gái nhỏ này rất cứng đầu.
“Tôi đánh ông, đánh ông, súc sinh không ai bằng này. Mẹ tôi
đối xử với ông tốt như vậy, ông cư nhiên tổn thương bà ấy hết lần này
đến lần khác, ông có còn là người nữa không? Ông có còn là đúng là một
đàn ông hay không?” Cô xoay người lại đối diện hắn mà gào lên.
“Lão tử có đúng là đàn ông hay không bây giờ để cho mày mở
mang kiến thức, mụ già đó là người của tao, bây giờ lão tử làm cho mày
cũng thành người của lão tử. Dám đánh lão tử, muốn chết chứ gì!”
Gã súc sinh Hàn Chí Viễn không ai bằng này tiến lên, bổ nhào tới người cô nhưng bị Hàn Nhất Nhất khéo léo tránh được.
Hàn Nhất Nhất bỏ chạy, khăn tắm của cô lại bị Hàn Chí Viễn từ
phía sau bắt được, dùng sức xé xuống. Vật che đậy cuối cùng cũng rơi vào tay Hàn Chí Viễn.
Nhìn thẩn thể Hàn Nhất Nhất, dục hỏa trong mắt hắn phun trào bùng cháy, ánh mắt như tê liệt lại.
Tất cả đều giống như Uông Giai Trừng suy nghĩ.
Uông Giai Vi vừa có mặt ở buổi tiệc. Ánh mắt tất cả đều đổ xô
mà nhìn phía cô ta. Một đám người cầm đồ chạy đến trước mặt cô ta hướng
cô ta tặng quà sinh nhật, tặng cho cô ta những nụ hôn.
Uông Khánh Vũ cùng bạn bè anh ta xuất hiện càng đem công chúa Uông Giai Vi kiêu ngạo này tung lên trời.
“Tôi rất thương yêu em gái. Sinh nhật như thế nào có thể thiếu được anh cả chứ!” Anh vừa nói sau đó đến liền ngăn chặn mọi người mà
người bên cạnh cũng chủ động nhường đường ra.
Uông Khánh Vũ đem một cái hộ