Polly po-cket
Trân Bảo Vợ Yêu

Trân Bảo Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328614

Bình chọn: 7.00/10/861 lượt.

ận tiện chiếu cố người nhà.

Hắn cảm thấy Hồng Kông không tệ, có nhà của mình, bến tàu đều ở đây, phần lớn sự nghiệp tuy ở Quảng Châu, nhưng hai nơi cũng cách nhau không xa, qua lại rất thuận tiện, hắn không có ý định lại chạy khắp nơi nữa.

Nói sau lúc muốn điều động thì điều động, hiện tại muốn đi chỗ khác?

Thực xin lỗi, hắn không làm nữa!

Hắn cũng đã suy nghĩ vài ngày, bôn ba ngược xuôi, mệt mỏi!

Tổng đường chủ nổi giận, dám không nể mặt ông!

Thù mỗ ở một bên châm ngòi thổi gió: “Nếu không, con thay ngài đi Hồng Kông bắt hắn đến Thượng Hải, mặc cho ngài xử trí?”

Tổng đường chủ tức giận nói: “Được! Con mang thêm mấy người, thuận tiện ở đó mua súng ống đạn dược về. Nghe nói Hồng Kông có vũ khí tiên tiến, vài ngày nữa ta sẽ liên hệ với người nằm vùng ở trong quân đội, mua vũ khí, con đi theo hắn, giá cả không là vấn đề, phải tốt nhất, không cần nhiều, mang một rương về cho ta xem là được.”

Thù mỗ vui vẻ nhận lệnh, công việc béo bở ngu gì không làm?

Thù mỗ rất lợi nhuận mang theo một đám người tới Quảng Châu, muốn ở phân đường Quảng Châu ăn chùa vài ngày lại đi Hồng Kông, kết quả trên bàn rượu, vài chén rượu xuống, hắn không cẩn thận đã nhắc tới chuyện muốn bắt Côn Sơn về.

Phân đường Quảng Châu bên này, còn rất nhiều anh em của Côn Sơn, lập tức gọi điện thoại thông báo với Côn Sơn.

Côn Sơn lập tức trốn đi ra ngoài, mang theo Bảo Châu lên máy bay, đi Nước Anh, chơi vài ngày mới trở về.

Thù mỗ tìm không thấy người, nhưng không nhụt chí, hắn đã bị đả kích quen rồi, hắn không gấp, nghĩ ta trước mua xong vũ khí, sau đó chờ ngươi trở về, có thể cầm vũ khí mới đi tìm ngươi gây chuyện, xem ngươi có sợ không!

Kết quả đi nhận hóa đơn, được cho biết, hoá đơn nhận hàng có thể, nhưng nếu như không phải đơn đặt hàng của Mộc lữ trưởng hoặc Chu lữ trưởng, bọn họ không thể tùy tiện làm chủ, phải chờ ông chủ trở về mới có thể tiếp.

Ông chủ khi nào trở về?

Không biết, ngài có thể đợi.

Thù mỗ đợi không kiên nhẫn, lúc định đi về chuẩn bị bị mắng, rốt cục nhận được một tin tức tốt, ông chủ súng ống đạn dược trở về rồi.

Thù mỗ lập tức yêu cầu gặp hắn.

Côn Sơn bán súng ống đạn dược là chuyện bí mật, chân diện mục sao có thể đơn giản lộ ra, kêu người ở trong một kho hàng, thiết kế bình phong, hắn ngồi ở sau tấm bình phong, cùng đối phương cách bình phong bàn bạc.

Sau khi Thù mỗ đến, nhìn thấy chỗ ngồi của mình đối diện bình phong phóng ra một cái bóng mơ hồ, ước chừng có thể nhìn thấy, người nọ là đang ngồi, không giống với hắn hơi lộ ra tư thế ngồi co quắp, đối phương lộ ra rất ung dung, một bên ngồi, một bên đang lật xem cái gì.

Thấy hắn thật lâu không nói chuyện, sau tấm bình phong Lục Côn Sơn nhìn thời gian, đầu tiên lên tiếng: “Nói đi! Vì cái gì muốn mua súng ống đạn dược?”

“Ông chủ tôi đang cần, nghe nói vũ khí của ngài không tệ, cho nên tôi tới, giá tiền tùy ngài định, đừng quá không hợp lý là được, nhưng phải cho tôi 1% tiền boa, nếu không, tôi sẽ đổi chỗ khác.” Không có tiền boa, hắn không phải uổng công vất vả sao? Mấy ngày nay ăn chơi đàng điếm, đang đợi có người đến tính tiền.

Côn Sơn không có nhận ra giọng của hắn, chỉ cảm thấy là người dùng công phu sư tử ngoạm, hừ lạnh một tiếng nói: “Tiền boa một phần cũng sẽ không cho ngài, đây là quy củ của tôi! Nếu như ngài còn có một tia thành ý, trả lời vấn đề của tôi, nếu không mời ngài rời đi.”

“Ngài một phần cũng không cho?”

Côn Sơn gật đầu, than khổ: “Tiền của tôi được đổi bằng sinh mệnh, ngài vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi, mời trở về đi!”

“Tôi không tin Hồng Kông cũng chỉ có một mình ngài bán súng ống đạn dược.” Chảnh cái gì? Thù mỗ xoay người rời đi.

Côn Sơn cũng không miễn cưỡng: “Xin cứ tự nhiên.”

Hắn không cần tiền tài bất nghĩa, không làm buôn bán với lý do không chính đáng.

Không có lý do hắn sẽ không nhận đơn hàng, bởi vì súng ống đạn dược của hắn không bán cho ác đồ, không thể dùng để tổn thương người vô tội.

Thù mỗ ở Hồng Kông dạo qua một vòng, bốn phía nghe ngóng, đều không có tung tích súng ống đạn dược tốt, thời loạn thế, nhiều người Trung Quốc mua súng ống đạn dược, nhưng súng ống đạn dược tiên tiến ở Trung Quốc cũng không phải dễ tìm như vậy, hắn tìm tới tìm lui, chỉ tìm được một ít kiểu cũ, hoặc là loại thô sơ.

Càng nghĩ, chỉ có thể mặt dày mày dạn lại đi một lần, đau khổ khẩn cầu nhiều lần về sau, Côn Sơn rốt cục chịu gặp hắn, vẫn cách bình phong, Thù mỗ đầu tiên nói nguyên nhân: “Ông chủ tôi kêu tôi mua súng ống đạn dược trở về cho ông ấy nhìn xem, có phải hàng cao cấp không, là đồ tốt có lẽ chúng tôi sẽ còn làm ăn tiếp với ngài.”

“Ông chủ ngài là ai?”

“Thân phận cụ thể không thể nói cho ngài biết, chỉ có thể nói, tôi là một bang phái ở Thượng Hải , ông chủ của tôi là ai, tôi muốn ngài thông minh như vậy, đại khái có thể đoán ra được.”

Côn Sơn nghe giọng nói này có phần quen tai, lén lúc kêu người tới, lên tiếng hỏi rõ tướng mạo của Thù mỗ xong, Côn Sơn có chút do dự, theo đạo lý buôn bán với bang phái nhà mình, có lẽ không tính vi phạm hiệp nghĩa chi đạo, thế nhưng mọi thứ ai có thể chắc chắn, Côn Sơn nói: