XtGem Forum catalog
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329352

Bình chọn: 7.5.00/10/935 lượt.

hượng, cũng chỉ có thể khiến cho điều tra lâm vào cục diện bế tắc.

Lúc Tổng đường chủ hỏi, thấy hắn trả lời không tìm ra chứng cứ hữu dụng, một lòng phiền muộn nói: “Tiểu Thù ở Quảng Châu không có làm nên thành tích gì, xem ra năng lực của hắn có chút vấn đề. Đem Tiểu Thù triệu hồi về đây!”

“Vậy để cho Lục Côn Sơn tiếp nhận vị trí đường chủ sao?” Cao Quan cẩn thận từng li từng tí hỏi.

“Thời điểm Lục Côn Sơn vừa điều qua mấy tháng, hình như thành tích rất tốt, gần đây cũng không thấy có gì nổi trội! Tiểu Thù ở Quảng Châu phát triển không thuận lợi, đoán chừng cùng hắn thoát không khỏi quan hệ. Chuyện lần này hắn đoán chừng cũng có sai, nếu như tôi trọng dụng hắn, mọi người có thể sẽ cảm thấy bất công, chọn người khác đi!” Lục Côn Sơn quá trẻ tuổi, nếu như hắn còn có kim cương có thể được cân nhắc, nhưng một chút sự nghiệp cũng không có, sao có thể ngồi lên vị trí kia?

“Chúng ta tìm người ở đâu để nhậm chức?”

“Quảng Châu bên kia đã có mấy tháng thành tích không tốt, khó coi rồi, lại điều người mới đi qua, khả năng người mới nhất thời sẽ khó quen nghiệp vụ, chọn người ở đó a! Theo như tư lịch cùng thành tựu, ai thích hợp nhất?”

“Hình đường đại gia ở phân đường Quảng Châu giống như rất ổn trọng.”

“Trước mắt cứ chọn a! Lục Côn Sơn cũng không thể không phạt, tôi định ở Hồng Kông mở đường khẩu Tam cấp, kêu hắn chuẩn bị, đợi chuyện bên Quảng Châu ổn định về sau, sẽ điều hắn đi Hồng Kông chuẩn bị mở đường khẩu Tam cấp.”

“Đường chủ, cái này có thể quá nặng hay không? Hắn là một phó đường chủ của đường khẩu Nhất cấp mà phải đi trông coi một cái làng chài nhỏ, còn muốn bắt đầu lại từ đầu, tôi sợ hắn sẽ có ý kiến.” làm không tốt, Lục Côn Sơn có thể sẽ bị người chế nhạo a? Nói trắng ra là, đường chủ vẫn thiên vị Tiểu Thù, aiz! Ai kêu Tiểu Thù người ta ở trong nội đường cung cấp thủy tinh, còn Lục Côn Sơn lại mất nguồn cung cấp kim cương.

“Người trẻ tuổi cần tôi luyện mới có thể thành châu báu, nếu hắn ngã xuống, vậy chính là tôi quá xem trọng hắn rồi.” Tổng đường chủ không thế nào quan tâm nói.

Côn Sơn sau khi nhận được lệnh thông báo, nói cho ba người anh em nghe: “Các người có ý kiến gì không.”

A Long vì Côn Sơn đau khổ: “Anh vì nội đường tận tâm tận lực, không thăng chức thì thôi còn rớt chức, quả thực là đánh mặt của anh. Ngược lại tên Thù đường chủ kia chỉ bị triệu hồi tổng bộ mà thôi, cái này không công bình.”

A Hổ cũng nói: “Cái này còn không bằng trực tiếp cắt chức của anh, đường chủ phân đường Tam cấp, đây không phải phủ nhận anh nhiều năm vất vả sao? Trước kia anh chính là phó đường chủ của phân đường Nhị cấp ở Thái Nguyên, cái này quá không thể nào nói nổi rồi!”

Côn Sơn muốn nghe cách nghĩ của A Thiếu: “Anh thấy thế nào?”

A Thiếu chỉ nói năm chữ, lại làm Côn Sơn hai mắt tỏa sáng, A Thiếu nói: “Trời cao hoàng đế xa.”

Đúng rồi, cho dù chỉ là phân đường Tam cấp hắn cũng có chút ít phiền lòng, nhưng đến đó, bất cứ chuyện gì, hắn có thể tự mình làm chủ, hơn nữa nhà của hắn vốn ở đó, chỉ là buôn bán bên này khả năng có chút phiền phức, huống chi phân đường Tam cấp tuy cho phép tuyển nhận ít người, nhưng khi chia tiền, cũng ít, làm cho chính mình phân phối nhiều hơn, cũng có chỗ tốt.

Côn Sơn thở dài một hơi nói: “Phân đường Tam cấp thì Tam cấp phân đường a! Ít nhất sau này là địa bàn của tôi rồi. A Hổ cậu qua vài ngày đi Hồng Kông, mở một võ quán, ít xuất hiện chút, tìm những đứa nhỏ không nhà về, nếu chúng đồng ý thì huấn luyện, không muốn, thì bỏ vốn mở cô nhi viện, để bọn chúng có chỗ ở, có cơm ăn.”

“Chuyện còn lại chúng ta sẽ từ từ giải quyết, vị trí phân đường tôi phải nghĩ lại. Chức vị của mọi người, tôi cũng cần suy nghĩ một chút.” Tất cả tới quá đột ngột, cũng may còn có thời gian để hắn chuẩn bị.

Khiên Côn Sơn ngoài ý muốn chính là A Thiếu chịu buông tha cho chức vị ở phân đường Quảng Châu, cùng hắn đi Hồng Kông, A Thiếu nói: “Quảng Châu bên này nhân tài rất nhiều, tôi không làm, còn có người khác, bây giờ cậu đang cần người, tôi nguyện ý giúp cậu Hồng Kông bồi dưỡng nhân tài.”

Côn Sơn rất cảm động, âm thầm quyết định đem vị trí phó đường chủ lưu cho hắn, nhưng bởi vì A Long A Hổ đi theo Côn Sơn đã lâu, sợ bọn họ sẽ cảm thấy không công bằng, Côn Sơn định tìm thời gian nói sau.

Côn Sơn vỗ vỗ vai của hắn: “Làm rất tốt! Tôi sẽ không bạc đãi anh, chúng ta là anh em.”

Bởi vì phân đường Quảng Châu còn có công việc, Hồng Kông bên kia lại phải bắt đầu chuẩn bị, Côn Sơn trở nên bận rộn nhiều việc, mỗi ngày đều đi sớm về trễ.

Cũng may Bảo Châu tuy không phải người chịu được tịch mịch, nhưng cô chưa bao giờ làm ầm ĩ, thời điểm Côn Sơn bận rộn, cô sẽ tìm việc để mình cũng trở nên bận rộn a.

Ví dụ như cùng Tiểu Hoàng đi dạo, đi theo Tiểu Cù Tử đến một số nơi thú vị. Ngũ phu nhân gần đây sợ nóng, nhìn trong nhà nhiều người hầu hạ Côn Sơn và Bảo Châu, bà cũng yên lòng, trốn ở trong biệt thự ở Hồng Kông nghỉ mát. Dù sao hiện tại con của bà không thua kém ai, mấy đám bà lớn khác cũng không dám một lần nữa cho bà sắc mặt khó xem.

Lục lão gia không thường xuyên đến phòng bà, bà ngượ